0 chữ
Chương 8
Chương 8
Ninh Vụ âm thầm siết chặt nắm đấm. Ai độc thân cả đời?
Cậu mới không độc thân cả đời!
Tin hay không thì tùy, cậu bây giờ sẽ đi tỏ tình ngay!
Tô Chiếu Lâm vừa đi, Tống Hiên Thần không nhịn được nữa: "Ninh Tiểu Vụ, cái loại rác rưởi này mà cậu cũng gọi là bạn à?"
Nếu không phải vừa nãy Ninh Vụ giữ lại, cậu ta đã thật sự bưng Coca, hất mạnh về phía Tô Chiếu Lâm rồi.
"Trước đây là bạn."
Ninh Vụ nói.
"Trước đây là bao lâu?"
Tống Hiên Thần nhíu mày.
Ninh Vụ im lặng một lát, trả lời: "Từ năm ba tuổi."
Tống Hiên Thần: "..."
Sao cậu không nói từ kiếp trước luôn đi?
Cậu ta trợn trắng mắt nhìn bóng lưng Tô Chiếu Lâm, vẻ chiếm hữu bùng nổ: "Thằng điên, chúc hắn đẻ 108 đứa.
Ninh Tiểu Vụ, tao không cho phép mày chơi với thằng điên đấy."
Chút ảm đạm ẩn dưới đáy mắt tan biến, trên mặt Ninh Vụ nở nụ cười: "Được rồi."
Ký túc xá Đại học W có giờ giới nghiêm, sau mười một giờ đêm về phải viết bản kiểm điểm cho bác quản lý.
Vì dạy kèm cho em nhỏ về hơi muộn, Ninh Vụ chạy như chạy nước rút trăm mét, kịp thời điểm cuối cùng đặt thẻ sinh viên lên máy quét: “Tích" - nhận diện thành công.
Thật hú vía.
Cầm thẻ sinh viên lên mà vẫn còn thấy hú vía, tóc đen trên trán Ninh Vụ hơi ẩm, lộ ra vầng trán đẹp đẽ, đợi hơi thở bình ổn lại mới đứng thẳng người lên lầu.
Hành lang sáng đèn, một đám nam sinh viên trẻ tuổi hừng hực khí thế cởi trần, chạy qua chạy lại giữa mấy phòng ký túc xá, vừa chạy vừa phát ra những tiếng "khỉ kêu" không rõ ý nghĩa.
"Về rồi đấy à, Ninh Vụ."
Cùng tầng tuy không phải ai cũng cùng khoa, nhưng sau một năm chung sống, ít nhiều cũng quen biết nhau, huống hồ là người chỉ cần nhìn một cái là có thể nhớ như Ninh Vụ.
"Ừm."
Cậu chào người vừa đến.
Nam sinh cởi trần cũng thấy Tạ Tầm Dữ, trong đầu cậu ta xoay nhanh một vòng, cười ha hả bước tới hòa giải không khí: "Anh Tạ hôm nay cũng về muộn vậy?
Lại đi “ngâm mình” ở thư viện à?"
Vừa nói vừa nháy mắt ra hiệu cho Ninh Vụ: Đi mau!
Nam sinh đó là bạn cùng phòng của Tạ Tầm Dữ, qua một năm quan sát của cậu ta, hotboy khoa Tâm lý Ninh Vụ ở phòng đối diện với Anh Tạ nhà họ hoàn toàn khắc khẩu nhau!
Mỗi lần gặp nhau là cái mùi thuốc súng trong không khí đủ để hun chết người.
Ninh Vụ im lặng.
Cậu cố gắng thả lỏng cơ mặt, mặc kệ vẻ nháy mắt nháy mày của nam sinh, cố gắng mỉm cười một cái rất nhỏ, rất nhỏ ở khóe môi, nói với Tạ Tầm Dữ: "Cảm ơn cậu hôm nay đã dạy tớ chơi cầu lông."
Dáng vẻ này nhìn thật sự không giống đang cảm ơn ai cả.
Tạ Tầm Dữ: "..."
"Không có gì."
Nam sinh bên cạnh giật mình. Ôi trời!
Anh Tạ quyết đấu với Ninh Vụ rồi ư?
Trong đầu cậu ta tự động dựng nên một câu chuyện về kẻ thù không đội trời chung quyết đấu trên sân cầu lông, một người là đứng đầu khoa Vật lý, một người là đứng đầu khoa Tâm lý, thành tích không phân thắng bại, chỉ có thể phân định thắng thua bằng cách đánh cầu lông.
Nghe ý Ninh Vụ, có vẻ cuối cùng Anh Tạ nhà họ đã thắng.
Nam sinh lại nhìn Ninh Vụ, chỉ cảm thấy nụ cười trên mặt cậu càng lúc càng nhạt nhẽo lạnh lẽo, không khỏi rùng mình.
"Anh Tạ à, em có vấn đề muốn hỏi..."
Vừa nói vừa đẩy vai Tạ Tầm Dữ, ép người đẩy về phòng ký túc xá.
Cánh cửa đóng chặt. Ninh Vụ: "..."
Lòng cậu lạnh lẽo.
Có một cảm giác cô đơn thê lương như sắp độc thân cả đời.
Cậu mới không độc thân cả đời!
Tin hay không thì tùy, cậu bây giờ sẽ đi tỏ tình ngay!
Tô Chiếu Lâm vừa đi, Tống Hiên Thần không nhịn được nữa: "Ninh Tiểu Vụ, cái loại rác rưởi này mà cậu cũng gọi là bạn à?"
Nếu không phải vừa nãy Ninh Vụ giữ lại, cậu ta đã thật sự bưng Coca, hất mạnh về phía Tô Chiếu Lâm rồi.
"Trước đây là bạn."
Ninh Vụ nói.
"Trước đây là bao lâu?"
Tống Hiên Thần nhíu mày.
Ninh Vụ im lặng một lát, trả lời: "Từ năm ba tuổi."
Tống Hiên Thần: "..."
Sao cậu không nói từ kiếp trước luôn đi?
Cậu ta trợn trắng mắt nhìn bóng lưng Tô Chiếu Lâm, vẻ chiếm hữu bùng nổ: "Thằng điên, chúc hắn đẻ 108 đứa.
Ninh Tiểu Vụ, tao không cho phép mày chơi với thằng điên đấy."
Chút ảm đạm ẩn dưới đáy mắt tan biến, trên mặt Ninh Vụ nở nụ cười: "Được rồi."
Vì dạy kèm cho em nhỏ về hơi muộn, Ninh Vụ chạy như chạy nước rút trăm mét, kịp thời điểm cuối cùng đặt thẻ sinh viên lên máy quét: “Tích" - nhận diện thành công.
Thật hú vía.
Cầm thẻ sinh viên lên mà vẫn còn thấy hú vía, tóc đen trên trán Ninh Vụ hơi ẩm, lộ ra vầng trán đẹp đẽ, đợi hơi thở bình ổn lại mới đứng thẳng người lên lầu.
Hành lang sáng đèn, một đám nam sinh viên trẻ tuổi hừng hực khí thế cởi trần, chạy qua chạy lại giữa mấy phòng ký túc xá, vừa chạy vừa phát ra những tiếng "khỉ kêu" không rõ ý nghĩa.
"Về rồi đấy à, Ninh Vụ."
Cùng tầng tuy không phải ai cũng cùng khoa, nhưng sau một năm chung sống, ít nhiều cũng quen biết nhau, huống hồ là người chỉ cần nhìn một cái là có thể nhớ như Ninh Vụ.
Cậu chào người vừa đến.
Nam sinh cởi trần cũng thấy Tạ Tầm Dữ, trong đầu cậu ta xoay nhanh một vòng, cười ha hả bước tới hòa giải không khí: "Anh Tạ hôm nay cũng về muộn vậy?
Lại đi “ngâm mình” ở thư viện à?"
Vừa nói vừa nháy mắt ra hiệu cho Ninh Vụ: Đi mau!
Nam sinh đó là bạn cùng phòng của Tạ Tầm Dữ, qua một năm quan sát của cậu ta, hotboy khoa Tâm lý Ninh Vụ ở phòng đối diện với Anh Tạ nhà họ hoàn toàn khắc khẩu nhau!
Mỗi lần gặp nhau là cái mùi thuốc súng trong không khí đủ để hun chết người.
Ninh Vụ im lặng.
Cậu cố gắng thả lỏng cơ mặt, mặc kệ vẻ nháy mắt nháy mày của nam sinh, cố gắng mỉm cười một cái rất nhỏ, rất nhỏ ở khóe môi, nói với Tạ Tầm Dữ: "Cảm ơn cậu hôm nay đã dạy tớ chơi cầu lông."
Dáng vẻ này nhìn thật sự không giống đang cảm ơn ai cả.
"Không có gì."
Nam sinh bên cạnh giật mình. Ôi trời!
Anh Tạ quyết đấu với Ninh Vụ rồi ư?
Trong đầu cậu ta tự động dựng nên một câu chuyện về kẻ thù không đội trời chung quyết đấu trên sân cầu lông, một người là đứng đầu khoa Vật lý, một người là đứng đầu khoa Tâm lý, thành tích không phân thắng bại, chỉ có thể phân định thắng thua bằng cách đánh cầu lông.
Nghe ý Ninh Vụ, có vẻ cuối cùng Anh Tạ nhà họ đã thắng.
Nam sinh lại nhìn Ninh Vụ, chỉ cảm thấy nụ cười trên mặt cậu càng lúc càng nhạt nhẽo lạnh lẽo, không khỏi rùng mình.
"Anh Tạ à, em có vấn đề muốn hỏi..."
Vừa nói vừa đẩy vai Tạ Tầm Dữ, ép người đẩy về phòng ký túc xá.
Cánh cửa đóng chặt. Ninh Vụ: "..."
Lòng cậu lạnh lẽo.
Có một cảm giác cô đơn thê lương như sắp độc thân cả đời.
5
0
1 tháng trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
