TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 110
phía sau cánh cửa

Ngay lúc này, ý nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu Klein là: Quả nhiên Zaratul có âm mưu!

sau đó, hắn cảm thấy biết ơn vì trước đó đã có được ký hiệu mở cửa chính xác từ bút ký của gia tộc Antigenus. Với sự tự tin mới nảy sinh này, hắn không hoảng sợ cùng bối rối nữa.

Zaratul đưa bút lông và lọ mực về quá khứ, ngẩng đầu lên Nhìn lướt qua “Gehrman Sparrow” và Panatiya, thở dài nói: “Tất cả các điều kiện đã sẵn sàng. Bây giờ mọi người có thể mở cửa.”

Vừa nói, lão vừa nhìn chằm chằm vào "Gehrman Sparrow" nhắc nhở:

"Đừng quên mang theo bình tro cốt của ta."

Vừa dứt câu, toàn bộ cơ thể lão già này đột nhiên vỡ vụn thành vô số điểm sáng, phân tán ra xung quanh, tan biến vào không khí, như thể lão đã mục nát từ lâu và hóa thành cát bụi.

Tại chỗ lão ngồi, có để lại một cái lọ thiếc. Bề mặt của lọ có những hoa văn cổ xưa trông không có gì đặc biệt.

Klein điều khiển "Gehrman Sparrow" tiến lên hai bước, cúi xuống nhặt chiếc lọ thiếc lên. hắn cảm thấy chiếc lọ nặng trĩu, không giống đồ giả.

Klein dùng tay cầm miếng da dê, mở nắp ra và thấy nó chứa đầy bột cũng những hạt màu trắng xám. không có ánh hào quang.

thực sự chỉ là đống tro cốt bình thường? Nhưng mà, ai đã giúp Zaratul hỏa táng? lão ta tự thiêu sao? Sau khi "Gehrman Sparrow" đóng nắp hũ lại, hắn thản nhiên dùng tay vừa rồi cầm tấm da dê đậy hũ tro cốt, lấy một miếng thịt từ trong túi ra, bỏ vào miệng nhai nuốt.

Panatiya nhìn thấy hành động này, nàng nheo mắt nhìn đối phương, như thể nàng hỏi hắn đang làm gì.

‘gehrman sparrow’ vài lần nhét miếng thịt vào miệng, cố tình điều chỉnh nhịp thở và nói: “Ta hơi lo lắng.

Ta không chắc liệu ký hiệu mở cửa này có hoạt động hay không”

Panatiya đã xác nhận rằng đối phương đang ăn thịt cá bình thường. Mặc dù miếng thịt trông có phần kinh tởm, nhưng nàng ấy không kiên nhẫn để quan sát rõ hơn. Nàng dời tầm mắt ra xa nhìn cái bình và mỉm cười nói:

“Nếu ký hiệu không hoạt động, chúng ta có thể chia sẻ nó.

mỗi ngày ta sẽ chỉ ăn một muỗng, nó sẽ đủ để ta tồn tại trong một thời gian dài."

Trạng thái tinh thần của ‘ma nữ’ này thực sự không bình thường… Klein âm thầm thở dài. Đi ngang qua bức tượng nghi ngờ là ‘thiên chi mẫu thân’, “Gehrman Sparrow" đến trước bức tường.

Sau đó, hắn quay người sang một bên, chỉ vào chỗ lõm xuống nói với Panatiya: “Hãy đặt tảng đá hắc diệu thạch đó vào bên trong."

Panatiya cười rạng rỡ, nàng ấy nói với đôi mắt đờ đẫn: “Hãy để ta xem ký hiệu mở cửa trước."

Không cần phải cảnh giác với ta như vậy. Nếu ta thực sự muốn làm hại cô, ta có thể ngay lập tức từ bỏ con rối của mình, và cô sẽ không có thời gian để thoát khỏi thánh đường này. cô chắc chắn sẽ bị treo lên. Chờ mọi việc xong xuôi, ta sẽ vào trong này, nhặt tảng đá hắc diệu thạch và mở cửa rời đi… Tuy nhiên, ký hiệu mà Zaratul đưa ra thực sự có vấn đề. Tốt nhất là ta nên tìm một người để gánh chịu hậu quả… Đầu óc Klein quay cuồng, hắn điều khiển “Gehrman Sparrow” nhấc lòng bàn tay và vỗ nhẹ vào bụng rồi há miệng ra.

Một đống máu thịt không rõ ràng trào ra, liên tục không ngừng lớn lên, biến thành ngài A xinh đẹp nữ tính.

Khi nhìn thấy cảnh này: “Gehrman Sparrow" búng mảnh da dê và mở nó ra.

Hoa văn đặc biệt cùng với công thức ma dược ‘quỷ pháp sư’, chúng phản chiếu trong mắt của Panatiya và Ngài A.

Đôi mắt Panatiya đảo qua, rồi nàng ấy mỉm cười một cách quyến rũ nói: “ ngài mở cửa ra. Ngài thần sứ ra trước đi. ”

Panatiya xác định được rằng “Gehrman Sparrow” vẫn đang giúp nàng kiểm soát ‘linh thể chi tuyến’ của nàng, vì vậy có nhiều thời gian để nàng ấy chờ đợi.

Vừa nói, nàng vừa ném con búp bê xấu xí nhuốm máu và cột tóc cho “Gehrman Sparrow”.

Nàng ấy cũng sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn… Klein điều khiển “Gehrman Sparrow” bắt con búp bê, hắn nhìn ‘tuyệt vọng ma nữ’ tiến lên vài bước và đặt tảng hắc diệu thạch vào trong hốc.

Tảng đá kết hợp với bức tường một cách hoàn hảo, không kẽ hở, cũng không có một chút dư thừa.

Bức tường nhanh chóng toả ra ánh sáng, dần dần trở nên trong suốt. Có thể thấy bên ngoài được lát bằng những phiến đá. Có những bức tường với những lỗ hổng cùng với những đám mây lơ lửng giữa không trung.

Panatiya bước sang một bên, “Gehrman Sparrow” cầm con rối, tấm da dê cùng bình tro cốt bằng tay trái, vươn lòng bàn tay phải ra. Sau đó, hắn dùng ngón tay của mình như một cây bút, trên bức tường trong suốt, vẽ lên ký hiệu con mắt dọc được tạo thành từ rất nhiều hoa văn thần bí.

Trong quá trình này, Klein rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan. hắn không chắc mình nên vẽ ký hiệu của Zaratul hay ký hiệu của gia tộc Antigenus.

Mặc dù Klein cho rằng, Zaratul có vấn đề, cũng âm mưu khác. nhưng sau khi bình tĩnh lại, hắn lại cảm thấy rằng, mình đã coi thường nhân vật quyền lực này. Nếu mục đích duy nhất của Zaratul là làm hại Klein và những người đi cùng, thì lão già này không cần phải đề cập đến việc mở cửa. Tất cả những gì lão ta cần làm là kiên nhẫn chờ đợi, cuối cùng cũng sẽ đạt được mục đích.

Hơn nữa, khí tức màn sương xám trên người klein tại thị trấn sương mù nhỏ bé này hoàn toàn bị che đậy, hắn nghĩ mãi mà không hiểu lão Zaratul tại sao lại nhắm vào hắn.

Do đó, kết luận cuối cùng của Klein là, mục đích của Zaratul đó là dụ người khác mở cửa, để cho thần lấy thứ gì đó hoặc trốn thoát khỏi thứ gì đó. Về việc liệu sau khi cánh cửa mở ra có nguy hiểm hay không, điều đó thần hẳn là không quan tâm. Nếu việc rải tro là thật và quan trọng với lão, thì có thể sau khi ra ngoài thì tương đối an toàn. Nếu mà ngược lại, thì luôn tràn ngập nguy hiểm ở mọi nơi.

Điều này cũng có nghĩa là, ký hiệu mở cửa mà Zaratul cho là thật, và xác suất nó không mang bất kỳ nguy hiểm nào là 50-50.

mặt khác, bút ký của gia tộc Antigenus cũng không “lương thiện” như vậy. Klein làm bói toán trên màn sương xám, nhìn thấy những cảnh tượng, từ trong giọng nói của Zaratul để lộ ra một chút thông tin, Zaratul ở thế giới bên ngoài đã mất kiểm soát và phát điên.

Cho nên, có thể phán đoán sơ bộ rằng, bảo tàng gia tộc Antigenus trên đỉnh chính dãy Hornacis có thể là một mồi nhử vô cùng hấp dẫn của một cạm bẫy. Như vậy, cần phải xem xét, liệu có bất kỳ rủi ro tiềm ẩn nào trong ký hiệu mà quyển bút ký cung cấp hay không.

Một bên là hổ, bên khác là sói. Cực hạn chỉ có hai bên, phải chọn một… Ngoài ra, ký hiệu của gia tộc Antigenus là để tiến vào kho báu, không có nghĩa là nó được sử dụng để ra ngoài…Klein suy nghĩ, hắn không ngừng vẽ, gần đến chỗ bộ phận khác nhau.

lúc này, Klein liếc trộm Panatiya, phát hiện ra rằng đôi mắt của nàng ấy có một tia sáng, cùng với một nụ cười trên môi. cảm giác như nàng ấy nóng lòng muốn thử.

Nàng ấy… Nếu nàng ấy ở trong trạng thái bình thường, là một ‘kẻ xúi dục’ lâu năm, nàng ấy hẳn là có thể kiểm soát biểu cảm của chính mình… hơn nữa, nàng ấy cũng vừa nhìn thấy ký hiệu mở cửa… Trái tim của Klein khuấy động, điều khiển con rối vẽ ký hiệu do Zaratul cung cấp.

Ngay sau đó, con mắt thẳng đứng phức tạp đã được vẽ xong.

Ánh sáng tinh khiết bao phủ ở trên bức tường, chảy dọc theo hoa văn, cuối cùng tập hợp lại với nhau.

Bên trong màn ánh sáng, một cánh cửa đôi hư ảo đầy thần bí xuất hiện trên tường. Do sự thúc đẩy từ "Gehrman Sparrow", nó từ từ mở ra.

Phía sau cánh cửa là những viên gạch cổ xưa cùng những bức tường đầy lỗ mà họ từng thấy trước đây. Mọi thứ đều rất an tĩnh, không có bất thường nào.

Lúc này, bóng dáng của Panatiya đột nhiên tan vỡ, biến thành từng mảnh kính vỡ.

Cùng lúc đó, cô gái mặc áo choàng trắng tinh khiết xuất hiện trước mặt “Gehrman Sparrow” và đi qua cánh cửa.

trên tay nàng ấy, có thêm một con búp bê xấu xí nhuốm đầy máu, cổ nó quấn đầy sợi tóc.

Đối với con búp bê trong tay “Gehrman Sparrow”, nó đã biến chất thành một mảnh thủy tinh.

Xét về ‘mặt gương áo thuật’, ‘tuyệt vọng ma nữ’ vượt trội hơn Klein không biết bao nhiêu lần.

Sau khi Panatiya đi qua cửa, nàng ấy quay nửa người lại và đối mặt với ‘Gehrman Sparrow’, để lộ một ra một nụ cười điên cuồng cùng trêu tức. Ngọn lửa đen bùng lên từ trong lòng bàn tay nàng, đốt cháy con rối.

nàng ấy như thể đang nói: “Tuyệt vọng đi! Hãy lao xuống vực sâu nhất của sự tuyệt vọng ngay khi hy vọng đến! ”

Chỉ sau đó, Klein mới nhận ra rằng, lời nguyền không thể bị chuyển dời hoặc chia sẻ bởi ‘người giấy thế thân’!

Panatiya lập tức xoay người, chuẩn bị tranh thủ thời gian rời xa thị trấn sương mù, rời ra giáo đường cổ xưa này, sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Lúc này, mắt nàng chợt đờ đẫn.

Cơ thể nàng vỡ vụn, biến thành rất nhiều mặt gương. Nhưng lại không cách nào rời khỏi cánh cửa vượt quá 10 mét.

Chỉ trong một hai giây, Panatiya hét lên một tiếng sắc nhọn, từng sợi dây mảnh vô hình cùng những sợi tóc đen thô theo đó cuốn ngược lại, quấn quanh người nàng, bên ngoài lại bao phủ ngọn lửa đen, ngưng kết thành một tầng lại thêm một tầng băng cứng.

Đột nhiên, tất cả những thứ này đều tan rã. Đôi mắt ‘tuyệt vọng ma nữ’ Panatiya hiện lên rõ ràng, chứa đầy tuyệt vọng cùng hối hận sâu sắc.

Vẻ mặt Panatiya nhanh chóng trở nên cứng đờ, cổ cô nàng dường như bị một bàn tay vô hình giữ chặt. Toàn bộ cơ thể của bay lên không trung và treo lơ lửng ở đó, đôi mắt nàng trắng dã từng chút một, nhưng vẻ ngoài vẫn rất xinh đẹp.

bên cánh cửa, cơ thể của "Gehrman Sparrow" đã bị bao trùm trong ngọn lửa đen và bắt đầu tan chảy như sáp. Về phần ngài A, vị thần sứ này đã định bay qua cửa, bỗng nhiên bắt đầu nôn khan, nôn ra hết từng cây nấm này đến cây nấm khác. Cơ thể bắt đầu mọc lên những cây nấm như thể một trận mưa phùn vừa đi qua.

“Gehrman Sparrow” còn chưa hoàn toàn mất đi tầm nhìn. Hình ảnh cánh cửa ánh sáng rút ngắn, nhìn thấy một đại sảnh trống rỗng.

Không, đại sảnh này không trống rỗng. lơ lửng giữa không trung còn Treo nhiều xác chết hơn, có đủ mọi lứa tuổi và giới tính. Một số ăn mặc lịch sự, một số khác thì lộng lẫy, cổ kính hoặc giản dị.

Những xác chết này giống như những cái xác được treo trong giáo đường. Tất cả chúng đều lơ lửng, chúng rậm rạp chằng chịt, đi tới đi lui, tựa hồ trình diễn một màn kịch, biểu hiện ra chính xác tất cả các hoạt động của cuộc sống ở một cái thị trấn nhỏ.

Klein nhìn thấy, đằng sau những cái xác bị treo này, có một cái xúc tu trong suốt và trơn nhẵn. Nó được bao phủ trong những hoa văn phức tạp bí ẩn, tựa hồ có thể khiến người khác nổi điên.

Vô số xúc tu vươn sâu hướng vào đại sảnh, bên trong có một chiếc ghế đá khổng lồ cổ xưa. Bề mặt được dát bằng vàng và đá quý.

Điều này… Klein căng thẳng, hắn không ngần ngại nhắm mắt và cắt đứt mối liên hệ của mình với con rối!

Trong đầu Klein hiện lên cảnh tượng mà hắn đã thấy trong lần bói toán trước đó.

trên chiếc ghế to lớn là vô số con giòi trong mờ tụ tập lại với nhau. Chúng thong thả nhúc nhích, tự do sinh trưởng, vươn ra những xúc tu gần như vô hình.

cảnh cuối cùng ánh vào tầm mắt của con rối là, ở dưới cùng của chiếc ghế cổ xưa, Một lá bài tarot im lặng nằm đó.

Bề mặt của nó cũng là hình ảnh của Russel. Đại đế đội một vương miện lộng lẫy cùng với quần áo sặc sỡ. Trên tay cầm một cây gậy, đầu gậy treo một túi hành lý như thể vị đại đế này đang muốn có một chuyến đi dài.

Biểu cảm của Russel tràn ngập ao ước, bên cạnh vị này là một chú chó con. Ở góc lá bài có dòng chữ sáng bóng:

“danh sách 0: ‘kẻ khờ’!”

110

4

6 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.