TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 19
Chương 19

“Sao lại thế được, chủ nhân à! Đây là nhiệm vụ tiền đề cho tuyến nhiệm vụ chính là đại tỷ thí đấy!” Hệ thống nhanh chóng nói như đọc khẩu quyết, “Không làm xong tiền đề thì sao khởi động được nhiệm vụ đại tỷ thí? Với lại đây là nhiệm vụ phải làm mỗi ngày, chủ nhân không sốt ruột ư?”

“Không sốt ruột.” Nàng xòe tay đáp, “Kẻ sốt ruột là ngươi.”

“Vậy thì như thế này nhé, mỗi ngày làm nhiệm vụ, đan dược phần thưởng sẽ tăng gấp mười, được chứ?” Hệ thống bắt đầu dụ dỗ.

Ngu Tinh Sương hờ hững: “Vậy cũng chỉ được mười viên. Mà đan dược của nhiệm vụ tân thủ, giá trị bao nhiêu chứ.”

“Bổn hệ thống là kẻ nắm giữ sinh tử của chủ nhân, có tin không, bổn hệ thống hoàn toàn có thể xóa bỏ ngươi đấy?” Dụ dỗ không thành, hệ thống chuyển sang uy hϊếp.

“Thế thì điểm đánh giá của ngươi chắc chắn cũng bị tụt. Hai trăm năm rồi mới được đưa vào làm hệ thống, giờ lại xóa luôn ký chủ, sau này còn mặt mũi nào nhận nhiệm vụ khác?” Ngu Tinh Sương chẳng chút sợ hãi, nắm lấy điểm yếu của hệ thống mà phản công.

“Được rồi,” hệ thống rầu rĩ thua cuộc, “Hôm nay chủ nhân không làm nhiệm vụ cũng được, nhưng đừng có tái phạm.”

Ngu Tinh Sương nghĩ ngợi đôi chút, rốt cuộc cũng chẳng dám quá phách lối. Dù sao với nàng, làm nhiệm vụ mỗi ngày cũng chẳng khó gì, đắc tội hệ thống chỉ vì muốn trốn việc, quả là không đáng. Nó tuy không dám ra mặt trừ bỏ nàng, nhưng giở trò ngầm thì lại dễ như trở bàn tay.

“Việc đã đến nước này, chi bằng cứ xem truyện sư đồ cho rồi.” Trở lại Lãm Vân Phong, Ngu Tinh Sương nằm trên chiếc võng dưới tán cây do mình tự làm, uể oải cầm một cuốn truyện lên xem.

Tuy nội dung có phần xưa cũ, nhưng những đoạn “lên xe” lại viết rất hấp dẫn, khiến nàng đọc đến mê mẩn, miệng lúc thì lẩm bẩm “sư tôn cố lên”, lúc lại khẽ kêu “món này đúng là ngon quá”, một hơi đọc liền mấy quyển.

Hệ thống ban đầu còn tỏ vẻ khó chịu, nhưng thấy nàng “chăm chỉ học tập” truyện tình sư đồ, có vẻ như đang làm nhiệm vụ nhánh chinh phục sư tôn, đành ngậm đắng nuốt cay, im lặng chịu đựng.

Ngu Tinh Sương hoàn toàn không hay biết hệ thống đang tự thu mình lại một góc, cứ thế nằm dài nơi chiếc võng đong đưa dưới bóng râm. Phía dưới là thảm cỏ điểm xuyết dã hoa lấm tấm, song túc buông lơi, trong tay ôm lấy quyển thoại bản, hưởng thụ một buổi trưa nhàn nhã, phong thái thong dong tự tại.

“Quyển này sư tôn một đêm bảy lần, lợi hại thật…” Vừa lật sách, nàng vừa lẩm bẩm, dẫu bản thân chẳng có hứng thú gì với chuyện sư đồ luyến, song đọc cho tiêu khiển cũng thấy thú vị.

6

0

2 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.