TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 23
Chương 23

Một mâm có thể chia ra tám hộp cơm, mà hộp nào cũng đầy ắp. Mẹ cô nấu thêm vài ngày nữa thì chắc cô ăn đủ cả năm cũng chưa hết!

Mẹ Hạ nấu ăn liên tục cho đến tận hai ngày trước khi cô xuất phát. Biết rõ con gái mình có bao nhiêu tay nghề, bà vừa đứng bếp vừa tranh thủ chỉ dạy từng chút một. Cơm được hầm trong không gian, bánh bao cũng hấp trong đó, đến tối bà còn kéo cô vào không gian tiếp tục làm màn thầu, gói bánh chẻo, làm đến khi cả hai buồn ngủ díp mắt mới thôi.

Trong căn biệt thự bên trong không gian của Hạ Uyển Ương, mẹ cô còn đặc biệt dọn riêng một phòng để chứa đồ ăn đã nấu chín. Bà xếp từng thùng vào ngay ngắn, trên mỗi thùng đều cẩn thận ghi chú rõ bên trong có gì. Không cần nói nhiều, chỉ cần nhìn thôi cũng đủ biết nếu chỉ một mình Hạ Uyển Ương ăn, số đồ này đủ cho cô sống thoải mái suốt ba năm không thiếu thứ gì.

Trước ngày lên đường, số hạt giống mà mẹ cô nhờ người thu gom cũng được chuyển đến đầy đủ. Lại một lần nữa, Hạ Uyển Ương kinh ngạc đến mức há miệng to đến nỗi có thể nhét vừa một quả trứng gà.

Mẹ cô liền đưa tay nâng cằm, giúp cô ngậm miệng lại: “Nhà quê! Sao mà ngạc nhiên dữ vậy? Mẹ bốn mươi mấy tuổi rồi, quen biết không tới cả ngàn thì cũng mấy trăm người, ai mà chẳng có vài người bà con ở quê. Gom ít hạt giống thôi mà, làm gì ghê gớm thế!”

Mấy ngày nay câu “nhà quê” đã lọt vào tai cô không dưới ba lần, Hạ Uyển Ương bất lực nhếch mép: “Mẹ à, trước kia mẹ cứ nói con như búp bê nhỏ xinh, bây giờ trông con quê mùa dữ vậy sao?”

“Ý mẹ là con không có trải nghiệm, chứ không phải nói con trông quê! Chậc, sao cái đầu của con không thông minh được như mẹ nhỉ? Chắc khéo thông minh bị đổ hết lên mặt mất rồi!”

Nói rồi bà vừa lắc đầu vừa rảo bước đi trước.

Hạ Uyển Ương: “...”

Tối đến, hai mẹ con cùng vào không gian. Hạ Uyển Ương dùng ý niệm để gieo hết hạt giống xuống đất, sau đó dùng nước suối tưới một lượt. Mẹ cô lại bắt đầu lăng xăng chuẩn bị làm mì trộn tương. Mì vừa cắt xong, Hạ Uyển Ương liền kéo mẹ ra khỏi bếp: “Đủ rồi mẹ ơi, mẹ làm quá nhiều rồi đó. Vài ngày này cực cho mẹ quá rồi, đi nào, con đưa mẹ ra suối ngâm người một lát, đảm bảo sẽ có cảm giác rất khác!”

Lúc mới bước xuống, thấy lớp bùn đen trồi ra, mẹ cô giật nảy mình, suýt nữa thì nhảy dựng lên. Sau mới biết đó là độc tố trong cơ thể thải ra ngoài. Khi đã tắm sạch sẽ, cả cảm giác căng thẳng, đau mỏi cánh tay và thiếu ngủ mấy ngày nay đều tan biến hết. Thậm chí, căn bệnh đau lưng dai dẳng bao năm cũng thấy như được chữa khỏi!

6

0

1 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.