TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 38
Chương 38

Hình như không đúng.

Mặc kệ, nói chung là hiệu quả cực tốt, nhìn đám đầu đất bên kia, tròng mắt sắp lồi ra ngoài rồi!

Thẩm Gia Tuế lúc này nhìn thấy vẻ mặt của Bạch Cập, mới hiểu được ý đồ của nàng ấy vừa rồi, không khỏi bất đắc dĩ lắc đầu.

Trong chuyện khiến nàng nổi bật, Bạch Cập và mẫu thân giống nhau, đều rất cố chấp.

Lúc này nàng đã không rảnh lo chuyện khác, ánh mắt dừng lại trên người Thẩm Gia Hành dưới gốc cây.

Kiếp trước cả nhà phủ Định Quốc tướng quân bị giam, nàng vắt óc suy nghĩ mới cầu được một lần thăm tù.

Lúc đó Hành đệ tuấn tú sáng sủa đã tiều tụy không chịu nổi, nhưng câu đầu tiên gặp mặt, Hành đệ hỏi lại là:

"Tỷ, người khác có làm khó tỷ không? Lục phủ có hà khắc với tỷ không?"

Lúc chém đầu, Hành đệ mới mười bảy, thiếu niên tiền đồ rộng mở công danh chưa thành, gia thất chưa lập, đã đầu lìa khỏi cổ.

Nghĩ đến đây, Thẩm Gia Tuế đã cảm thấy tim như dao cắt.

"Hành đệ..."

Thẩm Gia Tuế khẽ gọi một tiếng, đầu ngón tay đặt lên chiếc mũi xanh đen của Thẩm Gia Hành, dịu dàng hỏi: "Đau không?"

Thẩm Gia Hành sợ Thẩm Gia Tuế lo lắng, vội vàng cười lắc đầu: "Không đau, một chút cũng không đau."

Nghe được câu này, nước mắt lập tức làm nhòe đi tầm mắt của Thẩm Gia Tuế.

Kiếp trước lúc kết thúc thăm tù, câu cuối cùng Hành đệ nói chính là:

"Tỷ, yên tâm, chém đầu không đau, một chút cũng không đau, cho nên... tỷ đừng lo lắng cho ta nữa, được không?"

Thẩm Gia Hành vừa thấy tỷ tỷ nhà mình đột nhiên đỏ mắt, lập tức liền luống cuống, "Tỷ, ta thật sự một chút cũng không đau, tỷ xem!"

Thẩm Gia Hành nói xong, đưa tay hung hăng bóp mũi mình, đau đến mức run rẩy.

Kỷ Học Nghĩa thấy vậy, không nhịn được dựng tóc gáy, "Hành đệ, đệ... đối với mình cũng quá tàn nhẫn rồi?"

Thẩm Gia Tuế không nhịn được bật cười thành tiếng.

Kiếp trước chính là như vậy, Hành đệ và Kỷ biểu đệ chỉ cần ở cùng nhau, liền thường xuyên pha trò, khiến người ta không nhịn được cười.

Nàng cũng biết vừa rồi tâm trạng mình dao động quá lớn, sợ bị người khác nhìn ra dị thường, vội vàng thu lại tâm thần.

Thẩm Gia Hành lo lắng chuyện từ hôn, đang định mở miệng hỏi, Thẩm Gia Tuế đã đưa tay vỗ vai hắn.

"Tỷ không sao, chi tiết về nhà từ từ nói với đệ, giải quyết chuyện trước mắt trước đã."

Giây tiếp theo, Thẩm Gia Tuế xoay người đi về phía đám người cách đó không xa, đứng lại, nghiêng đầu cười nói:

"Nghe nói, có người ở sau lưng nói xấu ta?"

Lúc này, không ai chú ý đến, một chiếc xe ngựa mui bằng màu xanh không đáng chú ý lặng lẽ dừng lại ở cách đó không xa, đã quan sát rất lâu.

Trong xe ngựa thoang thoảng một mùi hương dịu nhẹ, có hai người ngồi đối diện nhau.

Người bên trái tóc mai đã bạc trắng, xem ra đã quá lục tuần.

Đôi mắt ông hơi đυ.c, nhưng dung mạo hiền từ lộ ra vẻ điềm tĩnh, cho người ta một loại cảm giác thông tuệ và ung dung nhìn thấu sự đời.

Lúc này tay phải ông còn nắm một cuốn sách hơi ố vàng, ánh mắt lại xuyên qua một góc rèm xe vén lên nhìn ra ngoài.

Người đưa tay vén rèm xe là một thanh niên, ngồi đối diện lão giả.

Nửa khuôn mặt hắn khuất trong bóng tối, không nhìn rõ dáng vẻ, chỉ có thể từ bên cạnh nhìn ra hắn có sống mũi cao, mày mắt bình tĩnh.

"Thật hiếm khi thấy được người trẻ tuổi ý chí phấn chấn như vậy, chỉ nhìn một cái liền cảm thấy náo nhiệt, thật khiến người ta sinh lòng vui vẻ."

9

0

3 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.