TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 3
Chương 3

Thực tế, số tiền học bổng cậu xin được chỉ có hai nghìn tệ, hoàn toàn không đủ để đóng học phí.

Ninh Vụ đành phải tranh thủ thời gian rảnh rỗi trong kỳ nghỉ hoặc những ngày thường để đi dạy kèm và làm thêm kiếm tiền trang trải học phí và sinh hoạt phí.

Tống Hiên Thần ngập ngừng, suy nghĩ một lúc rồi quyết định không lén lút chuyển tiền cho Ninh Vụ.

Dù cậu có chuyển, Ninh Vụ cũng sẽ không nhận.

Trước đây đâu phải chưa từng xảy ra chuyện này.

Không chỉ không nhận, Ninh Vụ còn nhìn cậu bằng vẻ mặt nghiêm túc, hệt như một chú mèo Mỹ lông ngắn bị ai đó chạm vào món cá khô yêu thích.

Lòng tự trọng chính là món cá khô của Ninh Vụ.

"Thôi được rồi, coi như cậu nhân cơ hội này làm quen với người ở các khoa khác."

"Tớ nghe nói lớp này của cậu có nhiều người bên khoa Thể dục Thể thao, ai cũng to con vạm vỡ. Yêu đương chút thì cũng chẳng sao, dù sao cũng chỉ là vui chơi thôi, đâu cần trách nhiệm, chỉ cần ưa nhìn là được."

Tống Hiên Thần cố ý ám chỉ: "Đừng lúc nào cũng để ý đến một người, đặc biệt là cái người họ Tạ nào đó."

Ninh Vụ: "..."

Đang nói chuyện, Tống Hiên Thần chợt nhận ra một điều: "Chết rồi, Tạ Tầm Dữ không phải cũng chọn môn cầu lông đấy chứ?"

"Sao có thể? Cậu vừa bảo môn cầu lông khó nhằn mà."

"Phải rồi, cả trường bao nhiêu người, sao có thể trùng hợp như vậy được." Tống Hiên Thần thở phào nhẹ nhõm.

Tự mình dọa mình.

Vừa đạp xe điện từ khu học xá khác đến, hai má cậu vẫn còn ửng hồng vì gió. Hai người vừa đi ra khỏi trường vừa trò chuyện: "Trưa nay mình đi ăn Sa Huyện nhé?"

Ninh Vụ chuyển chủ đề.

"Được, tớ mời cậu, coi như bồi thường vì đã hại cậu không đăng ký được môn Thể dục nhịp điệu."

Ninh Vụ từ chối: "Thật sự không sao đâu."

"Không đồng ý thì Tạ Tầm Dữ tạch môn."

Ninh Vụ: "..."

Hai chữ "tạch môn" nghe khó chịu quá đi mất.

Mặc dù Tạ Tầm Dữ là "con cưng của trời", năm nhất đã đứng nhất khoa Vật lý với điểm trung bình cao ngất ngưởng 97.25, dường như chẳng liên quan gì đến hai chữ "tạch môn".

Nhưng... biết đâu bất trắc.

Tống Hiên Thần hơi "ghen tị". Là bạn thân ba năm, anh em năm năm với Ninh Vụ, cậu đương nhiên biết bí mật Ninh Vụ thích Tạ Tầm Dữ.

Nhưng vẫn không nhịn được bĩu môi: "Ninh Vụ, tớ với Tạ Tầm Dữ cùng rơi xuống nước thì cậu cứu ai?"

Ninh Vụ không cần suy nghĩ: "Cứu cậu."

Trong lòng Tống Hiên Thần lập tức nhẹ nhõm hơn nhiều.

4

0

1 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.