TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 16
Chương 16

Tao cầu xin mày đấy, vị trí center để dưới ánh đèn sân khấu rực rỡ sắc màu không được sao?

"Tô Thành phải không?" Giang Dạ nhìn chằm chằm vào cậu, ánh mắt trầm xuống.

Xong rồi, lần này thì toi thật rồi, chọc giận lão đại, lão đại dám trừ lương của mày đấy. Cho dù mày với anh ta có chung một tờ giấy chứng nhận kết hôn cũng vô dụng thôi, mày xem, bây giờ anh ta đã bắt đầu giả vờ không quen biết mày rồi kìa.

"Dạ, Giang tổng." Tô Thành cung kính đáp.

Giang Dạ tựa vào lưng ghế, ngón cái vuốt ve chiếc bút máy: "Tan họp thì đến văn phòng tôi một chuyến."

"Vâng."

Xong rồi, sắp bị lão đại bắt vào văn phòng 1v1 rồi, thể hiện không tốt có khi bị mời phụ huynh ấy chứ?



Sau khi cuộc họp kết thúc, trong phòng chỉ còn lại một mình Tô Thành.

Cậu liếc nhìn thời gian, trong lòng nảy ra một ý nghĩ táo bạo. Thật ra hôm nay cậu có trốn luôn thì Giang Dạ hình như cũng không thể làm gì cậu được, dù sao thì cậu cũng thật sự không thoải mái.

Sức khỏe là quan trọng nhất, có bệnh không chữa thì phải cúng trời.

Giang tổng anh người lớn lượng cả, nhất định sẽ hiểu thôi. Ừm, quyết định vậy đi.

Tô Thành móc điện thoại ra, nhắn tin xin nghỉ phép với Giang Dạ. Nhưng tin nhắn vừa soạn xong, cậu mới nhận ra, mình căn bản không có số của Giang Dạ.

Tô Thành bực mình, tức giận xóa hết đoạn văn dài dòng mà cậu đã soạn nãy giờ.

Thôi vậy, chết sớm siêu sinh sớm, không chết thì tiếp tục sống. Giang Dạ là lão đại của cậu chuyện này đã thành ván đã đóng thuyền rồi, sau này chắc chắn là quan hệ cúi đầu không thấy thì ngẩng đầu cũng thấy thôi.

Tô Thành cất điện thoại, thở dài một hơi, đứng dậy đi đến trước cửa văn phòng Giang Dạ.

Cậu vừa định gõ cửa thì bắt đầu tưởng tượng ra đủ loại chuyện sẽ xảy ra sau khi lão đại gọi nhân viên đến văn phòng.

Càng nghĩ Tô Thành càng hoảng.

Giang Dạ vốn đã thích chơi trò trói buộc. Thêm vào đó là màn dạo đầu của thể loại "bondage play", cộng thêm sự khác biệt về địa vị giữa một ông chủ lớn và một nhân viên nhỏ, lại thêm những điều kiện khách quan thuận lợi như hôm nay... Chỉ cần mình dám đẩy cánh cửa kia ra, anh dám cùng mình diễn một màn "Tổng giám đốc và nữ nhân viên trong văn phòng" phiên bản siêu dài ba tiếng đồng hồ cho mà xem.

Sống lưng Tô Thành chợt lạnh toát. Đến nước này rồi, tuy rằng tôi không học hành vì sự hưng thịnh của Trung Hoa, nhưng chẳng lẽ lại phải hiến thân cho sự nghiệp giới giải trí sao?

Các người đừng hòng gài bẫy tôi! Tôi có học toán hẳn hoi đấy, tính kiểu gì thì vụ này tôi cũng là người lỗ!

Hay là cậu chuồn lẹ cho xong, chắc Giang Dạ cũng chẳng rảnh mà đuổi theo cậu đến chân trời góc bể vì chuyện này đâu nhỉ.

2

0

3 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.