TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 15
Chương 15: Nhờ họa được phúc

“Chuyện gì vậy? Vừa rồi nói gì thế? Sao tự dưng đánh nhau rồi?” Phương Nhược Đường ghé đến bên cạnh khởi cư lang, nhỏ giọng hỏi. Chỉ thấy người kia sắc mặt phức tạp nhìn lại nàng, hồi lâu không nói lời nào.

"Ngươi cũng không biết sao?”

Phương Nhược Đường ngạc nhiên liếc nhìn y một cái, chẳng lẽ người này cũng giống như mình, lên triều mà lơ đãng?

“Tất cả im miệng!”

Hoàng thượng đột nhiên quát lớn.

Đám đại thần giả vờ can ngăn nhưng thật ra thừa cơ đánh lén Đậu thị lang, lập tức tản ra.

Tào ngự sử chỉnh lại mũ quan, bỗng nhiên quỳ mạnh xuống đất, giọng khàn khàn hét lớn: “Hoàng thượng, xin Người làm chủ cho vi thần!”

“Hắn làm sao?”

Phương Nhược Đường lại chọc chọc khởi cư lang bên cạnh.

Khởi cư lang mặt nghiêm túc, giọng đều đều nói: “Vị này là Tào ngự sử, người vừa bị đánh đến thê thảm chính là con rể của ông ta, Lễ bộ Đậu thị lang.”

Mắt Phương Nhược Đường sáng rực lên, vừa mới tám chuyện về họ xong đã gặp được chính chủ, lập tức không nhịn được mà thầm thì với tiểu gương.

【Tên Đậu thị lang này nhìn người ngợm đàng hoàng, ai ngờ lại tồi tệ đến vậy. Để ta xem, rốt cuộc hắn đã làm gì.】

【Trời đất ơi! Quả nhiên không có biếи ŧɦái nhất, chỉ có biếи ŧɦái hơn. Từ nhỏ đã rình xem góa phụ hàng xóm tắm thì còn là người tốt nỗi gì. Thế mà hắn còn đỗ tiến sĩ, lại được cấp trên ưu ái, thăng tiến như diều gặp gió.】

【Không được, loại cặn bã như thế này, đừng nói là làm quan, ngay cả làm người cũng không xứng. Để ta xem thử còn moi được gì từ hắn không.】

【Hử?】

【Ọe!】

【Hắn không phải người! Vì muốn thăng quan, lại dám để nhiều nam nhân khác ngủ với vợ mình. Không được, ta chịu không nổi, ta phải lấy dao chém chết hắn!】

Phương Nhược Đường lia mắt khắp nơi tìm một món vũ khí thuận tay.

Phương thừa tướng nhịn không được nữa, mặc kệ thất lễ trong triều, bước lên nhỏ giọng quát: “Con làm gì thế, lắc trái lắc phải như con khỉ vậy!”

Phương Nhược Đường mắt ngân ngấn lệ kêu lên: “Tổ phụ…”

【Đại cô nương Tào gia thật đáng thương, chuyện này ta có thể nói ra sao? Một khi lộ ra, danh tiếng của nàng ấy cũng bị hủy, nàng ấy không sống nổi nữa, hu hu…】

Chúng đại thần trong triều đều im lặng, chỉ còn lại tiếng nức nở nghẹn ngào của Tào ngự sử.

Ông ta hận không thể gϊếŧ chết Đậu thị lang, nhưng cũng không nhịn được mà oán trách Phương Nhược Đường. Dù nàng không nói miệng, nhưng trong lòng thì cái gì cũng đã nói sạch. Nữ nhi đáng thương của ông ta còn có con đường sống nào đây?

“Ngươi đứng dậy đi!”

Hoàng thượng xoa xoa trán, cảm thấy vô cùng bất lực.

Nghe Phương Nhược Đường nói thầm suốt nửa ngày mà nàng chẳng chỉ ra được chứng cứ như lần vạch tội Hộ bộ Thượng thư trước đó, điều này cho thấy tuy đạo đức của Đậu thị lang có vấn đề, nhưng phương diện làm quan thì không đến mức nghiêm trọng. Chẳng lẽ một Hoàng đế như ông ta lại vì việc nhà của thần tử mà chém người sao?

Hoàng thượng liếc nhìn Phương Nhược Đường, cảm thấy vừa bực vừa bất đắc dĩ, thật muốn bảo nàng đừng có suy nghĩ linh tinh nữa, phiền chết đi được!

“Hoàng thượng, vi thần muốn vạch tội Đậu thị lang tư đức bại hoại, ngược đãi con gái thần, không xứng làm người, xin Hoàng thượng chuẩn cho con gái thần được hòa ly, trở về nhà mẹ đẻ.”

“Đậu thị lang, ngươi có lời gì muốn nói không?” Hoàng thượng lạnh mặt nhìn Đậu thị lang.

Đậu thị lang nào dám nói gì? Bây giờ cả người đau ê ẩm, đến rên cũng không dám rên, chỉ biết thành thật nhận tội, xin Hoàng thượng khoan dung.

Tuy nói rằng đối với kẻ làm quan, tư đức không phải điều quan trọng nhất, nhưng một nam nhân lại đối xử như thế với chính thất của mình thì thật sự khiến người ta khinh bỉ.

Hơn nữa, mấy năm nay Đậu thị lang tỏ ra là người yêu vợ nhớ nhà, không ai ngờ sau lưng lại vô sỉ đến vậy.

“Đã vậy thì trẫm làm chủ, chấp thuận thỉnh cầu của Tào ngự sử, từ nay về sau, nam nữ hai bên không còn quan hệ gì.”

Hoàng thượng vừa nói xong, coi như đã hạ lệnh.

Phương Nhược Đường bên kia cũng không rảnh rỗi.

【Tiểu gương à, ngươi lợi hại như vậy, có thể giúp đại cô nương Tào gia không? Ta thấy nàng ấy chắc sống không nổi nữa rồi.】

【Ta có thể quay ngược thời gian, nhưng thế giới nhỏ này của các người chịu không nổi đâu. Ngươi chắc chắn muốn vì một người mà đánh đổi mạng sống của tất cả?】

【Không không không.】 Dĩ nhiên là mạng của nàng và người nhà quan trọng hơn rồi.

9

0

3 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.