TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 13
Chương 13

Giọng Trang Tông hơi trầm, mang theo chút âm mũi nặng nề: "Anh ở nhà đợi em."

Lạc Gia đã không phân biệt được tay chân lạnh ngắt là vì trời lạnh hay vì nói dối căng thẳng, may mà xe taxi đã đến, trong xe ấm áp, cơ thể căng thẳng của cô ấy cũng dần dần thả lỏng.

Trong xe rất yên tĩnh, chỉ có tiếng thở phát ra âm thanh yếu ớt, ngoài cửa sổ đổ mưa, ban đầu là mưa lất phất, sau đó hạt mưa to như hạt đậu nành.

Phương Thời Lãng nhìn chiếc taxi chạy vụt qua bắn nước tung tóe lên cửa sổ xe, anh ta khó chịu mắng một câu "Thần kinh!".

Trang Tông bên cạnh vẫy tay nói "Đi thôi."

Phương Thời Lãng nghe thấy anh ấy vừa nói “ở nhà đợi em”, tự cho rằng mình đã nghe được bí mật gì đó kinh thiên động địa.

Trang Tông tối nay uống được một nửa đã muốn về, xe vừa chạy được vài trăm mét lại bảo anh ta dừng xe bên đường chỉ để gọi một cuộc điện thoại.

Bạn bè xung quanh đều biết tình trạng hôn nhân của anh ấy, Kiều Thự lại thêm mắm thêm muối mô tả Trang Tông đáng thương như bị bỏ rơi.

Phương Thời Lãng lén cười: "Trang Tông, cuối cùng anh cũng tỉnh ngộ rồi, hiểu ra đời không nên cố chấp vào một người!"

"Gì?" Trang Tông liếc xéo anh ta một cái, giọng điệu không tốt lắm.

"Nhưng đưa người về nhà tân hôn có vẻ không ổn lắm nhỉ? Dù sao thì đó là nhà... tân hôn mà." Anh ta nhấn mạnh giọng điệu, tự cho rằng mình đang nhắc nhở anh ấy một cách rất tế nhị.

Trang Tông vỗ một cái vào sau gáy anh ta: "Cậu đúng là đồ thiểu năng mà."

Phương Thời Lãng ngơ mặt ra nhìn anh ấy: "Tớ kín miệng lắm, sẽ không nói ra ngoài đâu."

Trang Tông lại giơ tay lên, anh ta lập tức rụt cổ lại, nén cơn tức trong lòng nói với giọng bực bội: "Cái xe taxi vừa chạy qua thấy không?"

Phương Thời Lãng gật đầu.

"Chị dâu cậu ngồi trong xe đấy."

---

Nhà tân hôn Thát Tuyên mua cho hai người là căn hộ cao cấp ở khu Đông, sau khi Lạc Gia đi, Trang Tông chỉ đến đó một lần, cũng là để chuyển đống hành lý đã gửi đến đó trở về căn hộ ở khu trung tâm như cũ.

Lúc Lạc Gia gọi điện hỏi địa chỉ và mật mã cổng lớn, Trang Tông đang ở trên bàn rượu.

Buổi tiệc rượu tối nay tiếp đón lãnh đạo từ tổng công ty đến, Trang Tông uống không ít, lên xe là gật gù, tài xế quen đường đưa anh ấy về khu dân cư, Trang Tông mở mắt ra mới phát hiện nhầm chỗ, anh ấy xoa thái dương, giọng khàn khàn: "Xin lỗi chú Mạnh, tôi uống nhiều quá lên xe quên nói, tối nay tôi về căn hộ ở khu Đông."

Phòng khách để lại một ngọn đèn, Trang Tông nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ngủ chính, trên giường gọn gàng không có lấy một nếp nhăn.

Anh ấy sững lại, quay đầu nhìn thấy phòng ngủ khách đối diện hành lang đóng chặt.

Một người nhỏ bé co ro trong chăn ở một góc giường, yên tĩnh như một chú thỏ mềm oặt, Trang Tông bực bội vò tóc, lặng lẽ nhìn một lúc lâu, giúp cô ấy đóng cửa sổ, nhẹ nhàng lùi ra ngoài.

Sáng tỉnh dậy nhìn thấy môi trường xa lạ, Lạc Gia ngơ ngác mất nửa phút, phòng khách có tiếng nói chuyện của nam và nữ, lòng cô ấy thịch một cái, đầu bù tóc rối mở cửa ra.

Trang Tông đang ngồi trước bàn ăn, nghe tiếng động ngẩng đầu lên, trong phòng khách quả nhiên có thêm một người phụ nữ trung niên chưa gặp bao giờ.

Không đợi cô ấy mở lời hỏi, Trang Tông chủ động giải thích: "Căn nhà này chưa ai ở nên bám bụi rồi, anh thuê một cô giúp việc đến dọn dẹp một chút."

5

0

2 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.