TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 36
Chương 36

Sau khi Mục Lăng cùng thuộc hạ rời khỏi Thôn Hàn Đàm, nơi đây lại trở về vẻ yên tĩnh vốn có.

Tô Miên biết bí mật về hàn đàm sau núi khó lòng che giấu, nhưng cô đã chiếm được tiên cơ, có hợp đồng thuê đất trong tay. Trước khi mạt thế ập đến, cô vẫn là chủ nhân của hàn đàm.

Về phần sau mạt thế, Tô Miên cũng không hoảng loạn. Phía tây là địa bàn của Mộ gia, người nhà họ Mộ thức tỉnh đều là dị năng hệ mộc, giỏi trồng trọt, yêu chuộng hòa bình. Mộ Quy là người ôn tồn lễ độ, dù bị Mộ gia phát hiện, cô cũng không thiệt thòi gì.

Chỉ là kiếp này cô không muốn chạm mặt bất kỳ dị năng giả nào, cô chỉ muốn âm thầm dẫn dắt dân làng sống sót qua mạt thế.

Hai ngày liên tiếp trời yên biển lặng, sau khi con đường từ huyện An Bình đến Thôn Hàn Đàm được khai thông, Lý Hồng Kỳ dẫn theo đội thi công một lần nữa vào núi, tiếp tục công việc.

Lý Hồng Kỳ thấy cả thôn Hàn Đàm đều phải chuyển đến sau núi ở gần hàn đàm, lập tức cũng nảy ra ý định tránh nóng. Huyện An Bình hiện tại nhiệt độ đã lên đến 40 độ C, vì quá nóng, gánh nặng cung cấp điện rất lớn, khu nhà của họ một tháng mất điện ba lần. Mất điện thì chẳng khác nào ở trong lò nướng kèm nồi hấp, cả người đều bị nướng chín.

Hiện tại trong huyện bắt đầu cắt điện luân phiên theo khu vực để giảm áp lực cung cấp điện.

Nghĩ đến những ngày sắp tới phải sống trong cảnh mất điện, Lý Hồng Kỳ đau đầu không thôi, thà đóng cửa hàng, cả nhà lên núi tránh nóng còn hơn.Lý Hồng Kỳ nghĩ vậy, lập tức đi tìm Tô Miên thương lượng.

"Tiểu Miên, cháu xem chú có thể đưa thím và Tiểu Béo lên núi tránh nóng được không? Trong huyện thật sự chịu không nổi nữa rồi, đằng nào mỗi ngày cũng bị cắt điện mấy tiếng."

"Được chứ chú, cháu cũng đang định nói chuyện này với chú. Bây giờ còn chưa vào hè, đợi đến hè, điện không đủ, có điều hòa cũng như không, thà ở trong núi mát mẻ còn hơn." Tô Miên cười nói.

"Đúng đấy, chính là cái lý này." Lý Hồng Kỳ vỗ đùi nói: "Vậy chú đi tìm trưởng thôn nói chuyện này."

"Vâng ạ, còn một việc nữa. Cả khu sau núi này cháu đã nhận thầu rồi, cháu cần người chặt cây, rừng trúc và cây cối trong núi đều phải chặt hết. Chú xem có thể tìm cho cháu được bao nhiêu người, càng nhanh càng tốt." Tô Miên tính toán thời gian, khoảng cách đến mạt thế chỉ còn 35 ngày, có lẽ vừa bước sang tháng sáu, rừng rậm sẽ tự bốc cháy vì quá nóng, đây là một mối họa ngầm rất lớn.

"Chặt hết á?" Lý Hồng Kỳ giật mình nói: "Tiểu Miên, cháu chặt cây trúc làm gì, cái này tốn kém lắm đấy."

"Thời tiết quá nóng, cháu sợ rừng cháy không an toàn. Chặt hết cây trúc và cây cối xong, đợi đến mùa thu, cháu sẽ trồng dược liệu trên cả quả đồi sau núi." Tô Miên tiện miệng bịa một lý do, nói: "Về phần tiền chú không cần lo, nhà bạn học cháu là phú thương nổi tiếng ở Hoa Đô, cha mẹ cho bạn ấy tiền tiêu vặt mỗi năm cả đến cả ngàn vạn, bạn ấy muốn góp vốn làm ăn với cháu. Mấy ngày nữa sẽ về thôn mình khảo sát."

11

0

3 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.