TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 50
Chương 50

Ngay giây tiếp theo sau khi Kỳ Bạch ra ngoài, Lục Hàn Xuyên liền cẩn thận, đỡ Tô Chi Ý dựa vào người mình.

Sau đó anh nhẹ nhàng dỗ dành: “Chi Chi ngoan, uống thuốc vào là sẽ khỏe thôi.”

Nói xong liền đặt một viên thuốc hạ sốt vào giữa môi Tô Chi Ý.

Tô Chi Ý sau khi cảm nhận được vị đắng đó giữa môi, liền mím chặt môi lại.

Lục Hàn Xuyên thấy vậy, tiếp tục nhẹ giọng dỗ dành cô ấy: “Chi Chi, em phải ngoan một chút, chỉ uống thuốc thì mới hạ sốt được, em mới khỏe lại được.

Không thì, sốt khó chịu lắm, không chỉ đau đầu, lát nữa nặng hơn còn đau mỏi cả người nữa.”

Dù Lục Hàn Xuyên nói gì, Tô Chi Ý vẫn mím chặt môi, kiên quyết không chịu uống thuốc.

Lục Hàn Xuyên đành bất lực thở dài một hơi rồi ghé sát tai cô, nhẹ giọng nói một câu: "Nếu đã vậy, Chi Chi đừng trách anh nhé." Nói xong, anh liền đưa viên thuốc trong tay lên môi mình, sau đó, với tư thế không thể cản phá, anh đột ngột hôn lên đôi môi mềm mại của Tô Chi Ý.

Môi anh vừa chạm vào môi cô gái nhỏ, cả hai người đều không kìm được khẽ run lên.

Nhân lúc môi cô gái nhỏ hơi hé mở, Lục Hàn Xuyên liền nhẹ nhàng cạy môi cô ra, nhanh chóng đưa viên thuốc vào miệng Tô Chi Ý.

Rồi ngay khoảnh khắc cô gái nhỏ định nhả viên thuốc đắng ra, Lục Hàn Xuyên nhanh chóng truyền nước ấm từ miệng mình sang miệng Tô Chi Ý.

Chỉ đến khi nghe thấy tiếng Tô Chi Ý nuốt nước, Lục Hàn Xuyên mới lưu luyến ngẩng đầu lên.

Đúng lúc này, giọng nói nhỏ bé, mềm mại, mang theo sự ấm ức của Tô Chi Ý vang lên: "Lục Hàn Xuyên, anh là đồ xấu xa!

Đắng quá!" Lời cô vừa dứt, Lục Hàn Xuyên không kìm lòng được, lại cúi đầu hôn lên môi cô. "Anh...

ưʍ..." Những lời Tô Chi Ý định trách cứ anh cũng bị nụ hôn nóng bỏng này chặn lại hết trên môi.

Tô Chi Ý lúc này chỉ cảm thấy mình đang bị một lò lửa nóng bỏng siết chặt, ngay cả hô hấp cũng trở nên khó khăn.

Lục Hàn Xuyên cũng chẳng khá hơn là bao, cảm nhận sự ngoan ngoãn của cô gái nhỏ trong lòng, nụ hôn của anh càng lúc càng nóng bỏng, không còn thỏa mãn với đôi môi mềm mại đó nữa.

Sau đó, chiếc lưỡi dài của anh dịu dàng nhưng không kém phần bá đạo tiến vào, tùy ý càn quét trong khoang miệng Tô Chi Ý, tận hưởng trọn vẹn sự ngọt ngào chỉ thuộc về riêng cô.

Cuối cùng, trước khi lý trí hoàn toàn tan biến, Lục Hàn Xuyên khó khăn lắm mới ngẩng đầu lên, anh siết chặt cô gái nhỏ vào lòng, giọng nói vì xúc động mà trở nên trầm thấp khàn khàn: "Chi Chi, còn thấy đắng không?"

Tô Chi Ý lúc này đang mềm nhũn tựa vào lòng Lục Hàn Xuyên, khẽ hít lấy không khí trong lành từng ngụm nhỏ.

Nghe Lục Hàn Xuyên hỏi, cô không kìm được bĩu môi, giọng nói vương chút ấm ức: "Đắng thì không đắng nữa, nhưng mà suýt ngạt thở rồi." Lục Hàn Xuyên nghe vậy, khóe mắt khóe môi không nén được nở nụ cười yêu chiều đầy vui vẻ.

Anh dịu giọng, ngoan ngoãn nhận lỗi: "Là anh sai rồi, Chi Chi đừng giận, đừng giận nhé."

Vừa nói, anh vừa nhẹ nhàng vuốt lưng Tô Chi Ý, giúp cô gái nhỏ lấy lại hơi thở đều đặn.

Tô Chi Ý nghe giọng nói trầm thấp của anh, lúc này ngọt đến mức khiến tai người nghe như muốn mang thai, cô khẽ "hừ" một tiếng: "Em cảm cúm sốt rồi, anh không sợ lây sang anh à?"

Nghe tiếng "hừ" mềm mại, nũng nịu của cô gái nhỏ, Lục Hàn Xuyên chẳng hề bận tâm, giọng nói tràn đầy yêu thương: "Vậy thì tốt quá, Chi Chi của anh sẽ không còn khó chịu nữa."

1

0

2 tháng trước

2 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.