TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 25
Chương 25

“Trời ơi, con gái mẹ cuối cùng cũng ra rồi!” Mẹ Hạ đứng chờ ngoài vội chạy tới, chưa kịp nói gì đã bị con gái bịt miệng lại, rồi cả hai vội vàng chạy về nhà.

Về đến nơi, Hạ Uyển Ương đặt chiếc hộp lên giường, nhướng mày, mặt đầy tự hào như đang chờ được khen thưởng.

Mẹ Hạ xoa nhẹ lên gương mặt con gái: “Trời ơi, con gái ngoan của mẹ lớn thật rồi, giờ còn biết giúp ba mẹ giải quyết rắc rối nữa! Nuôi con gái đúng là có phúc, con trai chỉ tổ rước nợ vào thân!”

Sau một tràng khen ngợi, hai mẹ con cùng mở hộp. Bên trong là những bức thư được xếp ngay ngắn. Vừa mở lá thư đầu tiên, mẹ Hạ đã giận đến phát run.

“Tên Từ Chính Quốc khốn kiếp này! Vì muốn thăng chức mà chuyện gì cũng dám làm. Ông ta dám bắt tay với đặc vụ, hãm hại cha con!”

“Đừng giận mẹ ơi, bằng chứng đã nằm trong tay mình rồi mà! Bây giờ cha muốn xử ông ta thế nào chẳng được. Nói cha chờ vài hôm rồi mới nộp lên, để ông ta thấp thỏm mấy ngày cũng đáng! Với lại, món đồ quan trọng như thế mà bị mất, đảm bảo ông ta ngủ cũng không yên!”

Hạ Uyển Ương vừa dỗ mẹ vừa nói.

Mẹ Hạ thở một hơi sâu: “Phải đấy, cứ để cha con nghiền ngẫm hết chỗ thư này, rồi thỉnh thoảng hù cho ông ta vài cú, để hắn nếm mùi bị tra tấn tinh thần!”

“Như vậy mới hả dạ chứ!”

Sáng hôm sau, Hạ Uyển Ương cùng mẹ dậy từ rất sớm. Hôm nay là ngày cô chính thức lên đường xuống nông thôn. Tàu khởi hành vào buổi chiều, cha cô đã đặc biệt đổi vé thành giường nằm cho thoải mái. Hai ngày trên tàu chắc chắn sẽ buồn chán, nên cô cố tình dậy sớm để lên tàu còn tranh thủ ngủ bù.

Hạ Uyển Ương lấy ra một thùng đầy tiền mặt, toàn tờ mệnh giá lớn: “Mẹ, mẹ giữ lại số này phòng lúc khẩn cấp nhé. Con biết lương mẹ và cha vẫn đủ dùng, nhưng nếu chẳng may có việc gấp cần tiền mà con không kịp quay về thì cũng đỡ lo. Mẹ đừng chôn dưới đất như trước nữa, cứ chia nhỏ ra giấu quanh nhà là được. Con sẽ khoá phòng trước khi đi, mẹ giữ chìa khoá, cần thì lấy cũng tiện.”

Mẹ Hạ gật đầu đồng ý. Hai mẹ con cùng nhau giấu tiền dưới gầm giường, trong tủ quần áo, ngăn kéo bàn học, chỗ nào kín đáo là tận dụng. Cuối cùng còn sót lại một ít, mẹ cô để sang bên: “Số còn lại để lúc nào rảnh mẹ tháo mấy tấm chăn bông ra rồi khâu vào trong.”

Mùa đông ở vùng Đông Bắc lạnh cắt da cắt thịt.

7

0

1 tháng trước

5 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.