TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 21
Chương 21

Mặt khác, vừa nãy cô thật sự đã không nhịn được mà mắng thẳng Giang Khả Khả và Lục Khinh Ngữ.

Sau khi hoàn hồn lại, cô cảm thấy có chút xấu hổ.

Cảnh tượng cô cãi nhau với người khác cứ thế mà bị Lục Hàn Xuyên nhìn thấy rõ mồn một.

Cô không khỏi hơi xấu hổ, lại hơi sợ hãi, sợ anh không thích dáng vẻ này của mình.

Nếu Lục Hàn Xuyên biết điều này, anh chắc chắn sẽ ôm chặt lấy cô ngay lập tức, và nói một cách rất bá đạo: "Em thế nào anh cũng thích!

Kiếp này em đều là bảo bối được Lục Hàn Xuyên anh đặt trên đầu quả tim mà yêu chiều!"

Sáng sớm hôm sau, Tô Chi Ý đặc biệt dậy sớm, đến nhà bếp, muốn giúp làm bữa sáng.

Má Tôn thấy vậy vội vàng đi tới: "Ôi chao, nha đầu Tô, sao con dậy sớm thế?"

Tô Chi Ý nghe vậy cười tủm tỉm đáp: "Cháu đã quen dậy giờ này rồi, nằm cũng không ngủ được, chi bằng dậy giúp bác làm bữa sáng ạ."

Má Tôn nghe xong, cười híp mắt nhìn cô: "Ôi chao, không cần đâu, chẳng may bị thương vào tay thì không tốt.

Con muốn ăn gì cứ nói với bác một tiếng, bác làm cho con là được rồi."

Tô Chi Ý thấy vậy cũng không kiên trì nữa, mỉm cười gật đầu: "Vậy ạ, cháu không có gì đặc biệt muốn ăn, lúc nào muốn cháu sẽ nói với bác ạ."

"Được, thế bác đi làm việc đây, con tự ngồi một lát, sắp có bữa sáng rồi." Má Tôn nói xong liền cười tủm tỉm tiếp tục làm bữa sáng.

Tô Chi Ý bước ra khỏi bếp, vô tình ngẩng đầu lên liền thấy Lục Hàn Xuyên đang đứng cách đó không xa nhìn cô.

Tô Chi Ý thấy anh, trên mặt liền nở một nụ cười.

Cô nhanh bước đến bên anh, tươi cười chào hỏi: "Chào buổi sáng, Hàn... Anh Lục."

Nghe thấy từ "Anh Hàn Xuyên" ban đầu bỗng nhiên biến thành "Anh Lục", Lục Hàn Xuyên khẽ cau mày.

Anh nhìn Tô Chi Ý nhẹ nhàng gật đầu đáp lại.

Sau đó liền với vẻ mặt lạnh lùng chống nạng đi về phía ghế sofa.

Tô Chi Ý muốn tiến lên đỡ anh, nhưng cũng bị anh lặng lẽ từ chối.

Tô Chi Ý nhìn anh ấy cau mày nhẹ, tránh bàn tay mình muốn đỡ anh ấy.

Trong lòng không khỏi hơi thắc mắc: "Đây là sao vậy? Ai chọc Anh Lục không vui thế?"

Hoàn toàn không nghĩ rằng sự không vui của Lục Hàn Xuyên chỉ vì cách xưng hô của cô với anh đã thay đổi.

Tô Chi Ý lại không nghĩ nhiều như vậy, cô chỉ cảm thấy Giang Khả Khả hôm qua gọi anh là "Hàn Xuyên ca ca".

Trong lòng cô cảm thấy vô cùng khó chịu, thế là quyết định sau này không gọi anh là "anh Hàn Xuyên" nữa, chỉ gọi là "Anh Lục".

Nhưng Lục Hàn Xuyên thì không nghĩ như vậy, anh cho rằng Tô Chi Ý vẫn vì sự xuất hiện của Giang Khả Khả và lời nói của Lục Khinh Ngữ hôm qua mà muốn xa cách anh.

Đã không thể đi được, vậy thì cố gắng hết sức tránh xa mình.

Nghĩ đến đây, hơi lạnh trên người Lục Hàn Xuyên càng đậm đặc hơn.

Tô Chi Ý cách sofa vài bước chân lập tức cảm thấy một luồng khí lạnh ập tới cô.

Cô nghi hoặc ngẩng đầu lên, nhìn Lục Hàn Xuyên với sắc mặt rất tệ.

Cô nhẹ nhàng đi về phía anh, đứng bên cạnh anh, vẻ mặt hơi lo lắng nhìn anh: "Anh Lục, anh làm sao vậy? Có chỗ nào không khỏe à?"

Lục Hàn Xuyên nghe vậy liền ngẩng đầu nhìn cô gái nhỏ bên cạnh.

Cố nén thứ cảm xúc không nên có của mình, anh nhẹ nhàng lắc đầu: "Không có."

Tô Chi Ý thấy anh không muốn nói thêm, cũng chỉ nhẹ nhàng gật đầu.

Điều này khiến bà Lục đang lén nhìn ở bên cạnh lo sốt vó. Ông Lục nhìn vẻ mặt lo lắng của vợ mình.

5

0

2 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.