TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 12
Chương 12

Hiện giờ thiên hạ bất ổn, thiên tai liên miên, không chỉ nhà họ Phong có người xuất hiện, nghe nói mấy gia tộc ẩn dật khác cũng có động tĩnh. Đặc biệt là cơn bão và trận mưa vàng hai ngày trước đã kinh động đến cả đại thiếu gia, cố ý bay một chuyến đến Hoa Đô.

"300 năm, nhân sâm 300 năm tuổi, hình thái linh động này, hương sâm nồng đậm này, cực phẩm, cực phẩm!" Giám định sư Giản sau khi có được số liệu giám định đã kích động đến nói năng lộn xộn.

"300 năm?" Bạch Khê và giám đốc hội sở đồng thanh kinh hô.

Bạch Khê suýt chút nữa phát điên, một cây nhân sâm trị giá mấy ngàn vạn tệ? Tô Miên đây là đi đường bị Thần Tài ném trúng đầu sao?

Tô Miên vừa mừng vừa sợ, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi lạnh. Chiếc hồ lô ngọc rốt cuộc là bảo vật gì, nhân sâm bên trong vậy mà sống hơn 300 năm. May mắn không phải ngàn năm, bằng không hôm nay cô chẳng những không kiếm được một xu, mà có lẽ còn gặp nguy hiểm đến tính mạng.

Ánh mắt giám đốc hội sở nhìn Tô Miên đã mang theo một tia khác thường, anh ta tươi cười niềm nở nói: "Mời hai vị khách quý theo tôi đi làm một số thủ tục liên quan."

Nhân sâm hoang dã 300 năm tuổi, là linh được đại bổ, có thể trở thành một trong ba món hàng đấu giá hàng đầu đêm nay. Không biết cô gái nhỏ này kiếm đâu ra được dược liệu cực phẩm như vậy.

Tô Miên điền vào các biểu mẫu liên quan, để lại số điện thoại và tên, không điền địa chỉ. Hiện giờ cô hành sự vô cùng cẩn thận, đặc biệt là khi biết đây là địa bàn của Phong Độ Chi.

Điều may mắn duy nhất là khi học tiểu học, bà nội vì vấn đề học tịch của cô, đã dùng toàn bộ số tiền tích cóp cả đời mua một căn phòng rộng 40 mét vuông ở thị trấn nhỏ. Từ nhỏ đến lớn, địa chỉ gia đình cô ghi đều là căn phòng nhỏ cho thuê ở thị trấn đó, thực ra cô và bà nội vẫn luôn sống ở nông thôn.

Cho dù sau này có người điều tra, cũng chỉ có thể tra ra địa chỉ ở thị trấn. Trong thời buổi loạn lạc, đói kém này, rất khó mà tra ra được quê quán của cô.

"Tôi đã sắp xếp người đưa hai vị lên lầu dùng bữa, chúng tôi có đầu bếp Michelin riêng, các món ăn Trung Quốc bát đại hệ và ẩm thực phương Tây đều có đủ." Sau khi xong xuôi thủ tục, giám đốc nhiệt tình cười nói.

"Không cần, buổi tối chúng tôi còn có việc. Cây nhân sâm này nếu bán đấu giá được, tiền cứ chuyển thẳng vào tài khoản của tôi là được." Tô Miên kéo tay Bạch Khê đang vẻ mặt hưng phấn, thản nhiên mỉm cười.

Nụ cười của giám đốc Hội sở Nam Phong hơi khựng lại, ngay sau đó anh ta cười nói: "Vâng, chúng tôi sẽ thông báo cho ngài trước tiên."

Tô Miên kéo Bạch Khê một mạch ra khỏi Hội sở Nam Phong.

"Tô Miên, cậu có phải bị lừa đá vào đầu không hả? Đầu bếp Michelin đấy, còn có buổi đấu giá tụ tập phú thương nữa, cậu vậy mà kéo tớ đi, đi rồi?" Bạch Khê không dám tin khẽ kêu lên, hận không thể lấy búa đập vào đầu cô bạn.

14

0

3 tháng trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.