TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 28
Chương 28: Đôi môi của hắn có thể chạm vào sao

“Aaaa!”

Nàng đột ngột bật người dậy, lăn mấy vòng lùi lại phía sau.

Mẹ ơi, hắn tỉnh khi nào vậy?

Đôi mắt đen như mực kia đang mở lớn, trừng trừng nhìn nàng, dọa nàng sợ suýt khóc!

...

Lúc này hắn thật sự rất muốn gϊếŧ người.

Nếu hắn không bị thương, không mất hết công lực, hắn nhất định sẽ móc mắt, cắt tai, xé miệng kẻ vô sỉ kia!

Hắn từng gặp nhiều nữ nhân nhào vào lòng mình, có người kiều mị, có kẻ dịu dàng, cũng từng gặp cứng rắn và hào sảng... nhưng vô lại như vậy, là lần đầu tiên!

Đôi môi của hắn... là thứ người thường có thể chạm vào sao?

Kẻ có ý đồ đó trước đây... đều đã bị hắn chém thành thịt vụn.

Nếu… nếu hắn còn công lực...

Thôi thôi, giờ có nói gì cũng vô ích, đúng là rồng sa nước cạn bị tôm giỡn, hổ xuống đồng bằng bị chó khinh!

Chờ khi hồi phục, nhất định… nhất định phải gϊếŧ hắn!

Kỳ Hoàng đưa tay che mắt, ngăn lại ánh nhìn như muốn cắn người kia, không phải vì sợ hãi, mà là... ánh mắt ấy khiến nàng chẳng biết giấu mặt vào đâu.

“A... Là vì... ta còn tưởng ngươi... chết rồi cơ chứ…” Giọng nói vừa bật ra, chính nàng cũng không giấu được run rẩy. Cảm xúc lo sợ, hoảng loạn đều hiện rõ trên nét mặt.

Lần này, nàng không có nói dối.

Nàng thực sự, rất sợ hắn cứ thế mà... đi đời nhà ma.

Một tiếng cười lạnh vang lên trong không gian trống trải của bể tắm, khiến âm thanh càng trở nên sắc lạnh hơn.

Chết?

Hắn... sao có thể chết được?

Khi mục tiêu còn chưa hoàn thành, hắn tuyệt đối sẽ không cho phép bản thân ngã xuống.

Hơn nữa, người giao tộc vốn có mệnh lực mạnh hơn người thường rất nhiều. Hắn chẳng qua chỉ là đóng kín ngũ giác, đưa bản thân vào trạng thái ngủ sâu để tự chữa thương mà thôi.

Vậy mà cái tên ngốc này lại tưởng hắn sắp chết?

Đã thế, còn chưa được hắn đồng ý mà dám làm ra loại chuyện hạ lưu kia…

Thật là đáng giận!

Nghĩ đến cảnh tượng mình vừa mở mắt đã trông thấy, hắn chỉ cảm thấy trong lòng dâng lên một cảm xúc phức tạp không thể diễn tả.

Phẫn nộ? Có. Bực bội? Cũng có. Nhưng kỳ lạ là, hắn không cảm thấy chán ghét.

Bình thường, chỉ cần ai lại gần một chút là hắn đã buồn nôn không chịu nổi. Vậy mà hôm nay…

Chắc chắn là do bị thương quá nặng, đến mức ngay cả cảm giác chán ghét cũng yếu đi!

Hắn giơ tay lên, dùng mu bàn tay hung hăng chùi mạnh khóe môi, vị trí vừa bị ai kia chạm vào. Hắn lau một lần lại một lần, đến mức đôi môi đỏ au cũng bị chà đến ửng đỏ bóng loáng.

6

0

3 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.