0 chữ
Chương 67
Chương 67: Fan
Ở khúc cua, lại là một cú lật nghiêng đột ngột, tiếp theo là một chuỗi xoay vòng và lao xuống, không ngừng nghỉ một giây.
Mỗi người ngồi trong đó đều đang không chút e ngại hét toáng lên, không có một ai mà nét mặt không vặn vẹo vì quá kí©h thí©ɧ.
Sắc mặt Mạc Tuệ đã thay đổi, vẻ mặt khó xử: "Có thể không ngồi không?"
Khuôn mặt nhỏ của An An ngoan ngoãn gật đầu, chỉ là không tránh khỏi có chút thất vọng.
Mạc Tuệ lại do dự.
Là cô đã hứa đưa con đến công viên giải trí, cũng là cô hứa chơi gì cũng được, giờ bé con mới vừa mở miệng đề nghị đầu tiên, đã phải từ chối sao?
"Chơi đi." Mạc Tuệ nghiến răng, cố gắng giữ bình tĩnh: "Chắc sẽ vui."
"Tuyệt quá!" Bánh bao nhỏ reo lên.
"Hai mẹ con" bắt đầu xếp hàng.
Cứ tiến lên một bước, mồ hôi lạnh của Mạc Tuệ lại toát ra thêm một chút.
Căng thẳng, sợ hãi, hoàn toàn khác với trạng thái bình tĩnh nhưng chán nản thường ngày của cô, có lẽ đây chính là điều bác sĩ Lâm nói - có thể điều chỉnh tâm trạng, là cảm xúc có lợi đối với cô.
Từng bước từng bước tiến gần, đã khiến An An háo hức muốn thử.
Mạc Tuệ cũng không hiểu nổi, một bánh bao nhỏ ngoan ngoãn như vậy, sao lại không sợ cái này?
Cuối cùng, vẫn đến lúc phải cắn răng lên thôi.
Mạc Tuệ lấy vé ra, đưa cho nhân viên.
"Hai người phải không ạ?"
"Đúng vậy."
Đối phương xin lỗi: "Không cho phép trẻ nhỏ như vậy chơi đâu, trò chơi của chúng tôi có yêu cầu về chiều cao, trẻ em dưới một mét bốn thì không thể lên tàu lượn siêu tốc, ngay cả dây an toàn cũng chưa chắc đã có thể cài chặt."
An An đã hiểu, mình quá thấp, không thể chơi được.
Cô bé mở to mắt, môi nhỏ chu ra, vẻ mặt như bị đánh úp.
Lại quay đầu lại, bánh bao nhỏ thấy sự thay đổi rõ ràng trong biểu cảm của Mạc Tuệ.
Mẹ bề ngoài vẫn bình thản, nhưng mắt đã sáng lên.
Sáng như bóng đèn vậy!
......
Trong văn phòng rộng lớn, Cố Dịch Thành đứng trước cửa sổ sát đất, một tay cho vào túi, tay kia tùy ý cầm ly sứ.
Trợ lý Phương gõ cửa, mang các tài liệu liên quan đến sắp xếp và chuẩn bị cho cuộc họp, cùng với biên bản cuộc họp vào, mời anh xem qua.
Cố Dịch Thành nhận lấy, lật qua vài trang, ngồi xuống ghế văn phòng, ngón tay thon dài gõ nhẹ lên bàn.
Trợ lý Phương đứng bên cạnh, ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Anh ta nhận được đơn ly hôn vào hôm qua, để cho bản thân có thể qua đêm thoải mái hơn một chút, anh ta liều mạng, cố tình kéo đến sáng hôm sau mới báo chuyện này cho Cố Dịch Thành.
Cố Dịch Thành sau khi biết tình hình, lập tức rời khỏi văn phòng, mấy tiếng đồng hồ sau mới quay lại.
Nhìn vẻ mặt này, chắc là lại bị phu nhân cho ăn quả đắng rồi.
"Ừm, anh Cố, còn việc gì nữa không ạ?" Trợ lý Phương quan sát vẻ mặt Cố Dịch Thành, cuối cùng chẳng nhìn ra được gì, đánh liều hỏi.
"Trước khi tan làm hôm nay, tổng hợp tất cả các đoạn phát sóng trực tiếp của Mạc Tuệ, giao cho tôi."
Trợ lý Phương lộ vẻ nghi hoặc.
Bình thường sau khi bị phu nhân cho ăn quả đắng, tổng giám đốc thường phải đắm chìm trong công việc vài ngày, đợi lần sau mới chiến tiếp.
Lần này là sao vậy?
"Nhưng anh Cố, trong livestream có rất nhiều cảnh của trẻ con, không phải anh không thích trẻ con sao?"
Cố Dịch Thành ngẩng mắt lên, ánh mắt lạnh nhạt quét qua.
Trợ lý Phương lập tức im lặng, cúi đầu nghịch điện thoại.
Ba giây sau, anh ta gửi đến một đường link.
"Anh Cố, kênh livestream của phu nhân và con gái thực tập rất hot, fan đã làm sẵn tổng hợp rồi."
Cố Dịch Thành mở điện thoại, nhìn thấy các biểu cảm đáng yêu mà fan làm cho An An trên ảnh bìa.
Không thể đánh giá cao, cũng không thể hiểu được niềm vui của việc nuôi con trên mây.
"Cậu ra ngoài đi."
Ngón trỏ của anh chạm nhẹ, mở một trong những đoạn clip.
Dần dần, vẻ mặt vốn lười biếng tùy ý, trở nên chăm chú.
Fan đầu đàn số một của An An sắp lên sóng.
Mỗi người ngồi trong đó đều đang không chút e ngại hét toáng lên, không có một ai mà nét mặt không vặn vẹo vì quá kí©h thí©ɧ.
Sắc mặt Mạc Tuệ đã thay đổi, vẻ mặt khó xử: "Có thể không ngồi không?"
Khuôn mặt nhỏ của An An ngoan ngoãn gật đầu, chỉ là không tránh khỏi có chút thất vọng.
Mạc Tuệ lại do dự.
Là cô đã hứa đưa con đến công viên giải trí, cũng là cô hứa chơi gì cũng được, giờ bé con mới vừa mở miệng đề nghị đầu tiên, đã phải từ chối sao?
"Chơi đi." Mạc Tuệ nghiến răng, cố gắng giữ bình tĩnh: "Chắc sẽ vui."
"Tuyệt quá!" Bánh bao nhỏ reo lên.
"Hai mẹ con" bắt đầu xếp hàng.
Cứ tiến lên một bước, mồ hôi lạnh của Mạc Tuệ lại toát ra thêm một chút.
Từng bước từng bước tiến gần, đã khiến An An háo hức muốn thử.
Mạc Tuệ cũng không hiểu nổi, một bánh bao nhỏ ngoan ngoãn như vậy, sao lại không sợ cái này?
Cuối cùng, vẫn đến lúc phải cắn răng lên thôi.
Mạc Tuệ lấy vé ra, đưa cho nhân viên.
"Hai người phải không ạ?"
"Đúng vậy."
Đối phương xin lỗi: "Không cho phép trẻ nhỏ như vậy chơi đâu, trò chơi của chúng tôi có yêu cầu về chiều cao, trẻ em dưới một mét bốn thì không thể lên tàu lượn siêu tốc, ngay cả dây an toàn cũng chưa chắc đã có thể cài chặt."
An An đã hiểu, mình quá thấp, không thể chơi được.
Cô bé mở to mắt, môi nhỏ chu ra, vẻ mặt như bị đánh úp.
Mẹ bề ngoài vẫn bình thản, nhưng mắt đã sáng lên.
Sáng như bóng đèn vậy!
......
Trong văn phòng rộng lớn, Cố Dịch Thành đứng trước cửa sổ sát đất, một tay cho vào túi, tay kia tùy ý cầm ly sứ.
Trợ lý Phương gõ cửa, mang các tài liệu liên quan đến sắp xếp và chuẩn bị cho cuộc họp, cùng với biên bản cuộc họp vào, mời anh xem qua.
Cố Dịch Thành nhận lấy, lật qua vài trang, ngồi xuống ghế văn phòng, ngón tay thon dài gõ nhẹ lên bàn.
Trợ lý Phương đứng bên cạnh, ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Anh ta nhận được đơn ly hôn vào hôm qua, để cho bản thân có thể qua đêm thoải mái hơn một chút, anh ta liều mạng, cố tình kéo đến sáng hôm sau mới báo chuyện này cho Cố Dịch Thành.
Cố Dịch Thành sau khi biết tình hình, lập tức rời khỏi văn phòng, mấy tiếng đồng hồ sau mới quay lại.
"Ừm, anh Cố, còn việc gì nữa không ạ?" Trợ lý Phương quan sát vẻ mặt Cố Dịch Thành, cuối cùng chẳng nhìn ra được gì, đánh liều hỏi.
"Trước khi tan làm hôm nay, tổng hợp tất cả các đoạn phát sóng trực tiếp của Mạc Tuệ, giao cho tôi."
Trợ lý Phương lộ vẻ nghi hoặc.
Bình thường sau khi bị phu nhân cho ăn quả đắng, tổng giám đốc thường phải đắm chìm trong công việc vài ngày, đợi lần sau mới chiến tiếp.
Lần này là sao vậy?
"Nhưng anh Cố, trong livestream có rất nhiều cảnh của trẻ con, không phải anh không thích trẻ con sao?"
Cố Dịch Thành ngẩng mắt lên, ánh mắt lạnh nhạt quét qua.
Trợ lý Phương lập tức im lặng, cúi đầu nghịch điện thoại.
Ba giây sau, anh ta gửi đến một đường link.
"Anh Cố, kênh livestream của phu nhân và con gái thực tập rất hot, fan đã làm sẵn tổng hợp rồi."
Cố Dịch Thành mở điện thoại, nhìn thấy các biểu cảm đáng yêu mà fan làm cho An An trên ảnh bìa.
Không thể đánh giá cao, cũng không thể hiểu được niềm vui của việc nuôi con trên mây.
"Cậu ra ngoài đi."
Ngón trỏ của anh chạm nhẹ, mở một trong những đoạn clip.
Dần dần, vẻ mặt vốn lười biếng tùy ý, trở nên chăm chú.
Fan đầu đàn số một của An An sắp lên sóng.
7
0
3 tháng trước
2 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
