TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 120
c.120 500 năm (2)

Trong suốt năm trăm năm này, anh em nhà ngũ tiên gồm Tiểu Dương, Tiểu Thổ, Tiểu Kim và Tiểu Thảo cùng với thất tiên chúng đều đã tiến cấp thần thể đỉnh phong, tương đương với cấp Hoàng viên mãn, và thành tựu mỗi người một phương.

Tiểu Dương trở thành Thần thủy chi chủ, cai quản toàn bộ hải vực; Tiểu Thổ thì trở thành Thần thổ chi vương, cai quản toàn bộ mặt đất tại nhân gian và quỷ giới; còn Tiểu Thảo thì trở thành Mẫu Hoàng chi thụ tại trong sâm lâm; cuối cùng là Tiểu Kim, tên này lại trở thành Kim Vương Thánh nhân, được thú nhân tộc cung phụng.

Còn chúng thất tiên thì khỏi phải nói, ai cũng có thể đoán được đôi ba phần.

Bá thể tiên, Đan tiên cùng Kim tiên đều cùng một hệ phái, thuộc phe của thú nhân tộc, được toàn bộ thú nhân gọi là Tam tiên hệ phái

Yêu tiên thì có tiên tộc đi theo phụng dưỡng, sau khi tạo ra toà thành trên thương khung liền tự phong mình Thiên Mẫu nương nương; còn Quỷ Ma hai người tuy có con cháu quỷ tộc phụng bồi, nhưng vì mải mê tu luyện cũng không tự phong quang hay nhận danh hiệu; cuối cùng là Tiên Nhân, hắn cũng giống Quỷ Ma hai người, không phong tước hiệp, chỉ nhận một cái tên đó là Thanh Vân

Sau năm trăm năm, tên này ngày càng già dặn, đầu tóc cũng trắng xoá như tuyết trắng sương bay, ánh mắt hữu thần sáng quắc, con Velociraptor bên cạnh Thanh Vân ngày nào nay đã biến thành dạng người, trở thành một tiểu đồng tử đi theo phụng sự cho Thanh vân.

Khi Thắng tiến vào đây gặp tên đệ tử này, hắn thật sự rất là kinh ngạc. Chỉ với chút kiến thức cơ bản do bản thân truyền lại, Thanh Vân đã có thể thấu hiểu rõ Đạo gia, từ đó diễn tấu ra thuật pháp ngũ hành, sáng tạo ra đủ loại bùa chú.

Trong tiểu thế giới cũng vì thế xuất hiện đạo thống đầu tiên, nhưng vì ở đây đa phần là các sinh vật đều đã có người để họ phụng sự, tôn thờ nên không ai để ý đến vị tiên phong đạo cốt, ở ẩn trên dãy núi cao này.

Chỉ có Velociraptor làm bạn, cũng là đệ tử duy nhất, nên Thanh Vân khá tâm đắc khi truyền hết toàn bộ đạo thống cho Velociraptor.

Phải nói là đầu khủng long này cũng không hề tầm thường, chỉ trong trăm năm đã đốn ngộ hoàn tất đạo thống của Thanh Vân, từ đó hoá được hình người mà không phải tu luyện yêu đạo.

Tiếp đến là ba con dực long.

Sau khi Tiểu Hoả chết, Hoả long đã thay thế hoàn toàn việc điều khiển nguyên tố hoả phía trong đây, lúc đầu chỉ là nguỵ pháp tắc, nhưng nhờ trong tiểu thế giới nay đã tồn tại áo nghĩa của hoả hệ nguyên tố mà Hoả long đã thành công đốn ngộ hoàn toàn, từ đó sáng tạo ra Dực quang pháp tắc có thể chiếu rọi toàn bộ thiên địa.

Thủy long thì gia nhập vào long tộc, trở thành Long Vương lão tổ, ẩn tu dưới đáy hải vực, để lại chức long vương cho một đầu thuồng luồng đã hoá chân long khi trước.

Lúc này chỉ còn mỗi Kim long, vì uy thế quá mạnh mẽ nên từ sau khi ngăn cản thôn phệ pháp tắc phá hủy thế giới, nó không còn xuất hiện, chỉ im lìm trú ngụ tại vùng không gian rỗng do pháp tắc thôn phệ đã tạo ra lúc trước.

Nói chung, qua năm trăm năm cả ba đầu Dực long đều mạnh lên không ít, đều đã tiến vào cấp Hoàng tầng thứ, siêu việt khi trước rất nhiều.

Trong suốt năm trăm năm vừa rồi, tuy đã có nhiều sự thay đổi, có nhiều ngụy pháp tắc được sinh ra, nhưng lại không hề xuất hiện cái gì gọi là sinh vật linh trưởng, nhân loại cũng không có tiến hoá ra.

Thuyết tiến hóa của Darwin mà Thắng từng học cũng không có diễn ra trong này! Bọn tam giác long, hay các hung thú trở thành thú nhân tộc chỉ đơn giản là bọn nó đã học theo hệ thống tu luyện của Bá thể tiên, kết hợp với hoá hình của yêu tộc mới ra thú nhân, còn nếu để bình thường thì còn lâu chúng mới tiến hoá.

Chúng chỉ là trở nên thích nghi với môi trường sống, chứ không thể cải tạo lại gen bản thân.

Từ điểm này Thắng có thể nhìn ra, nếu muốn sáng tạo ra nhân loại từ động vật linh trưởng là không hề khả thi, trừ khi... hắn đốn ngộ hoàn toàn Tạo Thế pháp của sư phụ hắn thì may ra. Bởi bên trong có sáng tạo và hỗn độn hai loại siêu cấp pháp tắc.

Nếu có chúng Thắng có thể đưa gen loài vật khác trở lại hỗn độn, sau đó dùng sáng tạo để tổ hợp nó lại, tạo ra thuyết tiến hoá, như vậy các loài vật khác đều có thể tiến hoá theo hướng này.

Nhưng đấy là sau này!

Hiện tại hắn cần phải kéo Bạo Vương ra ngoài, để đồng hành cùng hắn và Hoàng tiến vào khu rừng nguyên sinh kia.

Khi tiến vào đây, Bạo Vương rất là ngoan ngoãn dưỡng thương tu luyện.

Nhất là sau khi Bạo Vương được sư phụ của Thắng cho chút cơ duyên, nó đã có thể hoá hình người, tiến hành tu luyện một môn công pháp gọi là Phệ Hồn pháp, khi tỉnh dậy, nó còn nghĩ rằng môn công pháp này là do bản thân tự đốn ngộ ra đây.

Phệ hồn pháp, tên như ý nghĩa, nó đơn thuần là tiến hành cắn nuốt, thôn phệ linh hồn người chết, đưa vào trong thân để bồi bổ thần hồn bản thân, hẳn là nhìn ra điểm yếu của nó, sư phụ Thắng, tức Vi Đức đã sáng tạo riêng cho nó môn công pháp này.

Vì trong tiểu thế giới luân hồi pháp tắc thực sự hiện diện, thiên đường cùng địa phủ chưa tồn tại, tam giới chưa được khai phá ra nên linh hồn của các loài vật khi chết đi vất vưởng tại hư không, chờ thời gian tan biến.

Nhờ vậy mà Bạo Vương mới được tự do cắn nuốt, không sợ thiếu thốn tài nguyên tu luyện, cứ vậy mà ngồi tĩnh toả mấy trăm năm, đột phá tiến vào cấp hoàng tầng thứ, nhưng vì linh hồn nơi đây nhiều lắm, nên Bạo Vương dù đã đột phá vẫn im lìm tĩnh toạ, cố gắng thôn phệ càng nhiều linh hồn càng tốt, phải đến khi Thắng xuất hiện thì Bạo Vương mới dừng lại quá trình tu luyện, theo Thắng trở lại ngoại giới.

“Được rồi, chúng ta xuất phát thôi!” Thắng hướng phía Hoàng cùng Bạo Vương, Tiểu Thử kêu gọi.

Nhân lúc mặt trời mới treo lên cao, Thắng muốn tận dụng lúc này tiến vào phía trong sớm một chút, việc liên quan đến an nguy của toàn bộ nhân loại, không thể từ từ chậm chạp được, quyết trong hôm nay phải thu được khoang năng lượng kia về.

Vì lần này tiến vào trong là khá nguy hiểm, nên Thắng để Tiểu Thử sai bọn chuột con ở phía ngoài chờ đợi, tránh việc hi sinh không cần thiết.

Cứ vậy, cả đoàn người lối đuôi nhau đi vào trong.

Thắng ngồi trên lưng Tiểu Thử đi trước, Hoàng lẽo đẽo bước bộ đi sau, phía sau cùng là Bạo Vương toạ trấn, sắp xếp đội hình như vậy sẽ đảm bảo được sự an toàn cho Thắng và Hoàng.

Bởi đi đầu đã có Tiểu Thử, một con chuột nhạy bén như nó có thể phát giác được hung hiểm mà đưa ra hướng giải quyết kịp thời, phía sau cùng đã có Bạo Vương trấn giữ, có thể ngăn chặn hiểm hoạ từ sau lưng, không bị quái vật tập kích bất ngờ, nếu phía trước nguy hiểm, nó cũng có thể kịp thời ứng cứu.

Đi phía sau Tiểu Thử, Hoàng chỉ có thể ao ước mà nhìn Thắng, hắn cũng muốn được cưỡi trên lưng của một đầu hung thú cấp siêu nhân a, không những nhàn hạ mà lại còn uy phong lẫm liệt nha.

“Chủ nhân! Thần hồn ngài trọng thương?”

Ngồi trên lưng Tiểu Thử, Thắng liền nhận được truyền âm của Bạo Vương.

“Đúng vậy, ta đang bị trọng thương thần hồn nghiêm trọng, mới tu luyện lại từ đầu đây, nếu không phải vừa rồi tiến giai thành thần hồn, chắc sẽ không thể gọi được ngươi ra ngoài.”

Thắng nghiêm túc thừa nhận, đối với hắn, Bạo Vương chính là một phần của bản thân, nó như là đứa con của hắn vậy, cho nên Thắng rất tin tưởng vào Bạo Vương, không sợ bị làm phản.

*p/s: chương này cảm giác không chất lượng, ae thông cảm :3

15

0

6 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.