Chương 185
Chúng ta chỉ là tình bạn thuần khiết!
"Tình hình của Nhất Nam bây giờ thế nào rồi?"
Thẩm Lãng lo lắng hỏi: "Vết thương trên cổ tay sau này có bị nhiễm trùng hay để lại sẹo gì không?"
"Sẽ không đâu, đây chỉ là vết thương nhỏ thôi."
Trương Tú Ny vuốt mái tóc vàng óng của mình, nói một cách nghiêm túc.
"Hiện tại chủ yếu là vấn đề tâm lý của cô ấy rất nghiêm trọng, trong một thời gian tới cũng không thể chịu thêm bất kỳ kích động nào như vậy nữa."
"Vậy à."
Thẩm Lãng trầm ngâm đáp lời, lặng lẽ nhìn hai vợ chồng già trò chuyện với Diệp Nhất Nam.
Hiện tại anh cũng chẳng có tâm trạng nào để tán tỉnh cô gái Tây này.
"Thẩm Lãng, kết bạn đi, tôi đoán chừng vẫn còn ở lại trong nước một thời gian nữa, tôi vẫn là bác sĩ tâm lý chính của cô Diệp."
Trương Tú Ny nhiệt tình cười nói: "Hiện tại anh mới là người then chốt giúp cô Diệp khỏi bệnh, thêm bạn bè đi, sau này tiện trao đổi về tình hình bệnh của cô Diệp."
"Không thành vấn đề."
Thẩm Lãng không chút do dự lấy điện thoại di động ra, kết bạn Wechat với Trương Tú Ny.
Nhân tiện, đây cũng là vì cô phú bà nhỏ có thể nổi giận bất cứ lúc nào mà anh phải nghĩ đến.
"Con gái, con sao rồi? Đã thấy khá hơn chút nào chưa?"
Chung Mỹ Như vuốt ve gương mặt dần có sức sống hơn của Diệp Nhất Nam, đau lòng nói.
"Sau này bố mẹ sẽ không can thiệp việc con qua lại riêng tư với Thẩm Lãng nữa, con nhất định phải dưỡng bệnh thật tốt nhé, tuyệt đối đừng có suy nghĩ dại dột như vậy nữa."
Ánh mắt Diệp Nhất Nam khẽ lay động, khó tin nhìn Chung Mỹ Như, cùng với Diệp Hải với vẻ mặt phức tạp đang khoanh tay đứng phía sau bà ấy.
"Cha cũng sẽ không can thiệp con như trước nữa, con hãy dưỡng bệnh thật tốt."
Dù muôn vàn không muốn, Diệp Hải vẫn đành bất lực nói: "Chờ qua hết năm, con cứ kết hôn với Thẩm Lãng đi."
"Ấy ấy ấy, cái gì mà qua hết năm liền kết hôn chứ?"
Thẩm Lãng đang định đặt tên ghi chú cho Trương Tú Ny, nghe được chuyện đại sự cả đời của mình bị định đoạt như vậy, liền vội vàng ngắt lời nói.
"Hai người là bố hay mẹ tôi vậy? Dựa vào đâu mà nhúng tay vào chuyện của tôi? Tôi không đồng ý đâu."
"Không phải, hai người các con đều như vậy rồi, không kết hôn thì còn định làm gì?"
Diệp Hải kinh ngạc hỏi: "Anh chẳng lẽ không thích con gái nhà tôi? Hay là nói nhà chúng tôi không xứng với anh?"
"Nói bậy, chắc chắn là không thích rồi."
Thẩm Lãng kiên quyết từ chối nói: "Tôi có bạn gái rồi được không, hai người vừa rồi tới tìm tôi cũng đâu phải không nhìn thấy."
"Cha, mẹ, con không thích Thẩm Lãng."
Diệp Nhất Nam oán giận liếc nhìn Thẩm Lãng một cái, cũng giả vờ bình tĩnh giải thích: "Con và anh ấy chỉ là bạn bè thôi."
"Không phải, vậy hai đứa làm ầm ĩ đến sống dở chết dở là vì cái gì chứ?"
Chung Mỹ Như đều ngớ người.
"Dì ơi, chúng cháu thật sự chỉ là tình bạn thuần túy, chỉ là có mối quan hệ khá thân thiết thôi."
Thẩm Lãng kiên nhẫn giải thích: "Dì có thể coi mối quan hệ giữa cháu và Nhất Nam như là bạn thân khác giới."
Vào thời điểm mấu chốt này, Thẩm Lãng có đánh chết cũng khó có thể thừa nhận mình thích Diệp Nhất Nam.
Chỉ cần gật đầu, thì Diệp Hải sẽ thật sự bắt anh phải đăng ký kết hôn vào năm sau.
Cũng may cô phú bà nhỏ vẫn thông minh, biết Thẩm Lãng đây là đang lấp liếm.
Cô ấy nếu không lên tiếng giải thích, thì Thẩm Lãng thật sự không có cách nào nói dối cho trót được.
Diệp Hải nghiêm túc liếc nhìn Thẩm Lãng một cái, trầm mặc một lúc lâu, rồi nói với vẻ mặt phức tạp.
"Vậy được rồi, đã hai đứa không có ý đó, tôi cũng không ép buộc hai đứa, sau này hai đứa cứ làm bạn bè mà đối xử tốt với nhau đi."
"Hi vọng anh cũng không cần làm ra chuyện gì phản bội bạn gái của mình."
Diệp Hải vỗ mạnh vào vai Thẩm Lãng, ý tứ không cần nói cũng rõ.
Diệp Hải nghĩ liệu Thẩm Lãng có phải đã cố ý bắt tay với con gái mình để nói dối mình hay không. Nhưng ông thật sự không nghĩ ra lý do hai người nói dối là gì, chẳng lẽ không thể nào là con gái mình cam tâm tình nguyện làm người thứ ba, mới cố ý nói dối để lừa mình sao?
Nếu đúng là như vậy, thì đơn giản là quá hoang đường.
Hơn nữa hai người ngày thường tiếp xúc cũng sẽ không quá mức mập mờ thân mật, nếu nói hai người là bạn thân khác giới thì cũng hợp lý.
"Tên này thật sự không sợ chết sao, lại dám xúi giục Diệp Nhất Nam mở miệng nói dối."
Trương Tú Ny tự nhiên là biết chuyện thầm kín giữa hai người.
Cô ấy không thể tin nổi Diệp Nhất Nam thích một tên tra nam bắt cá hai tay đã đành,
Lại vì cam tâm tình nguyện bị tra nam lừa gạt, ngược lại còn chủ động thay tên tra nam này nói dối với bố mẹ để giải thích.
Tên này rốt cuộc có ma lực gì chứ?
...
Mãi đến tận đêm khuya, sau khi hai vợ chồng già an ủi Diệp Nhất Nam một lúc lâu, cuối cùng cũng dẫn theo vệ sĩ rời đi.
Với tư cách là cặp vợ chồng giàu có nhất Giang Hải thị, hai người mỗi ngày đều bận trăm công ngàn việc, mấy ngày nay đều đã gác lại rất nhiều công việc để chăm sóc cảm xúc của Diệp Nhất Nam.
"Nhìn kỹ này, cô gái này tên là Tiểu Mỹ..."
Trong phòng giám hộ đặc biệt, Thẩm Lãng nằm trên giường bệnh bên cạnh, nhàn nhã lướt Đẩu Âm, định tối nay sẽ ở lại bệnh viện bầu bạn với cô phú bà nhỏ.
Diệp Nhất Nam nghiêng đầu sang một bên, ngoan ngoãn yên tĩnh nhìn Thẩm Lãng đang ung dung tự tại, gương mặt trắng bệch từ đầu đến cuối vẫn phác họa nụ cười mãn nguyện.
Sau khi Trương Tú Ny đi vệ sinh xong, trong phòng bệnh chỉ còn lại hai người.
Diệp Nhất Nam cố sức bước xuống giường, run rẩy đi về phía Thẩm Lãng.
"Em sao vậy?"
Thẩm Lãng vội vàng xuống giường đỡ Diệp Nhất Nam: "Có phải em muốn đi phòng vệ sinh không? Anh gọi y tá đến nhé."
"Không phải."
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Diệp Nhất Nam đỏ bừng, cô ấy dán vào lòng Thẩm Lãng, không ngừng lẩm bẩm nói: "Em muốn ngủ cùng anh."
"Ôi, em đừng làm loạn được không."
Thẩm Lãng đỡ lấy cơ thể yếu ớt của Diệp Nhất Nam, lo lắng nhìn về phía cửa phòng.
"Bác sĩ chính của em lát nữa quay lại nhìn thấy chúng ta bộ dạng này, chắc chắn sẽ đoán ra chúng ta không phải mối quan hệ bạn bè bình thường."
"Vậy anh bây giờ nhắn tin cho cô ấy, bảo cô ấy đừng quay lại nhé."
Diệp Nhất Nam thản nhiên hừ một tiếng, nắm tay Thẩm Lãng, bước chân loạng choạng ngã xuống giường anh.
"Anh thật sự chịu thua em rồi."
Thẩm Lãng bất đắc dĩ cười một tiếng, vội vàng mở Wechat ra trò chuyện với Trương Tú Ny: "Bác sĩ Trương, hay là cô về nghỉ ngơi trước đi, tôi một mình chăm sóc cô ấy là đủ rồi."
Đối phương đang gõ tin nhắn một lát sau, liền gửi đến một câu gọn gàng.
"OK, dù sao bây giờ anh mới là liều thuốc tốt nhất, nếu có tình huống đặc biệt gì, hai người cứ tìm y tá là được, tôi về trước đây."
"Mau vào đây, Thẩm Lãng, bên ngoài lạnh lắm."
Diệp Nhất Nam vén chăn ấm lên, mong đợi vỗ vỗ vị trí bên cạnh mình trên giường bệnh.
Ngoại trừ sắc mặt trắng bệch, căn bản không nhìn ra cô ấy là một bệnh nhân muốn tự hủy hoại bản thân.
"Móa nó, sao lại cảm giác chúng ta không phải ở bệnh viện, mà giống như ở khách sạn vậy?"
Thẩm Lãng dở khóc dở cười mắng thầm một tiếng, nhưng vẫn chui vào trong chăn của cô phú bà nhỏ.
Trong chăn mang theo một chút mùi nước khử trùng, cô phú bà nhỏ vui vẻ nép vào lòng Thẩm Lãng,
Ôm cánh tay rắn chắc của anh, cô ấy ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn tinh xảo lên, mong đợi nói ra lời kinh người.
"Thẩm Lãng, chúng ta làm..."
"Chuyện ân ái, anh biết em muốn nói là chuyện này."
Thẩm Lãng vội vàng lên tiếng cắt ngang: "Hiện tại bệnh của em còn chưa khỏi, chờ khỏi bệnh rồi nói được không? Chúng ta thành thật lướt Đẩu Âm được không?"
0
0
1 tháng trước
1 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
