Chương 106
c.106 Du hành thời gian(1)
Tại trong chuỗi dòng chảy thời gian, có một chiếc phi thuyền nhỏ bé đang trôi nổi sát bề mặt dòng chảy, nó như một hạt nước tự mình thoát khỏi dòng sông mà đi hướng ngược dòng.
Trong phi thuyền.
[Toạ độ đang xác định, thời gian tuyến hạ cánh là... ngày 26/6/2023.]
[Xin hãy xác nhận!]
Một loạt tiếng âm thanh máy móc vang lên, Lưu Thế Hoàng tiện tay ấn vào nút xác nhận, như vậy tiếng cảnh báo từ phi thuyền mới tắt.
Ục ục
Từ khi lên phi thuyền phóng đi, Lưu Thế Hoàng chưa được ăn chút gì vào bụng, khiến bụng hắn lúc này có chút réo lên kháng nghị.
Vì chiếc phi thuyền này được tạo ra với trí tuệ AI riêng biệt, mọi quá trình thao tác đều là do AI vận hành nên hắn cũng không cần phải động tay, chỉ khi AI hết năng lượng hoặc gặp hỏng hóc, cần hắn thực hiện thủ công thì phi hành gia như hắn mới cần đụng chạm tay chân.
Để AI tự động vận hành , Lưu Thế Hoàng tiến ra khoang sau tìm cho mình chút thực phẩm bỏ bụng.
Trước khởi hành, gửi nhân loại về quá khứ, các nhà khoa học đã tính đến việc bổ sung năng lượng cho phi hành gia, để tránh tình trạng phi hành chết đói giữa đường . Vì phía bên trong không được tồn trữ quá nhiều vật chất, nên các nhà khoa học chỉ chế tạo cho hắn mười gói năng lượng to bằng lòng bàn tay.
Tuy bé như vậy nhưng mỗi gói đều chứa đựng một hàm lượng dinh dưỡng rất cao, khi phục dụng, người phi hành gia có thể duy trì trạng thái no trong một ngày với chỉ một gói.
Và chuẩn bị cho Hoàng là mười gói đủ hắn có thể duy trì mười ngày.
Theo tính toán thì việc du hành thời gian này sẽ không diễn ra quá bảy ngày, nhiều cũng chỉ rơi khoảng vài phút là kịch kim, nhưng cứ phòng là trên hết, nhỡ đâu trong quá trình di chuyển gặp phải tình huống éo le thì cũng khó nói.
Oanh.
Một tiếng nổ lớn kèm theo đó là rung lắc dữ dội của chiếc phi thuyền, Lưu Thế Hoàng còn đang ăn túi dinh dưỡng trong khoang sau thì bị sự rung lắc đó mà ngã chổng vó.
[Cảnh báo, có địch tập kích
Cảnh báo, có địch tập kích!!!]
Hoàng loạt những thông báo xấu từ AI phát ra khiến Hoàng biến sắc mặt.
“Đã ra khỏi dòng chảy thời gian, còn thứ gì có thể theo ra tấn công cơ chứ? Không lẽ thực sự có cảnh sát thời gian tồn tại?”
Lưu Thế Hoàng tuy có chút hoang mang nhưng hắn vẫn cố gắng tỉnh táo mà giữ bình tĩnh, hiện tại hắn đang chịu gánh nặng của toàn bộ nhân loại tại trái đất, con đường của cả nhân loại cũng đã đi đến nước này, hắn không thể để nó cứ vậy mà đổ sông đổ biển.
Vội vàng tiến ra khoang điều khiển, để kiểm tra tình hình.
“Mau chóng báo cáo tình hình phi thuyền cùng hướng địch tập kích!” Lưu Thế Hoàng nhanh chóng chỉnh sửa trạng thái, hướng AI ra lệnh.
[Hiện tại phi thuyền đã bị hư hỏng 30%, và địch nhân đang ở ngay phía sau ta, hướng 6giờ.]
Oanh oanh, liên tục là những cú nổ từ phía đuôi mạn thuyền, làm chiếc phi thuyền của Hoàng lảo đảo không thôi, kèm theo đó là những tiếng báo động từ hệ thống trí tuệ AI.
[Cảnh báo, tình trạng hư hỏng đang tăng lên 50%. Mời ngài mau mở hệ thống phòng thủ!]
Hoàng tức giận, nhìn lên phía màn hình, chăm chú vào chiếc phi thuyền đang theo đuổi sau đuôi.
“Mở hệ thống chiến đấu, kích hoạt đầu đạn tên lửa!”
Hoàng biết lúc này mà hoảng, thì chỉ có bốc cứt mà ăn, nên hắn cố giữ tinh thần tỉnh táo đưa ra phương án hợp lý.
Nếu đối phương tấn công, mở hệ thống phòng thủ tuy có thể chống đỡ vài đòn nhưng không thể cứ mãi phòng thủ a! Bởi như vậy sẽ rất tốn năng lượng, thay vì thế lựa chọn oanh kích lại, lấy công làm thủ là hợp lý hơn.
[Rõ!]
Âm thanh lạnh lẽo từ trí tuệ nhân tạo lại vang nên, theo sau đó là những đầu đạn tên lửa đánh về phía sau, nơi tàu địch đang truy đuổi.
Từ trên màn hình truyền tới hình ảnh con tàu địch bị dính đạn, Hoàng mới thở nhẹ một hơi, nhưng còn chưa vui sướng được bao lâu, thì từ trong vụ nổ đó bay ra một chiếc phi thuyền, nó không phải chiếc nào khác mà chính là chiếc vừa rồi, nhìn tình trạng có vẻ như nó không bị chút tàn phá nào sau vụ công kích.
[Típ, típ, ngài có điện báo, ngài có điện báo. Phải chăng tiếp nhận?]
Nghe được AI thông báo, Hoàng có chút nhíu mày không hiểu, sao đúng lúc này lại có điện báo, tò mò, hắn hướng AI đồng ý.
“Cho thông!”
[Đã rõ!]
Tiếp sau đó trên màn hình liền xuất hiện một thân ảnh, đó là một người phụ nữ xinh đẹp với ngũ quan tinh xảo, bộ ngực đầy đặn lại nở nang cùng đường cong trên cơ thể uốn lượn, vừa nhìn cũng đủ khiến cho các giống đực phải thèm thuồng rỏ dãi.
Vừa nhìn thấy thân ảnh này, Lưu Thế Hoàng liền bất ngờ kinh hô: “Tiến sĩ Mai Hương!”
Đây chính là người đã phát minh ra cỗ máy thời gian, cũng là bộ não tân tiến nhất của toàn bộ nhân loại, là nữ thần hiền hoà của toàn thể phái nam trong căn cứ, rất được mọi người tôn thờ và kính trọng, trong đó có cả Lưu Thế Hoàng.
Nhưng trái ngược với hình người phụ nữ hiền thục mà hắn từng biết, thì vị tiến sĩ lúc này lại là một trạng thái điên cuồng, đôi mắt trừng lớn dí vào màn hình cùng bộ ngực đồ sộ cứ vậy mà dán lên cam, khiến hắn có chút không dám tin vào mắt mình.
[khà khà, nhân loại a!!!! Ngươi tính đi đâu a? Mau dừng lại cho ta ăn thịt nha!!!]
Từ trong điện đàm, phát ra những thanh âm trầm thấp đến doạ người, khiến Hoàng phát lạnh cả sống lưng.
“Không được, là hỗn độn trùng, nó vậy mà cắn nuốt toàn bộ thân thể của tiến sĩ Mai Hương!”
Cuối cùng hắn cũng hiểu ra, lý do tại sao phía sau lại có phi thuyền của địch.
Hỗn độn trùng tại thế giới tương lai chỉ là một con trùng tộc cấp thấp, nhưng nó nghịch thiên ở chỗ có thể cắn nuốt và đồng hoá sinh vật khác từ cơ thể cho đến kí ức cùng trí tuệ.
Chắc hẳn sau khi thành công phá hủy được căn cứ của nhân loại, Trùng Vương đã để Hỗn Độn trùng thôn phệ nữ tiến sĩ, để nó tiếp thu toàn bộ kí ức cũng như trí tuệ của nhà khoa học này, rồi sau đó lại dùng trí tuệ đó mà sáng tạo ra một chiếc phi thuyền mới, đuổi theo sau Hoàng, khiến hắn gặp phải tình trạng như bây giờ.
“Mau tăng tốc độ!”
Hoàng vội hướng AI ra lệnh, hắn muốn bỏ lại tên quái vật này, không để nó tiến vào được dòng thời gian năm 2023, nếu không trái đất sẽ gặp hung hiểm sớm hơn dự kiến.
[Sắp đến điểm, phải chăng tiến vào dòng chảy không gian?]
Tiếng nói lạnh ngắt của AI vang lên, làm Hoàng có chút khó khăn, không biết nên chọn phương án nào.
“Nếu không thông báo, nhân loại sẽ bị tấn công bất ngờ, nếu xuống thông báo, sẽ dẫn đến việc bọn trùng tấn công sớm hơn...
Sớm còn hơn là bị bọn chúng đổ bộ vào mà không có chút phòng bị, đành vậy, chỉ có thể tiến vào mà thôi!” Hoàng trầm tư suy nghĩ đến lợi và hại, nhưng cuối cùng hắn vẫn chọn hạ cánh tại năm 2023.
“Hạ cánh đi!”
[Rõ thư ngài!]
Sau đó chiếc phi thuyền theo sự điều khiển của AI tiến vào dòng chảy không thời gian của các thế giới, bắt đầu tiến vào năm 2023 như đã dự tính.
Phía sau, chiếc phi thuyền do Hỗn độn trùng điều khiển cũng đang bám sát không rời, như hình với bóng tiếng vào vùng không thời gian của năm 2023.
*P/s: cầu đề cử, cầu đánh giá a! tại hạ rất vui khi có các đạo hữu đồng hành cùng Thắng đi trên con đường vọng tưởng này!
đây là tác phẩm đầu tay, mong mọi người đọc và tìm ra lỗi sau đó đưa ra đánh giá khách quan để tại hạ theo đó mà cải thiện.
Cuối cùng là lời cảm tạ tới các đạo hữu đã và đang đồng hành cùng Thắng ạ! xin trân thành cảm ơn!!!
13
0
6 tháng trước
19 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
