0 chữ
Chương 45
Chương 45
"Ở đây tốt quá, thật tốt, hoa cỏ của ta sẽ không bị chết nóng."
"Tiểu Quy, cái phòng pha lê này tốn không ít tiền đấy, chúng ta còn tiền không?"
"Là Tô Miên bỏ tiền." Mộ Quy trực tiếp xem nhẹ trưởng thôn Lý Đại Lực, người thực sự làm chủ Thôn Hàn Đàm là Tô Miên vừa xinh đẹp vừa giàu có kia. May mà có Tô Miên, bằng không anh ta lại phải đi vay tiền Lạc Hàn Sinh.
"Cô bé tốt bụng thật." Ông cụ Mộ ôm chậu Lan Quỷ trong lòng cười ha hả nói.
"Cô bé lớn lên xinh đẹp thật." Bà cụ Mộ gật đầu đánh giá Tô Miên, đôi mắt sáng ngời.
"Tiểu Quy à, cháu vậy mà tiêu tiền của người ta, người nhà họ Mộ phải có trách nhiệm, cái ơn này phải trả."
"Tiểu Miên à, cháu có người yêu chưa?"
Tô Miên đứng bên bờ hàn đàm, nụ cười dần cứng lại.
Buổi tối, dân làng Hàn Đàm và người nhà họ Mộ cùng nhau ăn một bữa dê nướng nguyên con ngoài trời. Tô Miên góp dê, coi như tiệc đón gió tẩy trần cho người nhà họ Mộ. Dân làng Hàn Đàm và người nhà họ Mộ chính thức trở thành hàng xóm.
Ngôi làng nhỏ 11 người trong nháy mắt đã biến thành ngôi làng 29 người.
…
Mạt thế đếm ngược ngày thứ mười, nhiệt độ ở Thôn Hàn Đàm bắt đầu tăng lên. Tô Miên thu hết thịt khô đã phơi vào, vác đến hang động sau núi, bắt đầu chuyển nhà.
Mạt thế đếm ngược ngày thứ chín, nhiệt độ ở Hoa Đô vượt quá 60 độ C.
"Cậu biết bây giờ Hoa Đô bao nhiêu độ không? 60 độ đấy? Ném quả trứng gà ra ngoài, vài phút là chín." Bạch Khê mặc áo hai dây mát mẻ, không ngừng than thở trong video: "Tô Miên, trong núi các cậu bao nhiêu độ hả, mát không?"
"Thôn tớ nhiệt độ chưa đến 40 độ, trong núi càng mát nữa. Nếu cậu thấy Hoa Đô nóng quá thì đến đây tránh nóng đi." Tô Miên cố ý gợi ý. Bạch Khê không nhắc đến, cô cũng sẽ tìm cách đưa Bạch Khê đến Thôn Hàn Đàm. Chỉ cần đến được Thôn Hàn Đàm trước mạt thế, Bạch Khê có lẽ sẽ tránh được vận mệnh kiếp trước. Về phần người nhà Bạch Khê, Tô Miên không có thiện cảm gì, nếu đi theo thì tùy, không đi theo thì là số mệnh.
"Được nha được nha, tớ sớm đã không muốn đi học rồi. Cậu biết không? Từ sau khi cậu xin nghỉ học, Nhạc Uyển Quân vênh váo lắm, sắp cướp mất danh hiệu hoa khôi của cậu rồi." Bạch Khê nhăn mũi, hừ lạnh nói: "Tớ vẫn luôn thấy con nhỏ đó giả tạo, trên người toàn một mùi không phóng khoáng, vậy mà cậu với nó quan hệ tốt như thế."
Tô Miên xoa trán, thở dài, kiếp trước mình ngốc đến mức nào chứ. Bạch Khê, tiểu thư con nhà giàu, quả nhiên có con mắt nhìn người độc ác.
"Cậu gửi địa chỉ nhà cậu cho tớ đi, tớ dọn dẹp một chút rồi lái xe qua ngay." Bạch Khê hớn hở nói: "Trời nóng như thế này, còn muốn chị đây đi học, nằm mơ."
Tô Miên gửi địa chỉ cho cô bạn, dặn dò: "Cậu xuất phát trong hai ngày này đi nha, trước khi đi nhớ báo tớ một tiếng, càng muộn trời càng nóng."
"Ừ ừ ừ, tớ biết rồi."
Bạch Khê mất kiên nhẫn kết thúc cuộc gọi, sau đó nghĩ nghĩ rồi đăng một tấm ảnh tự sướиɠ xinh đẹp lên mạng xã hội, khoe khoang: "Lên núi tránh nóng đây, dẫn các cậu đi xem hoa khôi xinh đẹp nhất trường, tiểu địa chủ sở hữu mấy trăm dặm núi sông."
"Tiểu Quy, cái phòng pha lê này tốn không ít tiền đấy, chúng ta còn tiền không?"
"Là Tô Miên bỏ tiền." Mộ Quy trực tiếp xem nhẹ trưởng thôn Lý Đại Lực, người thực sự làm chủ Thôn Hàn Đàm là Tô Miên vừa xinh đẹp vừa giàu có kia. May mà có Tô Miên, bằng không anh ta lại phải đi vay tiền Lạc Hàn Sinh.
"Cô bé tốt bụng thật." Ông cụ Mộ ôm chậu Lan Quỷ trong lòng cười ha hả nói.
"Cô bé lớn lên xinh đẹp thật." Bà cụ Mộ gật đầu đánh giá Tô Miên, đôi mắt sáng ngời.
"Tiểu Quy à, cháu vậy mà tiêu tiền của người ta, người nhà họ Mộ phải có trách nhiệm, cái ơn này phải trả."
"Tiểu Miên à, cháu có người yêu chưa?"
Tô Miên đứng bên bờ hàn đàm, nụ cười dần cứng lại.
Buổi tối, dân làng Hàn Đàm và người nhà họ Mộ cùng nhau ăn một bữa dê nướng nguyên con ngoài trời. Tô Miên góp dê, coi như tiệc đón gió tẩy trần cho người nhà họ Mộ. Dân làng Hàn Đàm và người nhà họ Mộ chính thức trở thành hàng xóm.
…
Mạt thế đếm ngược ngày thứ mười, nhiệt độ ở Thôn Hàn Đàm bắt đầu tăng lên. Tô Miên thu hết thịt khô đã phơi vào, vác đến hang động sau núi, bắt đầu chuyển nhà.
Mạt thế đếm ngược ngày thứ chín, nhiệt độ ở Hoa Đô vượt quá 60 độ C.
"Cậu biết bây giờ Hoa Đô bao nhiêu độ không? 60 độ đấy? Ném quả trứng gà ra ngoài, vài phút là chín." Bạch Khê mặc áo hai dây mát mẻ, không ngừng than thở trong video: "Tô Miên, trong núi các cậu bao nhiêu độ hả, mát không?"
"Thôn tớ nhiệt độ chưa đến 40 độ, trong núi càng mát nữa. Nếu cậu thấy Hoa Đô nóng quá thì đến đây tránh nóng đi." Tô Miên cố ý gợi ý. Bạch Khê không nhắc đến, cô cũng sẽ tìm cách đưa Bạch Khê đến Thôn Hàn Đàm. Chỉ cần đến được Thôn Hàn Đàm trước mạt thế, Bạch Khê có lẽ sẽ tránh được vận mệnh kiếp trước. Về phần người nhà Bạch Khê, Tô Miên không có thiện cảm gì, nếu đi theo thì tùy, không đi theo thì là số mệnh.
Tô Miên xoa trán, thở dài, kiếp trước mình ngốc đến mức nào chứ. Bạch Khê, tiểu thư con nhà giàu, quả nhiên có con mắt nhìn người độc ác.
"Cậu gửi địa chỉ nhà cậu cho tớ đi, tớ dọn dẹp một chút rồi lái xe qua ngay." Bạch Khê hớn hở nói: "Trời nóng như thế này, còn muốn chị đây đi học, nằm mơ."
Tô Miên gửi địa chỉ cho cô bạn, dặn dò: "Cậu xuất phát trong hai ngày này đi nha, trước khi đi nhớ báo tớ một tiếng, càng muộn trời càng nóng."
Bạch Khê mất kiên nhẫn kết thúc cuộc gọi, sau đó nghĩ nghĩ rồi đăng một tấm ảnh tự sướиɠ xinh đẹp lên mạng xã hội, khoe khoang: "Lên núi tránh nóng đây, dẫn các cậu đi xem hoa khôi xinh đẹp nhất trường, tiểu địa chủ sở hữu mấy trăm dặm núi sông."
24
0
3 tháng trước
1 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
