TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 50
Chương 50: Em dỗ chị

"Làm gì? Em đến kỳ nhạy cảm rồi à?" Trì Dạng vốn là Alpha, cô ấy quen gọi kỳ phát|tình là kỳ nhạy cảm.

"Chắc là em chưa đâu." Bùi Cửu Dao cũng không rõ, chỉ là gần đây rất muốn ngửi mùi của Trì Dạng.

Cô cúi đầu, mím môi: "Em chỉ là muốn ngửi thôi."

Tài xế là Beta, trợ lý ở xe khác, Trì Dạng đành bất đắc dĩ tháo vòng tay xuống, nhắm mắt tỏa ra một chút pheromone.

Bùi Cửu Dao ngửi đến mặt mày thỏa mãn, còn ôm hộp dâu tây dụi dụi vào má.

Nhưng chút mùi pheromone ít ỏi đó nhanh chóng tan hết.

Bùi Cửu Dao thấy tâm trạng Trì Dạng hôm nay không tệ, lại cả gan bám riết thêm lần nữa.

"Thêm nữa em sẽ đến kỳ nhạy cảm mất, đến lúc đó lại không kiểm soát được." Trì Dạng khẽ thở dài, "Dù sao độ tương thích pheromone của chúng ta cũng khá cao."

"Ồ..." Bùi Cửu Dao cắn cắn chiếc nĩa, quay đầu hỏi: "Vậy độ tương thích pheromone của chị với người khác cao nhất là bao nhiêu?"

Một lát sau, Trì Dạng thản nhiên nói: "0."

"Tôi phân hóa lần hai, không thể bị đánh dấu, không thể được pheromone xoa dịu."

Mắt Bùi Cửu Dao sáng lên, "Vậy tức là em là duy nhất?"

Trì Dạng nhắm mắt, khóe miệng nở nụ cười nhàn nhạt.

Rõ ràng đã nghĩ kỹ là không nói cho Bùi Cửu Dao chuyện này, sợ cô được voi đòi tiên.

Chỉ là tiếp xúc trong thời gian ngắn ngủi như vậy, lòng đề phòng của Trì Dạng đối với Bùi Cửu Dao đã không còn nặng nề như trước.

Nhưng vốn dĩ cũng không phải chuyện gì to tát, Bùi Cửu Dao cũng không có tư cách dùng pheromone để uy hϊếp cô ấy.

Lúc Trì Dạng ngả người trên ghế thϊếp đi, Bùi Cửu Dao đặt hộp dâu tây xuống, dựa vào ghế nhìn ra ngoài cửa sổ.

Ban đêm sương mù dày đặc, lúc xe chạy dọc theo đường cao tốc có thể nhìn thấy những dãy núi xa xa trùng trùng điệp điệp.

Thi thoảng giữa núi non có vài ngôi chùa sáng đèn, ánh mắt Bùi Cửu Dao dõi theo, vừa rẽ một cái lại biến mất trong màn sương trắng dày đặc.

Đến rạng sáng, trên đường chỉ còn lại vài ánh đèn xe lẻ loi và ánh huỳnh quang trên biển báo hai bên đường.

Bùi Cửu Dao đột nhiên nhớ đến bài hát ru mẹ thường hát hồi nhỏ, khe khẽ ngân nga một lúc trong màn đêm đen kịt vô tận.

Hơi mệt, nhưng lại không buồn ngủ lắm, cô kéo chăn qua ngả ghế xuống, nằm xuống bên cạnh Trì Dạng, nghiêng người nhìn cô ấy.

Lúc ngủ, Trì Dạng rất ngoan ngoãn, không có vẻ quyến rũ khiến tim đập nhanh như lúc trong kỳ phát tình, cũng không có sự lạnh lùng tuyệt tình khi xuống giường, chỉ còn lại sự ngoan ngoãn.

Lông mi quét trên làn da trắng sứ, cánh mũi khẽ phập phồng, đôi môi đỏ mím nhẹ.

Khi không trang điểm, môi cô ấy màu hồng phấn, như quả dâu tây chưa chín được phủ một lớp men mật ong, khiến người ta chỉ muốn cắn một miếng.

Nhưng cô ấy nói không hôn.

Lông mi Bùi Cửu Dao run lên, ánh mắt rời khỏi đôi môi Trì Dạng.

Mặc dù 7023 nói điểm hảo cảm lần tới phải sau chương trình tạp kỹ mới được cập nhật, nhưng Bùi Cửu Dao cảm thấy gần gũi với nữ chính trước cũng chẳng có gì không tốt.

Trì Dạng mơ màng hé mắt, như đang nói mớ hỏi Bùi Cửu Dao: "Em vừa ngân nga cái gì vậy?"

"Bài hát ru, hay không?"

Trì Dạng lẩm bẩm nói "Hay", rồi lại thϊếp đi.

Lòng bàn tay Bùi Cửu Dao đặt lên vai Trì Dạng vỗ nhẹ, rồi lại ngân nga một lúc.

Đôi mày hơi nhíu lại của Trì Dạng dần dần giãn ra, hơi thở cũng trở nên đều đặn và kéo dài.

Lúc trời hửng sáng, Trì Dạng cũng tỉnh giấc.

Phòng của Bùi Cửu Dao ở ngay cạnh phòng Trì Dạng, không biết có phải vì lần trước Trì Dạng tìm nhà sản xuất Trần nói chuyện của cô mà ban tổ chức chương trình cố tình sắp xếp như vậy không.

Sau khi trợ lý và nhân viên mang hành lý về phòng giúp hai người, Bùi Cửu Dao vẫn muốn ở lại với Trì Dạng thêm một lát, cô lặng lẽ ghé vào tai Trì Dạng hỏi: "Tiểu Li, lát nữa chị định làm gì?"

"Ngủ bù."

Giọng nói dứt khoát, sau khi Diệp Từ đi, Trì Dạng tiện tay đóng cửa lại, nhốt Bùi Cửu Dao ở bên ngoài.

Bùi Cửu Dao nhìn chằm chằm vào cánh cửa, bất mãn nói: "Đúng là vô tình, vừa rồi còn được phục vụ dỗ ngủ nữa cơ đấy, dùng xong là vứt."

Vừa quay đầu lại, Khương Điềm đã đi cùng nhân viên công tác ra ngoài.

Khi thấy Bùi Cửu Dao, ánh mắt cô ấy có chút né tránh, giọng nói cũng rụt rè: "Chị Bùi, còn có việc gì không ạ?"

Bùi Cửu Dao biết Khương Điềm là Omega.

Phần lớn Omega hoặc Alpha đều thích tìm Beta làm trợ lý, sẽ không có kỳ phát tình hay kỳ nhạy cảm, không bị pheromone gây phiền nhiễu, làm việc cũng thuận tiện hơn.

Còn người như Bùi Cửu Dao mà lại để một Omega xinh đẹp ở bên cạnh, luôn có cảm giác—— năm đó lúc tuyển trợ lý chẳng có ý tốt gì.

Biết đâu cô bé đáng thương này còn từng bị mình quấy rối tìиɧ ɖu͙©, đến nỗi không dám nhìn thẳng vào mắt Bùi Cửu Dao.

Bùi Cửu Dao đi tới, ra lệnh: "Ngẩng đầu lên."

Vai Khương Điềm run lên, cô ấy đột ngột ngẩng đầu: "Chị Bùi."

"Đừng sợ, vất vả rồi, về nghỉ ngơi đi." Bùi Cửu Dao dịu dàng cười với Omega nhỏ bé, rồi quay người về phòng.

19

0

3 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.