TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 11
Chương 11: Quân vô hí ngôn

(Lời vua không thể là trò đùa)

Khuôn mặt Mục Khê Tri lạnh như sương, môi mím chặt đến mức không còn chút máu. Nhưng y vẫn không hề nhìn hắn, chỉ cụp mắt, thản nhiên nói: “Bệ hạ là bậc cửu ngũ chí tôn, lời đã nói ra lẽ nào lại thay đổi chóng vánh?”

Ân Vô Thương cảm thấy trong lời nói có cạm bẫy, nhưng vẫn đáp: “Đương nhiên không.”

“Vậy thần nhớ rõ, ngày Thượng Nguyên, bệ hạ từng nói, chức Tể tướng, thần muốn ngồi bao lâu thì ngồi, không biết lời đó còn giá trị chăng?”

Quả nhiên, là chờ hắn ở đây.

Ân Vô Thương vừa giận vừa bất lực, mấy chuyện đấu khẩu với người này, hắn chưa bao giờ thắng nổi.

Hắn trầm mặt nhìn đối phương thật lâu rồi mới nói: “Quân vô hí ngôn, đương nhiên là tính.”

Mục Khê Tri nghe vậy lập tức quỳ xuống hành lễ long trọng với quân vương: “Vậy xin bệ hạ cho phép thần được trở về Tể tướng phủ, tiếp tục vì bệ hạ chia sẻ lo toan.”

“...”

Ân Vô Thương nhìn người đang quỳ dưới chân mình, tức đến nghiến răng: “Ngươi đứng dậy mà nói chuyện cho đàng hoàng!”

Thân thể thì yếu ớt, bệnh đau liên miên, mà cứ hễ có chuyện là quỳ.

Mục Khê Tri vẫn quỳ, không động đậy, tiếp tục nói: “Thỉnh bệ hạ cho phép thần hồi phủ.”

Ân Vô Thương nhìn dáng vẻ lạnh nhạt, xa cách của y, trong lòng bức bối như có lửa đốt, như thiêu rụi cả ngũ tạng lục phủ.

Hắn nhắm mắt lại, nhưng với người này... hắn thật sự có thể làm gì?

“Ta đồng ý. Mau đứng dậy.”

“Tạ ơn bệ hạ.”

Mục Khê Tri cuối cùng cũng nhẹ nhõm, nhưng vừa đứng dậy thì trước mắt tối sầm, cả người ngã gục về phía trước.

Ân Vô Thương nhanh tay đỡ lấy, rồi bế y đặt lên giường. Nhìn khuôn mặt trắng bệch không còn chút huyết sắc kia, vẻ điềm tĩnh vốn có trên khuôn mặt hắn giờ đây cũng lộ ra sự hoảng hốt hiếm thấy: “Khê Tri, ngươi đau ở đâu? Ta lập tức truyền Thái y tới...”

Mục Khê Tri yếu ớt kéo lấy vạt áo hắn, giọng nhỏ nhẹ đầy phẫn uất: “Ngươi muốn để cả cung đều biết sao?”

Ân Vô Thương biết người này rất sĩ diện. Trước kia mỗi lần hai người gần gũi đều là hắn đến Tể tướng phủ, lại còn phải lén lút giữa đêm khuya.

Cho nên mỗi lần đều dè dặt cẩn thận, chỉ vì biết người kia nếu bị thương cũng sẽ không chịu mở miệng cầu cứu.

Nhưng lần này sắc mặt y thật sự quá dọa người.

“Ngươi yên tâm, ta sẽ ra lệnh cho Thái y giữ kín chuyện này.”

Mục Khê Tri không chỉ vì xấu hổ mà còn có nỗi lo khác, thái độ vô cùng kiên quyết: “Không được. Nếu ngươi dám gọi người đến, ta sẽ lập tức tự vẫn.”

“...”

Ân Vô Thương tức đến muốn bật cười, nhưng lại cảm thấy bộ dạng phẫn nộ của người kia so với vẻ lạnh lùng vô cảm trước đó còn sống động hơn nhiều.

Đây mới là Mục Khê Tri thật sự, vui thì cười, giận thì nổi đóa, chứ không phải kiểu xa cách lạnh lùng, cứ gặp là hành lễ quân thần.

Cuối cùng hắn đành nhượng bộ: “Không truyền Thái y cũng được, nhưng ngươi phải nghỉ ngơi cho tốt, không được vội vã rời đi.”

“Thần tuân chỉ.”

Mục Khê Tri nhắm mắt lại, tâm trạng u ám, trong lòng thầm nghĩ. Với tình trạng hiện tại của y, dù có cho y rời cung, thì chưa ra khỏi cổng đã ngất xỉu giữa đường rồi.

“Còn một việc, xin phiền bệ hạ sai người ra cổng cung báo cho Mục Hoài một tiếng, kẻo hắn lo lắng vì không thấy ta mãi chưa ra.”

Ân Vô Thương nghe xong thì lửa giận bốc lên. Với một tên thị vệ còn chu đáo hơn cả với hắn. Nói từ quan là từ quan, chẳng thèm bàn bạc trước, cũng không buồn báo một tiếng với hắn?

Nhưng nhìn khuôn mặt yếu ớt nhợt nhạt kia, hắn lại không nỡ trách móc, chỉ chăm chú nhìn người nằm trên giường một lúc, rồi không tình nguyện đáp khẽ một tiếng “Ừ”, sau đó quay người rời khỏi nội thất.

Vừa ra đến gian ngoài đã thấy Lý Trung đang lo lắng đi đi lại lại trước cửa thư phòng. Ân Vô Thương sắc mặt lạnh lùng, bước tới hỏi nhỏ: “Chuyện gì?”

Lý Trung càng hạ giọng thấp hơn nữa: “Hồi bệ hạ, tiểu thị vệ bên cạnh Tể tướng chính là Mục Hoài đang xông vào cung. Ngự Lâm quân nhận ra là người của Tể tướng nên không dám hạ sát thủ, mà võ công của Mục Hoài lại rất cao... Thống lĩnh Cao sai nô tài đến thỉnh ý chỉ của bệ hạ.”

4

0

1 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.