TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 23
Chương 23

Huyền Dung chân quân không còn giữ im lặng: “Vân đường chủ, trời đã tối rồi, tu luyện chẳng phải chuyện phải vội trong một sớm một chiều.”

Coi như hắn đã ra mặt bảo vệ nàng. Huyền Dung chân quân địa vị tôn quý, Vân Hà tất nhiên không thể cãi lời, đành thôi không gây khó dễ cho Vân Đường nữa.

Tô Phi Yên thấy vậy liền nói: “Cha, sư tỷ cũng đâu phải cố ý, về sau còn có ta, ta sẽ cố hết sức giúp đỡ sư tỷ.”

Vân Hà thở dài, vẻ mặt như thể đang nhìn một khúc gỗ mục không thể chạm khắc, chỉ biết lắc đầu chán nản.

Vân Đường thấy ở lại cũng chẳng có ý nghĩa gì, nàng biết mình yếu kém là một chuyện, nhưng ngày nào cũng bị người khác mang điều đó ra làm cớ công kích, thì lại là chuyện khác. Nàng khẽ cúi người cáo biệt mọi người, trong lòng thầm hạ quyết tâm, biết nhục mà tiến, lập tức quay về tu luyện.

Huyền Dung chân quân liếc mắt cũng nhìn ra nàng có chút ủ rũ, cứ như một cây cà tím bị sương đêm làm héo. Hắn không thể nói gì quá rõ ràng trước mặt mọi người, chỉ thầm nghĩ lát nữa sẽ tìm cơ hội khuyên giải nàng đôi chút.

Nghĩ đến thuở nhỏ của Vân Đường, lòng hắn lại mềm xuống. Khi ấy, chỉ cần có chuyện gì không thuận, nàng liền òa khóc, nhưng lại ghét bị người khác phát hiện. Nàng từng nói muốn trở thành kiếm tiên, sợ bị coi thường, mỗi lần đều miệng bảo “ta không khóc”, nhưng đôi mắt đỏ hoe lại chẳng khác nào một chú thỏ trắng nhỏ đang rúc trong góc tối.

Vân Đường vừa rời khỏi Tinh Lạc Điện, liền đi về phía phòng mình.

Các đệ tử còn lại cũng lần lượt giải tán. Huyền Dung chân quân vừa bước ra khỏi cửa, thì Tô Phi Yên vẫn đứng đợi. Nàng nhẹ giọng: “Sư tôn, ngày mai phải múa kiếm, đệ tử vẫn thấy chưa chắc chắn, không biết có thể xin người chỉ điểm một chút hay không.”

Đối mặt với Tô Phi Yên, ánh mắt Huyền Dung chân quân lại trở về vẻ lãnh đạm, tĩnh lặng như giếng cổ không gợn sóng.

Huyền Dung chân quân là người đức cao vọng trọng, phẩm hạnh nghiêm cẩn, đến cả những lão quái trong Cửu Châu cũng phải thừa nhận hắn là thiên tài. Bảng Anh Tài của Cửu Châu chưa từng ghi tên hắn, bởi vì Huyền Dung chân quân đã sớm vượt khỏi hàng ngũ ấy, người cầm bút chấm danh sách kia cũng không đủ tư cách bình phẩm về hắn.

Nếu không phải vì hắn giữ mình thanh tịnh, sống xa lánh trần tục, thì một đóa cao lãnh như hắn, e rằng đã sớm bị vô số nữ tu dòm ngó, chen nhau tiếp cận. Mười năm trước, tiên tử Khư Khanh Hàn của Bồng Lai – được tôn là đệ nhất mỹ nhân Tu chân giới – cũng từng ngỏ ý ái mộ hắn, nhưng chỉ là thần nữ có tình, Tương Vương vô tâm.

Tô Phi Yên bao năm qua cũng một lòng hướng về sư tôn. Trong Thái Hư kiếm phủ không thiếu người ngỏ lời với nàng, nhưng nàng chưa từng để ai vào mắt.

Nàng ngóng đợi câu trả lời từ Huyền Dung chân quân, nhưng chỉ nhận được một câu dửng dưng: “Không cần, chỉ là múa kiếm, ngươi đủ sức gánh vác.”

Tô Phi Yên còn định nói thêm: “Nhưng mà, ngày mai còn có đệ tử của bảy mươi hai phong khác, nếu ta khiến Xuân Thủy Phong mất thể diện…”

“Hư danh mà thôi.” Huyền Dung chân quân chẳng hề để tâm. Dù gì Xuân Thủy Phong trong số bảy mươi ba phong cũng đã đứng trong hàng mười phong mạnh nhất. Mà ngay cả những phong chủ được xếp trên hắn, phần lớn cũng chỉ do tuổi tác và tư lịch cao hơn mà thôi.

8

0

3 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.