0 chữ
Chương 32
Chương 32
[Cảm ơn lời mời, toàn bộ bạn bè người thân cũng vừa mới biết hai người này cùng tham gia show hẹn hò, giờ vòng bạn bè đang chấn động dữ dội. (Che mặt!)]
Bình luận hot nhất bên dưới là:
[Hai người này rốt cuộc là gì vậy, gấp lắm luôn đó!]
“Tôi đang ăn gà rán trên weibo” trả lời:
[Kẻ thù không đội trời chung, từ nhỏ tới lớn đã vậy rồi.]
Một người dùng khác trong chủ đề nói:
[Tôi học cùng cấp ba với hai người đó, nhóm lớp tụi tôi cũng đang dậy sóng (che mặt). Tôi chưa xem livestream, nhưng trước kia hai người đó vốn không ưa nhau, cũng không đến mức ngày nào cũng cãi nhau đâu, vì học trên học dưới không cùng tầng, không phải ngày nào cũng chạm mặt. Lục Cửu Thời khá lạnh nhạt, Tô Lạc Thanh thấy hắn thì quay người bỏ đi kiểu đó, thỉnh thoảng có đấu khẩu mấy câu, quan hệ rất tệ, trong chương trình chắc là đang tạo hiệu ứng hoặc cố tình chọc nhau chơi thôi. (Cười ra nước mắt!)]
Chủ bài viết phản hồi:
[Ừ, tôi cũng chưa coi, nhưng chắc là thế thật, đầu muốn nổ cũng không tưởng tượng ra cảnh hai người đó yêu nhau kiểu gì. (Che mặt!)]
Rất nhiều dân hóng chuyện chưa xem livestream không nhịn được mà buông lời châm chọc, kiểu gì nhìn cũng thấy là tổ chương trình đang cố tạo nhiệt, kịch bản "oan gia thành tình nhân" đúng là hút mắt thật, mà lại có người tin cơ đấy?
Sau đó có người lên tiếng nhắc:
[Không phải đâu, hay là mấy bạn đi xem thử đi (nhẹ nhàng) [liên kết]...]
Cô ấy gửi liên kết là một loạt ảnh gif từ livestream do một blogger tên “Lục Cửu Thời Tô Lạc Thanh khóa chặt rồi” tổng hợp lại.
Có cảnh Lục Cửu Thời mấy lần ngẩng đầu, xuyên qua ánh nến, ánh mắt nhìn Tô Lạc Thanh tưởng như tùy ý, thực ra lại rất chăm chú.
Có cảnh hắn nhếch môi, mở miệng gọi “Đồ ngốc nhỏ”.
Còn có nụ cười nhè nhẹ khi hắn cụp mi xuống, trả lời “Nghe hay”.
Đỉnh cao là blogger còn tổng hợp cả loạt audio, mời các cư dân mạng trực tiếp nghe Lục thần nói: “Đồ ngốc nhỏ”, “Nghe hay”, “Quả thực đáng yêu quá”.
Blogger:
[Chỉ hỏi mấy người thôi, cái này có thể diễn ra nổi không? Lời thoại giữa hai người nghe thì giống đang so chiêu, nhưng chi tiết mới phơi bày sự thật.
Cái giọng vừa cưng vừa khiến người ta rung động đó nếu mà giả vờ được, thì Lục thần mấy người gọi là AI cao cấp chắc? Hắn không thể diễn cho mấy người? Hay là sống 27 năm trời, ngoài Tô Lạc Thanh ra, không một ai đủ tư cách khiến hắn phải diễn? Nghĩ vậy lại thấy ngọt quá trời 0v0.]
Bên dưới bình luận liên tiếp hiện ra: “Ngọt quá đi mất”, “Ngọt thật đấy +1”, “Ngọt ngào +11111”.
Sau đó, cả “Tôi đang ăn gà rán trên weibo” lẫn đám bạn học cấp ba đều im bặt, chắc là cũng cùng nhau gia nhập vào trận động đất trên vòng bạn bè rồi...
Trên mạng, lượng người theo dõi tài khoản chính thức của tổ chương trình đang bùng nổ.
Trong hiện thực, Tô Lạc Thanh ngủ một giấc vô cùng say sưa.
Không rõ cậu làm sao có thể ngủ ngon như thế khi đang bị Lục Cửu Thời ôm vặn xoắn người kiểu đó...
Sáng hôm sau, lúc lơ mơ tỉnh dậy, ý nghĩ đầu tiên nảy ra trong đầu cậu là:
À... Thua rồi.
Cậu đã quay người sang bên phía tường để ngủ.
Cánh tay của Lục Cửu Thời vẫn còn vắt ngang eo cậu.
Chân đè lên chân cậu, l*иg ngực dán sát lưng cậu.
Kiên trì không buông, dẻo dai như keo dính.
Tô Lạc Thanh đau khổ nhắm tịt mắt lại, vừa buồn ngủ vừa gắng gượng suy nghĩ xem tình cảnh này nên xử lý sao.
Từ sau khi học tiểu học, trừ một đêm mưa sấm sét trong trại hè năm ấy, cậu chưa từng ngủ chung giường với ai nữa.
Năm đó đêm mưa, cậu mười tuổi, Lục Cửu Thời mười một tuổi.
Hai cậu bé ngây thơ thuần khiết nép sát vào nhau ngủ đến sáng, lúc tỉnh dậy ngoài không khí vi diệu và sự im lặng ngượng ngập thì chẳng còn gì khác.
Bây giờ thì khác rồi.
Hiện tại, cậu giữ lưng cứng đờ, tim đập loạn, không dám cựa quậy.
Trong nỗi chấn động kinh người, lại không nhịn được mà âm thầm ước lượng xem rốt cuộc cái tên Lục Cửu Thời này lớn đến mức nào rồi.
Bình luận hot nhất bên dưới là:
[Hai người này rốt cuộc là gì vậy, gấp lắm luôn đó!]
“Tôi đang ăn gà rán trên weibo” trả lời:
[Kẻ thù không đội trời chung, từ nhỏ tới lớn đã vậy rồi.]
Một người dùng khác trong chủ đề nói:
[Tôi học cùng cấp ba với hai người đó, nhóm lớp tụi tôi cũng đang dậy sóng (che mặt). Tôi chưa xem livestream, nhưng trước kia hai người đó vốn không ưa nhau, cũng không đến mức ngày nào cũng cãi nhau đâu, vì học trên học dưới không cùng tầng, không phải ngày nào cũng chạm mặt. Lục Cửu Thời khá lạnh nhạt, Tô Lạc Thanh thấy hắn thì quay người bỏ đi kiểu đó, thỉnh thoảng có đấu khẩu mấy câu, quan hệ rất tệ, trong chương trình chắc là đang tạo hiệu ứng hoặc cố tình chọc nhau chơi thôi. (Cười ra nước mắt!)]
[Ừ, tôi cũng chưa coi, nhưng chắc là thế thật, đầu muốn nổ cũng không tưởng tượng ra cảnh hai người đó yêu nhau kiểu gì. (Che mặt!)]
Rất nhiều dân hóng chuyện chưa xem livestream không nhịn được mà buông lời châm chọc, kiểu gì nhìn cũng thấy là tổ chương trình đang cố tạo nhiệt, kịch bản "oan gia thành tình nhân" đúng là hút mắt thật, mà lại có người tin cơ đấy?
Sau đó có người lên tiếng nhắc:
[Không phải đâu, hay là mấy bạn đi xem thử đi (nhẹ nhàng) [liên kết]...]
Cô ấy gửi liên kết là một loạt ảnh gif từ livestream do một blogger tên “Lục Cửu Thời Tô Lạc Thanh khóa chặt rồi” tổng hợp lại.
Có cảnh Lục Cửu Thời mấy lần ngẩng đầu, xuyên qua ánh nến, ánh mắt nhìn Tô Lạc Thanh tưởng như tùy ý, thực ra lại rất chăm chú.
Có cảnh hắn nhếch môi, mở miệng gọi “Đồ ngốc nhỏ”.
Đỉnh cao là blogger còn tổng hợp cả loạt audio, mời các cư dân mạng trực tiếp nghe Lục thần nói: “Đồ ngốc nhỏ”, “Nghe hay”, “Quả thực đáng yêu quá”.
Blogger:
[Chỉ hỏi mấy người thôi, cái này có thể diễn ra nổi không? Lời thoại giữa hai người nghe thì giống đang so chiêu, nhưng chi tiết mới phơi bày sự thật.
Cái giọng vừa cưng vừa khiến người ta rung động đó nếu mà giả vờ được, thì Lục thần mấy người gọi là AI cao cấp chắc? Hắn không thể diễn cho mấy người? Hay là sống 27 năm trời, ngoài Tô Lạc Thanh ra, không một ai đủ tư cách khiến hắn phải diễn? Nghĩ vậy lại thấy ngọt quá trời 0v0.]
Bên dưới bình luận liên tiếp hiện ra: “Ngọt quá đi mất”, “Ngọt thật đấy +1”, “Ngọt ngào +11111”.
Trên mạng, lượng người theo dõi tài khoản chính thức của tổ chương trình đang bùng nổ.
Trong hiện thực, Tô Lạc Thanh ngủ một giấc vô cùng say sưa.
Không rõ cậu làm sao có thể ngủ ngon như thế khi đang bị Lục Cửu Thời ôm vặn xoắn người kiểu đó...
Sáng hôm sau, lúc lơ mơ tỉnh dậy, ý nghĩ đầu tiên nảy ra trong đầu cậu là:
À... Thua rồi.
Cậu đã quay người sang bên phía tường để ngủ.
Cánh tay của Lục Cửu Thời vẫn còn vắt ngang eo cậu.
Chân đè lên chân cậu, l*иg ngực dán sát lưng cậu.
Kiên trì không buông, dẻo dai như keo dính.
Tô Lạc Thanh đau khổ nhắm tịt mắt lại, vừa buồn ngủ vừa gắng gượng suy nghĩ xem tình cảnh này nên xử lý sao.
Từ sau khi học tiểu học, trừ một đêm mưa sấm sét trong trại hè năm ấy, cậu chưa từng ngủ chung giường với ai nữa.
Năm đó đêm mưa, cậu mười tuổi, Lục Cửu Thời mười một tuổi.
Hai cậu bé ngây thơ thuần khiết nép sát vào nhau ngủ đến sáng, lúc tỉnh dậy ngoài không khí vi diệu và sự im lặng ngượng ngập thì chẳng còn gì khác.
Bây giờ thì khác rồi.
Hiện tại, cậu giữ lưng cứng đờ, tim đập loạn, không dám cựa quậy.
Trong nỗi chấn động kinh người, lại không nhịn được mà âm thầm ước lượng xem rốt cuộc cái tên Lục Cửu Thời này lớn đến mức nào rồi.
3
0
2 tuần trước
5 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
