TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 61
Chương 61

"Thấy bạn cùng phòng chơi nên tải về thôi."

Phong Minh ghé lại xem, lập tức bật cười: "Nhìn là biết cô gà mờ rồi, ai đời lại cầm súng bắn tỉa xông pha thế kia?

Ghìm làm sao nổi, tân thủ thì nên dùng AK ấy." Vừa nói, anh ta vừa mở ba lô định vứt khẩu súng bắn tỉa. Tống Nhiễm gạt phắt tay anh ta.

"Súng bắn tỉa đẹp."

"Đẹp á???" Phong Minh cạn lời, Tiểu Tống đúng là con gái mà. Anh ta lấy điện thoại định chơi một ván: “Gọi anh ơi đi, anh dắt em “ăn gà” cho, anh là Siêu cấp Vương Bài đấy." Vừa dứt lời, một tập tài liệu bị ném tới.

Phó Nam Thành nhìn anh ta với ánh mắt đùa cợt, ngữ khí chẳng rõ vui giận: "Sáng nay chưa xử lý xong thì chiều cậu đừng đi đâu cả."

"Không được! Tôi hẹn với nữ thần rồi!"

Phong Minh cả người run lên, lập tức vứt điện thoại sang một bên và cắm đầu vào xem tài liệu.

Tai Tống Nhiễm khẽ động đậy: “Chiều có việc à?" Phó Nam Thành không biết từ khi nào đã đứng lại gần, anh ta đứng chếch phía sau Tống Nhiễm, ánh mắt thâm trầm dừng trên màn hình điện thoại của cô.

"Chiều nay có một vụ làm ăn cần đàm phán."

Tống Nhiễm bị một kẻ nấp dưới đất úp mặt hạ gục, biến thành "hộp".

Cô không về màn hình chính mà thoát luôn: "Trùng hợp thật, chiều nay tôi cũng có việc."

---

Bên khác, tại đoàn làm phim 《Cửu Châu Ký》.

Hôm nay, đạo diễn Quách sắp xếp cho diễn viên thử trang phục và trang điểm.

Mạnh Sanh đã có mặt ở đoàn làm phim từ sớm, thử xong đầu tiên và sau đó cứ ở trong phòng nghỉ chơi game.

Gần trưa chơi game mệt rồi, cô vươn vai đứng dậy đi ra ngoài.

Phòng nghỉ của đoàn làm phim 《Cửu Châu Ký》 không lớn lắm, ngoài nam nữ chính có phòng riêng, các diễn viên còn lại đều dùng phòng chung.

Ngoài cửa phòng nghỉ có một tấm rèm dày cộp.

Mạnh Sanh hăm hở một tay vén rèm bước ra ngoài: “Chị Mỹ Na đâu rồi, đừng quên chiều giúp em “canh” người ở cửa nhé..."

"Ối!"

Có người đứng ngoài cửa, bị tấm rèm hất mạnh đập vào, ngã thẳng sang một bên. Cô mặc váy ngắn, trên chân đắp một chiếc chăn dày cộp.

Cú ngã này khiến chiếc chăn rơi xuống, để lộ những vết thương chằng chịt như bị kim khâu trên hai chân.

Những người xung quanh lập tức hít hà một hơi lạnh.

Tống Khinh Ngữ ngã vật ra đất, nước mắt nhanh chóng chảy dài: “Đau quá..." Vô số ánh mắt đổ dồn về phía này.

Ở cửa phòng nghỉ, Tống Khinh Ngữ vẻ mặt oan ức, chân còn mang những vết thương khó hiểu, trong khi Mạnh Sanh - người có địa vị cao nhất đoàn - lại đứng đó với vẻ mặt lạnh tanh.

Cảnh tượng này không khỏi khiến người ta suy đoán đủ điều.

Người quản lý của Mạnh Sanh, Tần Mỹ Na, bước tới và theo bản năng hỏi ngay: "Em bắt nạt người ta à?"

Mạnh Sanh tức đến mức chỉ muốn bật cười.

"Không phải đâu, chị đừng hiểu lầm." Tống Khinh Ngữ thấy không ai đỡ mình, cắn răng tự vịn tường đứng dậy rồi mới cất giọng nhỏ nhẹ giải thích: "Chị Mạnh Sanh không cố ý đâu ạ, chị ấy chỉ là không thấy em đứng ở ngoài thôi."

Đồ thảo mai chết bầm. Mạnh Sanh cố hết sức nhịn thôi thúc muốn trợn trắng mắt: “Cô đứng đây làm gì thế?"

Tống Khinh Ngữ đáp: "Em vừa hay đi ngang qua..."

Mạnh Sanh không hề nể mặt cô ta, lập tức đáp trả: "Phòng nghỉ riêng của diễn viên chính ở phía Đông, phòng nghỉ chung ở phía Tây, cô nói với tôi là cô đi ngang qua?"

"..." Tống Khinh Ngữ bị hỏi vặn, lập tức sững sờ tại chỗ. Cô ta chỉ đang tìm cách bắt chuyện với Mạnh Sanh, không ngờ Mạnh Sanh lại nghiêm túc đến thế.

3

0

2 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.