0 chữ
Chương 1
Chương 1
Từ khi Ma Tôn luyện hóa sinh linh cả một cõi, đạt đến cảnh giới Thiên Ma tối thượng, chính đạo trong thiên hạ đều thấp thỏm lo sợ, e rằng cảnh tượng thảm khốc của trận chiến tiên - ma năm xưa sẽ tái hiện lần nữa.
Ánh Xuyên Tông với danh xưng là đại tông đệ nhất chính đạo cũng tăng cường cảnh giới. Song, dẫu có nghiêm phòng thế nào, cũng không ngăn nổi lòng ham thích đàm tiếu của đệ tử trong môn. Những tiểu thuyết lấy Ma Tôn làm nhân vật chính, với đề tài phản diện được cứu rỗi, lại càng được truyền tụng không ngớt.
Ngu Tinh Sương sau khi xuất quan, đứng trên quảng trường chính phong mây mù bao phủ, khí thế ngập trời, bất giác rơi vào trầm tư. Lần này bế quan dường như đã quá lâu, lâu đến mức khi nhìn thấy đại điện được trùng tu trong tông môn, lại cảm thấy xa lạ.
Vốn là người xuyên sách, thuở ban đầu cũng từng định đi theo con đường thường thấy trong truyện, chẳng hạn như cứu rỗi phản diện hay nữ phụ lội ngược dòng. Đáng tiếc, vai bị xuyên vào lại là một tiểu sư muội vật hy sinh chết từ chương đầu, chỉ dùng để làm nền cho ánh sáng nhân vật chính.
Chuyện này quả thực khó xử. Trừ phi cả đời không chạm mặt với nam nữ chính, nếu không chỉ riêng sức mạnh của Thiên Đạo trong việc sửa chữa kịch bản, cũng đủ khiến mất mạng vài trăm lần.
Là kẻ không có chí hướng lớn lao, ngày đó suy nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu chính là — nằm yên, bắt đầu sống sót trong thầm lặng!
Tuy sư tôn quanh năm bế quan, song dẫu gì cũng là một vị Tiên Tôn có thể nhìn thấu đôi chút thiên cơ. Chỉ cần ở lại đỉnh núi, bế quan bên cạnh động phủ của sư tôn, Thiên Đạo sẽ chưa đến mức cưỡng ép đẩy vào chỗ chết.
Tu hành cũng là thuận theo duyên phận, vạn sự tùy thời điểm, không như những người xuyên sách khác tranh đấu quyết liệt, theo đuổi gì đó như “năm năm kết đan, ba năm Nguyên Anh”.
Ước lượng thời gian, hai ba trăm năm đã trôi qua, tình tiết trong truyện cũng nên chuyển sang phần tiếp theo 《Phần Thiên giới》, nam nữ chính dẫu mải mê tình ái cũng nên phi thăng rồi. Lúc ấy mới từ động phủ xuất quan. Dù sao tu vi cũng đã viên mãn Đại Thừa, tiếp tục tu nữa thì chỉ còn cách phi thăng. Chi bằng áp chế tu vi, ở lại nhân gian tiêu dao thêm dạo, tránh đυ.ng mặt với nam nữ chính trên Thiên giới, khỏi làm vật hy sinh phần hai.
Tất nhiên, sau khi thành tiên cũng có thể lựa chọn không phi thăng, nhưng như thế sẽ tổn hại đến tiên thể. Huống chi linh khí hạ giới thưa thớt, muốn tiếp tục bế quan tu luyện thì phải nương vào nơi tụ linh, dùng tài nguyên cả tông môn cung dưỡng. Bằng không cảnh giới sẽ rớt xuống. Sư tôn chính là Tiên Tôn mà vẫn luôn bế quan, cũng vì nguyên do ấy.
Ánh Xuyên Tông với danh xưng là đại tông đệ nhất chính đạo cũng tăng cường cảnh giới. Song, dẫu có nghiêm phòng thế nào, cũng không ngăn nổi lòng ham thích đàm tiếu của đệ tử trong môn. Những tiểu thuyết lấy Ma Tôn làm nhân vật chính, với đề tài phản diện được cứu rỗi, lại càng được truyền tụng không ngớt.
Ngu Tinh Sương sau khi xuất quan, đứng trên quảng trường chính phong mây mù bao phủ, khí thế ngập trời, bất giác rơi vào trầm tư. Lần này bế quan dường như đã quá lâu, lâu đến mức khi nhìn thấy đại điện được trùng tu trong tông môn, lại cảm thấy xa lạ.
Chuyện này quả thực khó xử. Trừ phi cả đời không chạm mặt với nam nữ chính, nếu không chỉ riêng sức mạnh của Thiên Đạo trong việc sửa chữa kịch bản, cũng đủ khiến mất mạng vài trăm lần.
Là kẻ không có chí hướng lớn lao, ngày đó suy nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu chính là — nằm yên, bắt đầu sống sót trong thầm lặng!
Tuy sư tôn quanh năm bế quan, song dẫu gì cũng là một vị Tiên Tôn có thể nhìn thấu đôi chút thiên cơ. Chỉ cần ở lại đỉnh núi, bế quan bên cạnh động phủ của sư tôn, Thiên Đạo sẽ chưa đến mức cưỡng ép đẩy vào chỗ chết.
Ước lượng thời gian, hai ba trăm năm đã trôi qua, tình tiết trong truyện cũng nên chuyển sang phần tiếp theo 《Phần Thiên giới》, nam nữ chính dẫu mải mê tình ái cũng nên phi thăng rồi. Lúc ấy mới từ động phủ xuất quan. Dù sao tu vi cũng đã viên mãn Đại Thừa, tiếp tục tu nữa thì chỉ còn cách phi thăng. Chi bằng áp chế tu vi, ở lại nhân gian tiêu dao thêm dạo, tránh đυ.ng mặt với nam nữ chính trên Thiên giới, khỏi làm vật hy sinh phần hai.
Tất nhiên, sau khi thành tiên cũng có thể lựa chọn không phi thăng, nhưng như thế sẽ tổn hại đến tiên thể. Huống chi linh khí hạ giới thưa thớt, muốn tiếp tục bế quan tu luyện thì phải nương vào nơi tụ linh, dùng tài nguyên cả tông môn cung dưỡng. Bằng không cảnh giới sẽ rớt xuống. Sư tôn chính là Tiên Tôn mà vẫn luôn bế quan, cũng vì nguyên do ấy.
7
0
2 tháng trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
