TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 1
Chương 1: Chris Lauren (1)

“Ting.”

“Ting.”

“Ting.”

Ba tiếng thông báo tin nhắn chói tai liên tiếp xuyên qua sự tĩnh lặng, đánh thẳng vào đỉnh đầu.

Một cánh tay nhỏ trắng như ngó sen thò ra từ dưới lớp chăn lụa mỏng, mò mẫm một hồi, cuối cùng cũng chạm tới “thủ phạm”.

Tống Sơ Tình trực tiếp nhấn tắt âm rồi ném điện thoại đi, sau đó lại cuộn mình trong chăn, xoay người ngủ tiếp.

Tuần sau sư huynh phải tham gia Demo Day của YC, tối qua cô đã thức khuya để giúp anh sửa lại bài thuyết trình. Ba bốn giờ sáng nay mới được ngủ, bây giờ dù có là tin nhắn của thiên vương lão tử thì cũng phải gác lại đã.

Cô ngủ một mạch đến mười hai giờ trưa, dì giúp việc lên gõ cửa: “Tiểu Sơ, dậy ăn cơm thôi.”

Tống Sơ Tình lững thững mở mắt, tỉnh táo lại một lúc mới đáp: “Con xuống ngay đây ạ.”

Ánh nắng dịu dàng kéo dài, nhẹ nhàng bao bọc lấy đường cong tinh tế nhấp nhô trên giường. Làn da thiếu nữ trắng hơn tuyết, hàng mi dài cong vυ"t khẽ rung động.

Gương mặt rõ ràng trong sáng, nhưng dưới lớp lụa mỏng manh lại lờ mờ ẩn chứa vẻ quyến rũ kiêu sa đến tột cùng, một khung cảnh thật diễm lệ.

Giữa tháng sáu, nhiệt độ dễ chịu, một cơn gió mát thổi qua, không khí tràn ngập hương gỗ thanh mát thoang thoảng của cây tỳ bà đồng.

Biệt thự tọa lạc tại phía nam của Atherton, khu “đất vàng” được săn đón bậc nhất ở Vùng Vịnh San Francisco. Xung quanh trồng đầy những cây tỳ bà đồng, cùng không ít cây sồi và ô liu, khi xuân về cả khu dân cư chìm trong một màu xanh mướt.

Cô gái vén chăn đứng dậy, đầu tiên là vào phòng thay đồ lấy một chiếc khăn choàng len cashmere khoác tạm lên người, sau đó mới chậm rãi lê bước vào phòng tắm vệ sinh cá nhân.

Trước tấm gương sáng loáng, ngón tay thon dài của Tống Sơ Tình ấn nhẹ lên vùng da dưới mắt, mày hơi nhíu lại. Mới thức có một đêm mà đã có quầng thâm rồi, thật là thiệt thòi quá, phải đòi sư huynh chi phí thuốc men mới được.

Thoa thêm hai lớp kem mắt, Tống Sơ Tình thầm tính toán, lần này kiểu gì cũng phải khiến sư huynh cắt tim nhượng lại cho cô con ngựa thuần chủng mà cô hằng ao ước.

Xuống lầu, dì Mạnh đã chuẩn bị xong bữa trưa.

Tống Sơ Tình nhìn hai đĩa rau xanh mướt trên bàn, đôi môi hồng nhuận trễ xuống. Cô nhìn vào bếp rồi nhân lúc dì Mạnh không để ý, lén lút gạt hết rau trong bát của mình sang một bên, tạo ra ảo giác như đã ăn rồi.

Hoàn hảo, yeah!

Nhưng ngay giây tiếp theo: "Tiểu Sơ!”

Tống Sơ Tình bĩu môi, giọng nũng nịu than thở: “Dì Mạnh là ác quỷ sao......”

Mẹ, người cử dì Mạnh đến giám sát mình, là ác quỷ. Ba, người không dám chống lại mẹ, cũng là ác quỷ. Rau xanh chính là đại đại đại ác quỷ cuối cùng!

Tống Sơ Tình ôm lấy cánh tay dì Mạnh, mềm mỏng làm nũng: “Dì Mạnh, hôm nay con không vui, không muốn ăn rau xanh, được không ạ?”

“Sao lại không vui?”

Tống Sơ Tình chỉ vào dưới mắt mình, trông vô cùng đáng thương: "Có quầng thâm rồi này.” Lại lay lay tay dì Mạnh: "Đi mà dì!”

Đôi mắt trong veo của cô gái liên tục phát ra tín hiệu lấy lòng khiến người khác không thể từ chối, cộng thêm chất giọng ngọt ngào mềm mại như ngọc, bất cứ ai cũng không thể chống đỡ nổi.

Dì Mạnh cúi đầu nhìn dung nhan nghiêng nước nghiêng thành đẹp đến vô song trước mắt, trong lòng thầm than, bà chủ thật sự đã giao cho mình một nhiệm vụ quá gian nan.

Vị tiểu công chúa này từ nhỏ đã không thích ăn rau, làm cách nào cũng không chịu ăn, lần nào cũng có đủ loại lý do để trốn tránh, kén ăn vô cùng. Dì Mạnh đành bất lực: “Hôm nay không ăn thì ngày mai phải ăn.”

Tống Sơ Tình vừa nghe vậy, liền giơ bốn ngón tay lên đảm bảo, nụ cười ngọt ngào: “Vâng ạ.”

Thế thì ngày mai không thể về nhà ăn cơm được rồi, thật đáng tiếc.

Sau khi vui vẻ ăn xong bữa trưa, Tống Sơ Tình lên lầu ngâm mình trong bồn tắm, xoa dịu bản thân sau một đêm vất vả.

Cô nhắm mắt tựa vào thành bồn, cơ thể hoàn toàn thư giãn trong làn nước tắm sữa hoa hồng.

Dự án của sư huynh Thái Minh Đạt có liên quan đến AI đang rất nóng hiện nay. AI với vai trò là một công cụ hỗ trợ đã thể hiện tiềm năng to lớn trong mọi ngành nghề, cũng là trọng tâm chú ý của Thung lũng Silicon trong những năm gần đây.

Dự án của họ tập trung vào lĩnh vực y tế chuyên sâu, sử dụng mô hình ngôn ngữ lớn để xử lý các hồ sơ y tế phi cấu trúc, tự động hóa quy trình bảo hiểm y tế và nội bộ bệnh viện, tiết kiệm nhân lực và vật lực.

Đội ngũ của Thái Minh Đạt có năng lực kỹ thuật vững vàng, nhưng khâu đóng gói sản phẩm lại chưa được tốt lắm. Cô đã giúp họ chắt lọc những điểm bán hàng nổi bật, xác định một hệ thống giá trị sản phẩm hoàn chỉnh, lên kế hoạch cho các phương án tiếp thị sau này và cả bài thuyết trình tối qua nữa.

Bây giờ công việc đã hoàn thành, Tống Sơ Tình nghĩ đến kế hoạch tiếp theo. Ở trường vẫn còn vài môn tự chọn, luận văn tốt nghiệp có lẽ sẽ theo đề tài của giáo sư hướng dẫn, độ khó không lớn.

Vậy là đột nhiên cô rảnh rỗi khoảng một tháng, hay là tìm việc gì đó làm nhỉ? Tìm một công việc nào đó? Hay là đột ngột xuất hiện ở bên kia đại dương để làm vợ chồng Quý Phức Tây vui mừng? Hay là đến Hollywood dạo một vòng xem sao, biết đâu mình được di truyền tài năng diễn xuất của mẹ, cũng có thể giành được giải Ảnh hậu thì sao?

Tống Sơ Tình nghĩ ngợi rồi bật cười thành tiếng. Nếu cô thật sự tiến vào giới giải trí, chắc ba cô sẽ phải tự nhốt mình trong phòng sách hai tiếng đồng hồ, sau đó mới miễn cưỡng giúp cô lên kế hoạch cho tương lai, vừa làm vừa lẩm bẩm về kế hoạch nghỉ hưu của ông.

Ước mơ lớn nhất đời này của ba cô là sớm ngày giao lại công ty cho mình rồi về hưu sớm cùng mẹ đi du lịch vòng quanh thế giới.

Nghĩ đến đây Tống Sơ Tình bắt đầu tức giận, hừ, ông ấy mơ đẹp thật!

Ngâm bồn tắm thoải mái rồi cô mới nhớ ra chiếc điện thoại đáng thương không biết đã bị vứt vào xó nào. Cô không quá phụ thuộc vào điện thoại, cô muốn trải nghiệm thế giới thực, chứ không chỉ nhìn trộm thế giới mà người khác chia sẻ qua màn hình điện thoại.

Có rất nhiều tin nhắn, Tống Sơ Tình mở khung chat riêng của cô bạn cùng lớp Trần Vãn Âm trước.

Trần Vãn Âm (8:20): [Hanna, hôm nay giáo sư đột xuất mở cuộc họp, cậu mau đến đi!]

Trần Vãn Âm (8:21): [Nghe nói giáo sư sắp giao nhiệm vụ.]

Trần Vãn Âm (8:21): [Hanna, cậu dậy chưa?]

Trần Vãn Âm (11:25): [Giáo sư mới nhận một đề tài nghiên cứu mới, mỗi chúng ta phụ trách một phần, cũng là chủ đề cho luận văn tốt nghiệp. Cậu không đến nên bọn tớ chia xong rồi, hê hê.]

Trần Vãn Âm (11:26): [Chúc may mắn.]

Tống Sơ Tình gõ chữ trả lời: [Để lại cho tớ cái gì?]

Trần Vãn Âm: [Thu thập dữ liệu mẫu, đối tượng nghiên cứu của cậu là Chris Lauren]

Trần Vãn Âm: [Chúc mừng nha.]

Mặt Tống Sơ Tình sa sầm lại.

Cô không quen biết vị Chris này, nhưng ở San Francisco lâu như vậy không thể không nghe qua danh tiếng của anh.

CEO của quỹ VH, Chủ tịch điều hành Hội đồng quản trị của Tập đoàn Á Lực, xuất thân từ gia tộc Lauren, là con lai Trung Mỹ.

6

0

2 tháng trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.