TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 1
Chương 1

"Mẹ ơi, tháng này cho con thêm 2000 tệ nữa nhé."

La Tiểu Ý nhận được một tin nhắn WeChat, là từ con trai Ngô Phí của cô. Đây là lần thứ ba thằng bé đòi tiền trong tháng này.

"Không phải tuần trước mẹ vừa mới cho con 1500 tệ sao?”

La Tiểu Ý không nhịn được hỏi dù biết con trai mình sẽ không vui.

"Mẹ đừng hỏi nhiều như vậy. Tiền tiêu vặt một tháng của bạn học con còn nhiều hơn... Con luôn đòi tiền chẳng phải là vì mẹ không chịu cho nhiều hay sao."

Quả nhiên, La Tiểu Ý không nhận được câu trả lời mà còn bị bắt phải nghe hàng loạt lời phàn nàn.

Sau khi nghe con trai oán trách, La Tiểu Ý suy nghĩ một lúc.... Liệu có phải cô đã quá nghiêm khắc với con trai mình hay không?

Nhưng mà, nghĩ kĩ lại tiền sinh hoạt của cô còn chưa đến một vạn, liền cảm thấy tên nhóc này tiêu dùng quá hoang phí.

La Tiểu Ý không nhịn được nhắc nhở:

"Mẹ sẽ đưa tiền cho con, nhớ tiết kiệm một chút! Nhà chúng ta cũng không phải là gia đình giàu có, con không cần so sánh với những người khác, con biết không, sức khỏe bố con không tốt, chưa thể đi làm được, mẹ kiếm tiền cũng vô cùng cực khổ... "

"Con biết rồi! Mẹ, mẹ vất vả rồi! Chờ khi con tốt nghiệp, con sẽ báo hiếu với mẹ."

Ngô Phí nhanh chóng đáp lại La Tiểu Ý, bộ dạng của cậu ta nhìn giống như một cậu con trai ấm áp, ngọt ngào.

Điều mà La Tiểu Ý không thể chịu đựng được nhất chính là những lời ngọt ngào của con trai, cô đọc đi đọc lại những lời mà cậu nhóc gửi cho cô, trong lòng cảm thấy có một dòng nước ấm chạy qua.

Vì vậy, cô ngừng nói và nhanh chóng chuyển khoản cho Ngô Phí.

Sau khi chuyển khoản xong, đợi một lúc, La Tiểu Ý có chút mất hứng vì không nhận được hồi âm của con trai. Cô điều chỉnh tâm trí và quay lại với bản thảo trên máy tính.

La Tiểu Ý nghĩ thầm:"Tháng này, chắc mình phải nhận thêm vài công việc nữa để kiếm tiền, mới có thể giúp người chồng vốn thân thể không được tốt và cậu con trai đang chăm chỉ học hành có thể sống thoải mái hơn".

Cô còn đang mải suy nghĩ thì điện thoại lại đổ chuông, người liên lạc với cô là Lưu Lục Quân, một người bạn thường xuyên giúp đỡ cô trong công việc phiên dịch.

Lưu Lục Quân vốn không thích đánh máy, nên trực tiếp gọi điện, từ di động truyền tới một giọng nói:

"Tiểu Ý, bản thảo trước đây cô dịch thế nào rồi? Tối nay cô có thể gửi bản thảo cho tôi không? Khách hàng đang cần gấp. Ngoài ra, hôm nay tôi còn nhận được nhiệm vụ phiên dịch văn kiện vừa được đấu thầu từ một công ty Internet."

"Tài liệu này cũng cần dùng gấp nên họ trả giá vô cùng cao. Ngày mai cô dành thời gian để hỗ trợ chúng tôi một chút thế nào? Làm ơn, làm ơn đó! "

“Sao lại vội vàng như vậy?”

La Tiểu Ý có chút do dự hỏi, phiên dịch rất phiền phức, làm bản thảo một lúc cũng đủ đau đầu rồi, trong khoảng thời gian này, cô còn không được nghỉ ngơi. Nếu cô ấy còn cố làm nữa ...

Chao ôi, khi nghĩ đến tiền bạc và hoàn cảnh gia đình, La Tiểu Ý lại cảm thấy chính mình đạo đức giả.

Cô đáp lại Lưu Lục Quân: "Em dịch rồi, để tối nay em đưa cho chị, chị quân, cảm ơn chị vì đã quan tâm em trong suốt thời gian qua".

Ngược lại, Lưu Lục Quân ở đối diện dường như cảm nhận được sự mệt mỏi của cô, liền hỏi:

"Tiểu Ý, em có sao không? Ngày mai em có thể hoàn thành nhiệm vụ này được chứ? Nếu em cảm thấy quá vất vả, vậy chị sẽ nói chuyện với khách hàng lần nữa xem liệu họ có thể hoãn lại một hoặc hai ngày không. "

5

0

4 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.