0 chữ
Chương 19
Chương 19
Hết cách, Tô Thành ngoan ngoãn nhận lấy cốc nước, nuốt viên con nhộng xuống.
Sau đó, cậu đứng đờ người ra, ánh mắt vô thức nhìn về phía chiếc cốc giữ nhiệt trong tay. Đây căn bản không phải là cái cốc giấy dùng một lần lúc nãy, mà là cái cốc Giang Dạ vừa uống nước cách đây mười mấy phút.
Nếu hôn gián tiếp mà có thai thì giờ trong bụng Tô Thành nhất định đang mang thai long phượng. Thông minh tuyệt đỉnh, cơ trí đáng yêu, ba tuổi thuộc làu thơ Đường Tống, năm tuổi tự học toán cao cấp, tám tuổi đoạt giải Nobel.
Sau này làm CEO, cưới bạch phú mỹ, từ đó bước lêи đỉиɦ cao nhân sinh!
Tô Thành chột dạ, ánh mắt vô thức liếc nhìn Giang Dạ. Thấy người kia hoàn toàn không phát hiện ra điều gì bất thường, cậu mới trấn định lại.
Tô Thành xoa xoa bụng mình, lẩm bẩm: "Con yêu, bây giờ con chưa thể ra đời được đâu. Tính mạng quan trọng hơn, ba con đi trước một bước đây."
"Giang tổng, nếu không có gì nữa thì tôi xin phép về trước." Tô Thành vội vàng cởϊ áσ khoác ngoài đặt lên ghế sofa, không thèm để ý đến phản ứng của người phía sau, rời khỏi văn phòng.
Cậu vừa ra ngoài liền bị Mỹ Lâm đã chờ đợi từ lâu chặn lại: "Giang tổng tìm cậu có việc gì vậy?"
"Anh ta mắng em một trận té tát, còn cảnh cáo nếu em không làm tốt sẽ bị đuổi việc." Tô Thành ủ rũ, thở dài.
Mỹ Lâm muốn nói lại thôi, cuối cùng mang giọng điệu cảnh cáo nói: "Tuy trước đây Giang tổng chưa từng đầu tư vào ngành giải trí nhưng tôi nghe nói anh ấy luôn quyết đoán trên thương trường, những việc vô nghĩa và không có giá trị thì anh ấy sẽ không bỏ ra một xu. Anh ấy mua lại Tinh Vực chắc chắn là nhìn trúng thị trường, nếu cậu không cố gắng thì thật sự sẽ bị đuổi việc đấy."
"Ồ, em biết rồi."
"Cậu cố gắng hết sức là được." Mỹ Lâm không tiếp tục mắng mỏ, đưa cho cậu một kịch bản: "Ừm, xem cái này đi, tuần sau thử vai."
Tô Thành tùy ý lật vài trang, là một vai thái giám nhỏ tâm cơ độc ác cuối cùng bị ngũ mã phanh thây: "Chị Lâm, không thể có vai nào bình thường hơn sao?"
"Bình thường? Tôi cũng phải có quan hệ và quen biết mới được chứ?" Mỹ Lâm mất kiên nhẫn xua tay: "Thôi được rồi, cậu cứ cố gắng thử xem sao, sau này xem có tài nguyên tốt nào không. Giang tổng mua lại chúng ta, chắc cũng có chút khởi sắc đấy."
Mỹ Lâm thấy dáng vẻ ủ rũ của Tô Thành, tiện tay sờ trán cậu: "Cậu bị sốt à? Uống thuốc chưa?"
"Uống rồi, em về ngủ một giấc là không sao."
"Vậy được, cậu chú ý sức khỏe." Nói rồi, Mỹ Lâm đưa cho cậu một tấm thẻ: "Quản lý phòng gym dưới lầu công ty tặng cho tôi mấy thẻ thường niên, cậu rảnh thì đi rèn luyện sức khỏe đi. Nhìn cậu gầy quá, thể chất cũng kém, khỏe mạnh lên may ra còn nhận được vai nào dũng mãnh."
Sau đó, cậu đứng đờ người ra, ánh mắt vô thức nhìn về phía chiếc cốc giữ nhiệt trong tay. Đây căn bản không phải là cái cốc giấy dùng một lần lúc nãy, mà là cái cốc Giang Dạ vừa uống nước cách đây mười mấy phút.
Nếu hôn gián tiếp mà có thai thì giờ trong bụng Tô Thành nhất định đang mang thai long phượng. Thông minh tuyệt đỉnh, cơ trí đáng yêu, ba tuổi thuộc làu thơ Đường Tống, năm tuổi tự học toán cao cấp, tám tuổi đoạt giải Nobel.
Sau này làm CEO, cưới bạch phú mỹ, từ đó bước lêи đỉиɦ cao nhân sinh!
Tô Thành chột dạ, ánh mắt vô thức liếc nhìn Giang Dạ. Thấy người kia hoàn toàn không phát hiện ra điều gì bất thường, cậu mới trấn định lại.
Tô Thành xoa xoa bụng mình, lẩm bẩm: "Con yêu, bây giờ con chưa thể ra đời được đâu. Tính mạng quan trọng hơn, ba con đi trước một bước đây."
Cậu vừa ra ngoài liền bị Mỹ Lâm đã chờ đợi từ lâu chặn lại: "Giang tổng tìm cậu có việc gì vậy?"
"Anh ta mắng em một trận té tát, còn cảnh cáo nếu em không làm tốt sẽ bị đuổi việc." Tô Thành ủ rũ, thở dài.
Mỹ Lâm muốn nói lại thôi, cuối cùng mang giọng điệu cảnh cáo nói: "Tuy trước đây Giang tổng chưa từng đầu tư vào ngành giải trí nhưng tôi nghe nói anh ấy luôn quyết đoán trên thương trường, những việc vô nghĩa và không có giá trị thì anh ấy sẽ không bỏ ra một xu. Anh ấy mua lại Tinh Vực chắc chắn là nhìn trúng thị trường, nếu cậu không cố gắng thì thật sự sẽ bị đuổi việc đấy."
"Cậu cố gắng hết sức là được." Mỹ Lâm không tiếp tục mắng mỏ, đưa cho cậu một kịch bản: "Ừm, xem cái này đi, tuần sau thử vai."
Tô Thành tùy ý lật vài trang, là một vai thái giám nhỏ tâm cơ độc ác cuối cùng bị ngũ mã phanh thây: "Chị Lâm, không thể có vai nào bình thường hơn sao?"
"Bình thường? Tôi cũng phải có quan hệ và quen biết mới được chứ?" Mỹ Lâm mất kiên nhẫn xua tay: "Thôi được rồi, cậu cứ cố gắng thử xem sao, sau này xem có tài nguyên tốt nào không. Giang tổng mua lại chúng ta, chắc cũng có chút khởi sắc đấy."
Mỹ Lâm thấy dáng vẻ ủ rũ của Tô Thành, tiện tay sờ trán cậu: "Cậu bị sốt à? Uống thuốc chưa?"
"Uống rồi, em về ngủ một giấc là không sao."
"Vậy được, cậu chú ý sức khỏe." Nói rồi, Mỹ Lâm đưa cho cậu một tấm thẻ: "Quản lý phòng gym dưới lầu công ty tặng cho tôi mấy thẻ thường niên, cậu rảnh thì đi rèn luyện sức khỏe đi. Nhìn cậu gầy quá, thể chất cũng kém, khỏe mạnh lên may ra còn nhận được vai nào dũng mãnh."
2
0
3 tuần trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
