0 chữ
Chương 15
Chương 15
Dụ Nguyên đi ra ngoài trước, để lại cho Lăng Dự một cái gáy quật cường.
Ngoài cửa đã có nhân viên chờ sẵn, đưa hai người đến nơi ghi hình tiếp theo.
“Tiếp theo là một buổi phỏng vấn nho nhỏ dành riêng cho hai vị, không khó đâu ạ.”
Giờ Dụ Nguyên chẳng còn tin vào cái miệng của đám nhân viên chương trình nữa. Nhưng cậu vẫn đi theo, thấy trong phòng phỏng vấn chỉ có hai chiếc ghế, cậu mới thở phào nhẹ nhõm.
Buổi ghi hình bắt đầu, hai người ngồi xuống ghế ở chính giữa, một MC ngồi trên ghế cao ở một bên.
“Thầy Lăng, thầy Dụ, tiếp theo chúng ta sẽ tiến hành một cuộc phỏng vấn đơn giản, mục đích là để kiểm tra độ ăn ý và hiểu biết của hai anh về đối phương.” MC mỉm cười nói: “Hình thức là trả lời câu hỏi, trả lời đúng sẽ được cộng điểm.”
“Xin tiết lộ nhẹ, điểm số sẽ ảnh hưởng đến tình hình của hai người trong buổi ghi hình tập một đó.”
MC đưa mắt nhìn qua nhìn lại giữa hai người: “Vậy bắt đầu từ thầy Dụ nhé? Đừng lo, câu hỏi sẽ không quá hóc búa đâu.”
“Xin hỏi, bộ phim đầu tiên mà thầy Lăng từng tham gia là gì?”
Câu này thì Dụ Nguyên vẫn nhớ. Khi Lăng Dự quay bộ phim đầu tiên cũng là lúc hai người mới vào công ty. Khi ấy cả hai cùng đóng phim, chỉ khác là Lăng Dự diễn vai cách mạng chính khí, còn Dụ Nguyên lại diễn vai thanh xuân đau thương.
Đó cũng là lần đầu tiên cậu bị đem ra so sánh với Lăng Dự, cũng là khởi nguồn cho mối quan hệ “thù địch” đơn phương của cậu.
Dụ Nguyên đọc ra tên phim, trong lòng thầm nghi ngờ ban tổ chức cố ý đặt câu hỏi này để gây chuyện.
“Chính xác, cộng một điểm.” MC đổi sang tấm thẻ khác rồi tiếp tục hỏi: “Sinh nhật của thầy Lăng là khi nào?”
Câu này càng dễ hơn. Cứ gần đến sinh nhật Lăng Dự là fan lại rục rịch chuẩn bị trước cả một tháng, nào là màn hình quảng cáo, đèn hiệu, các thương hiệu lớn cũng đua nhau chúc mừng trên Weibo, náo nhiệt vô cùng.
Dụ Nguyên đáp: “Ngày 21 tháng 12.”
“Chính xác, câu tiếp theo…”
Mấy câu đầu quả thực rất đơn giản, toàn là thông tin có thể tra được từ Baidu, chẳng có gì bí mật, Dụ Nguyên đều trả lời trôi chảy.
“Chúc mừng thầy Dụ đã giành được 5 điểm!” MC cười như có ẩn ý: “Tiếp theo là 5 câu hỏi mang tính cá nhân một chút nhé~”
Dụ Nguyên khựng lại, có linh cảm chẳng lành.
“Hỏi đi.”
MC: “Câu một, thầy Dụ có biết trái cây mà thầy Lăng thích ăn nhất là gì không?”
Câu này thì ai mà biết? Dụ Nguyên cau mày.
Cậu đang định trả lời đại một cái thì bất chợt nhớ lại trong một truyện fanfic có viết rằng Lăng Dự thích nhất là…
“Dâu tây.” Cậu buột miệng nói.
MC cười tít mắt: “Chính xác!”
Dụ Nguyên: “…” Biết là đúng cũng chẳng thấy vui nổi.
“Tiếp theo, thầy Dụ biết bụng thầy Lăng có mấy múi không?”
“Tám...”
“…”
Nói xong, Dụ Nguyên mới nhận ra mình bị gài.
“Ôi." MC giả vờ giật mình rồi che miệng cười tủm tỉm: “Xin lỗi, lấy nhầm thẻ câu hỏi của nhóm ‘người yêu’ mất rồi.” Sau đó lại cười ranh mãnh: “Wow, ngay cả cái này mà thầy Dụ cũng biết luôn sao?”
Dụ Nguyên gần như không dám quay đầu nhìn biểu cảm của Lăng Dự, cậu chỉ nhắm mắt lại, thầm ước có cái lỗ nào đó để chui xuống.
MC cười trộm nhưng vẫn biết điểm dừng, lập tức đổi sang mấy câu hỏi nghiêm túc hơn.
Khi sắp xếp phần phỏng vấn này, tổ chương trình cũng đã đoán rằng nhóm của Dụ Nguyên và Lăng Dự sẽ hơi khó xử, nhưng không ngờ Dụ Nguyên lại trả lời đúng gần hết.
“Tổng cộng được 9 điểm.” MC đọc lại: “Xem ra thầy Dụ rất hiểu thầy Lăng đấy nhé.”
Dụ Nguyên nghe vậy thì nhíu mày, câu này chẳng khác nào bảo cậu ngầm theo dõi Lăng Dự ngoài đời.
Nhưng cậu lại không thể phản bác, chẳng lẽ khai ra là mình đọc trong fanfic?
Vậu nên chỉ đành im lặng.
Ngoài cửa đã có nhân viên chờ sẵn, đưa hai người đến nơi ghi hình tiếp theo.
“Tiếp theo là một buổi phỏng vấn nho nhỏ dành riêng cho hai vị, không khó đâu ạ.”
Giờ Dụ Nguyên chẳng còn tin vào cái miệng của đám nhân viên chương trình nữa. Nhưng cậu vẫn đi theo, thấy trong phòng phỏng vấn chỉ có hai chiếc ghế, cậu mới thở phào nhẹ nhõm.
Buổi ghi hình bắt đầu, hai người ngồi xuống ghế ở chính giữa, một MC ngồi trên ghế cao ở một bên.
“Thầy Lăng, thầy Dụ, tiếp theo chúng ta sẽ tiến hành một cuộc phỏng vấn đơn giản, mục đích là để kiểm tra độ ăn ý và hiểu biết của hai anh về đối phương.” MC mỉm cười nói: “Hình thức là trả lời câu hỏi, trả lời đúng sẽ được cộng điểm.”
“Xin tiết lộ nhẹ, điểm số sẽ ảnh hưởng đến tình hình của hai người trong buổi ghi hình tập một đó.”
“Xin hỏi, bộ phim đầu tiên mà thầy Lăng từng tham gia là gì?”
Câu này thì Dụ Nguyên vẫn nhớ. Khi Lăng Dự quay bộ phim đầu tiên cũng là lúc hai người mới vào công ty. Khi ấy cả hai cùng đóng phim, chỉ khác là Lăng Dự diễn vai cách mạng chính khí, còn Dụ Nguyên lại diễn vai thanh xuân đau thương.
Đó cũng là lần đầu tiên cậu bị đem ra so sánh với Lăng Dự, cũng là khởi nguồn cho mối quan hệ “thù địch” đơn phương của cậu.
Dụ Nguyên đọc ra tên phim, trong lòng thầm nghi ngờ ban tổ chức cố ý đặt câu hỏi này để gây chuyện.
“Chính xác, cộng một điểm.” MC đổi sang tấm thẻ khác rồi tiếp tục hỏi: “Sinh nhật của thầy Lăng là khi nào?”
Câu này càng dễ hơn. Cứ gần đến sinh nhật Lăng Dự là fan lại rục rịch chuẩn bị trước cả một tháng, nào là màn hình quảng cáo, đèn hiệu, các thương hiệu lớn cũng đua nhau chúc mừng trên Weibo, náo nhiệt vô cùng.
“Chính xác, câu tiếp theo…”
Mấy câu đầu quả thực rất đơn giản, toàn là thông tin có thể tra được từ Baidu, chẳng có gì bí mật, Dụ Nguyên đều trả lời trôi chảy.
“Chúc mừng thầy Dụ đã giành được 5 điểm!” MC cười như có ẩn ý: “Tiếp theo là 5 câu hỏi mang tính cá nhân một chút nhé~”
Dụ Nguyên khựng lại, có linh cảm chẳng lành.
“Hỏi đi.”
MC: “Câu một, thầy Dụ có biết trái cây mà thầy Lăng thích ăn nhất là gì không?”
Câu này thì ai mà biết? Dụ Nguyên cau mày.
Cậu đang định trả lời đại một cái thì bất chợt nhớ lại trong một truyện fanfic có viết rằng Lăng Dự thích nhất là…
“Dâu tây.” Cậu buột miệng nói.
MC cười tít mắt: “Chính xác!”
Dụ Nguyên: “…” Biết là đúng cũng chẳng thấy vui nổi.
“Tiếp theo, thầy Dụ biết bụng thầy Lăng có mấy múi không?”
“…”
Nói xong, Dụ Nguyên mới nhận ra mình bị gài.
“Ôi." MC giả vờ giật mình rồi che miệng cười tủm tỉm: “Xin lỗi, lấy nhầm thẻ câu hỏi của nhóm ‘người yêu’ mất rồi.” Sau đó lại cười ranh mãnh: “Wow, ngay cả cái này mà thầy Dụ cũng biết luôn sao?”
Dụ Nguyên gần như không dám quay đầu nhìn biểu cảm của Lăng Dự, cậu chỉ nhắm mắt lại, thầm ước có cái lỗ nào đó để chui xuống.
MC cười trộm nhưng vẫn biết điểm dừng, lập tức đổi sang mấy câu hỏi nghiêm túc hơn.
Khi sắp xếp phần phỏng vấn này, tổ chương trình cũng đã đoán rằng nhóm của Dụ Nguyên và Lăng Dự sẽ hơi khó xử, nhưng không ngờ Dụ Nguyên lại trả lời đúng gần hết.
“Tổng cộng được 9 điểm.” MC đọc lại: “Xem ra thầy Dụ rất hiểu thầy Lăng đấy nhé.”
Dụ Nguyên nghe vậy thì nhíu mày, câu này chẳng khác nào bảo cậu ngầm theo dõi Lăng Dự ngoài đời.
Nhưng cậu lại không thể phản bác, chẳng lẽ khai ra là mình đọc trong fanfic?
Vậu nên chỉ đành im lặng.
8
0
1 tháng trước
2 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
