0 chữ
Chương 12
Chương 12: Vết Khắc Trên Rương Gỗ
Mạnh Thính Âm bấm vào xem.
Bạch Hồ: [Lo quá, sao họ chưa phát hiện nhỉ? Có quy luật để biết rương nguy hiểm hay an toàn mà!]
Mật Lửng: [Lo cái gì chứ?]
Bạch Hồ: [Lần đầu thấy nhóm người vụng về như vậy á, tôi bị lo!]
Linh Cẩu: [Có mỗi bà nhiều chuyện thôi.]
Bạch Hồ: [Thôi thôi, tôi không xem nữa, mấy người xem tiếp đi.]
Sau khi [Bạch Hồ] rời đi, nhóm quản lý lại im lặng.
Mạnh Thính Âm đạt được tin tức quan trọng.
Là quy luật gì nhỉ?
Cô nhìn kĩ 4 cái rương mới, đều làm bằng gỗ, cho dù là lớn nhỏ hay màu sắc, thậm chí là hoa văn trên gỗ cũng không khác gì nhau.
Nhìn từ ngoài vào thì chẳng thấy gì khác cả.
Vậy quy luật đó là gì?
Mạnh Thính Âm chưa từ bỏ ý định, nếu phát hiện được quy luật thì sau này không cần lo lắng khi mở rương.
Cô cẩn thận quan sát hai rương vật tư đựng đồ, không ngờ lại phát hiện chỗ khác biệt!
Nói đúng ra, chỉ có một rowing khác biệt, đó là trên một miếng gỗ có khắc một hình ảnh rất nhạt, đó là một con rắn đang phun lưỡi.
Mà rương này là cái rương cô mở trúng con rắn độc lúc nãy!
Cô có thể xác định như vậy vì lúc nãy rất nhiều đồ, thế nên cô tiện tay ném vào đó rồi dọn lên trên xe đựng đồ luôn.
Không lẽ đây là quy luật mà Bạch Hồ nói à?
Quy luật này vẫn chưa bị phát hiện là vì vị trí khắc hình.
Hình không được khắc chính giữa rương, mà khắc ở một góc nhỏ bên phải, hơn nữa hình rất bé và khắc không sâu.
Đối với người chơi mà nói, phản ứng đầu khi thấy rương là hưng phấn, hoàn toàn không có ý quan sát rương thật kĩ.
Còn nữa, sau khi mở rương thì sẽ phân giải thành gỗ, thế thì hình khắc cũng biến mất.
Cho dù có người lấy rương làm hộp đựng như cô thì cũng không để ý kĩ như vậy.
Ngay cả cô cũng thế, khi cô thấy tin trên nhóm quản lí mới kiểm tra thật kĩ, người chơi khác tìm được rương đã mệt rồi, ai rảnh mà ngồi quan sát rương đồ chứ?
Đương nhiên, vẫn còn có một khả năng khác.
Có người phát hiện ra quy luật này nhưng họ không lên tiếng.
Dù sao có vết xe đổ là Trần Nhạc Oánh ở đó, ai rảnh mà làm việc tốn công vô ích kia?
Cho nên, [Bạch Hồ] mới kết luận người chơi chưa phát hiện ra quy luật này, nên mới sốt vó trong nhóm như thế.
Vừa hay cũng tiện cho cô.
Có phát hiện này, Mạnh Thính Âm lại nhìn bốn cái rương mới cẩn thận, bên phải rương sạch sẽ, không có dấu vết gì.
Mạnh Thính Âm sợ bị sót hình khắc nên cô xem xét cẩn thận cái rương, ngay cả đáy rương cũng không bỏ qua.
Nhưng vẫn không có hình gì.
Trong lòng cô có tí thất vọng.
Dù sao nguy hiểm luôn song hành với vật tư nhiều.
Có gậy điện trong tay, cô hoàn toàn không sợ rắn hay chuột nhảy từ trong rương ra.
Bây giờ có nguy hiểm gì, cũng đồng nghĩa với việc không có thu hoạch lớn.
Nghĩ thế, cô nhanh tay mở rương vật tư.
Bạch Hồ: [Lo quá, sao họ chưa phát hiện nhỉ? Có quy luật để biết rương nguy hiểm hay an toàn mà!]
Mật Lửng: [Lo cái gì chứ?]
Bạch Hồ: [Lần đầu thấy nhóm người vụng về như vậy á, tôi bị lo!]
Linh Cẩu: [Có mỗi bà nhiều chuyện thôi.]
Bạch Hồ: [Thôi thôi, tôi không xem nữa, mấy người xem tiếp đi.]
Sau khi [Bạch Hồ] rời đi, nhóm quản lý lại im lặng.
Mạnh Thính Âm đạt được tin tức quan trọng.
Là quy luật gì nhỉ?
Cô nhìn kĩ 4 cái rương mới, đều làm bằng gỗ, cho dù là lớn nhỏ hay màu sắc, thậm chí là hoa văn trên gỗ cũng không khác gì nhau.
Nhìn từ ngoài vào thì chẳng thấy gì khác cả.
Vậy quy luật đó là gì?
Mạnh Thính Âm chưa từ bỏ ý định, nếu phát hiện được quy luật thì sau này không cần lo lắng khi mở rương.
Cô cẩn thận quan sát hai rương vật tư đựng đồ, không ngờ lại phát hiện chỗ khác biệt!
Mà rương này là cái rương cô mở trúng con rắn độc lúc nãy!
Cô có thể xác định như vậy vì lúc nãy rất nhiều đồ, thế nên cô tiện tay ném vào đó rồi dọn lên trên xe đựng đồ luôn.
Không lẽ đây là quy luật mà Bạch Hồ nói à?
Quy luật này vẫn chưa bị phát hiện là vì vị trí khắc hình.
Hình không được khắc chính giữa rương, mà khắc ở một góc nhỏ bên phải, hơn nữa hình rất bé và khắc không sâu.
Đối với người chơi mà nói, phản ứng đầu khi thấy rương là hưng phấn, hoàn toàn không có ý quan sát rương thật kĩ.
Còn nữa, sau khi mở rương thì sẽ phân giải thành gỗ, thế thì hình khắc cũng biến mất.
Cho dù có người lấy rương làm hộp đựng như cô thì cũng không để ý kĩ như vậy.
Đương nhiên, vẫn còn có một khả năng khác.
Có người phát hiện ra quy luật này nhưng họ không lên tiếng.
Dù sao có vết xe đổ là Trần Nhạc Oánh ở đó, ai rảnh mà làm việc tốn công vô ích kia?
Cho nên, [Bạch Hồ] mới kết luận người chơi chưa phát hiện ra quy luật này, nên mới sốt vó trong nhóm như thế.
Vừa hay cũng tiện cho cô.
Có phát hiện này, Mạnh Thính Âm lại nhìn bốn cái rương mới cẩn thận, bên phải rương sạch sẽ, không có dấu vết gì.
Mạnh Thính Âm sợ bị sót hình khắc nên cô xem xét cẩn thận cái rương, ngay cả đáy rương cũng không bỏ qua.
Nhưng vẫn không có hình gì.
Trong lòng cô có tí thất vọng.
Dù sao nguy hiểm luôn song hành với vật tư nhiều.
Bây giờ có nguy hiểm gì, cũng đồng nghĩa với việc không có thu hoạch lớn.
Nghĩ thế, cô nhanh tay mở rương vật tư.
4
0
1 tháng trước
2 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
