TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 13
Chương 13

Mình đáng sợ đến vậy sao?"

Anh ấy nhìn thấy đôi mắt hơi đỏ hoe của tiểu cô nương thì lòng không khỏi hoảng hốt, thầm nghĩ: "Sao mình lại làm cô ấy sắp khóc rồi?

Mình đáng sợ đến vậy sao?"

Vẻ mặt anh càng trở nên nghiêm nghị, hàng mày cũng nhíu chặt hơn.

Biểu cảm trên mặt anh ấy càng lúc càng nghiêm túc, lông mày cũng nhíu chặt hơn.

Khiến người ta có cảm giác anh hiện giờ rất thiếu kiên nhẫn, sắp nổi giận.

Khiến người ta có cảm giác lúc này anh ấy rất thiếu kiên nhẫn, sắp nổi nóng.

Nhìn vẻ mặt lúc này của anh, nhìn Tô Chi Ý ngây người tại chỗ, đôi mắt đỏ hoe trông thật đáng thương.

Nhìn biểu cảm của anh ấy lúc này, rồi nhìn dáng vẻ đáng thương của Tô Chi Ý đang ngây người tại chỗ, đôi mắt đỏ hoe.

Người nhà họ Lục không khỏi đổ mồ hôi lạnh thay anh, vất vả lắm mới đem được cô bé mà anh hằng mong nhớ bấy lâu nay về...

không phải, là đưa về, thằng nhóc thúi này, sao cứ như khúc gỗ không nói gì vậy!

Người nhà họ Lục không khỏi toát mồ hôi lạnh thay anh ấy, thầm nghĩ: Mãi mới đưa được tiểu cô nương mà nó tâm tâm niệm niệm bao năm về nhà...

không đúng, là mang về chứ, sao cái thằng nhóc chết tiệt này lại không nói năng gì như khúc gỗ vậy!

Trên mặt vẫn là vẻ thiếu kiên nhẫn như vậy!

Trên mặt vẫn cứ là cái vẻ khó chịu đó!

Ngay khi những người khác trong lòng mắng Lục Hàn Xuyên một trận thậm tệ.

Ngay sau khi những người khác thầm mắng Lục Hàn Xuyên một trận trong lòng.

Tô Quân Nghị thật sự không nhịn được mà lên tiếng trách móc Lục Hàn Xuyên: "Tôi nói này lão...

Hàn Xuyên à, cậu bớt bớt đi, em gái tôi đâu phải lính của cậu.

Tô Quân Nghị cuối cùng cũng không nhịn được lên tiếng cà khịa Lục Hàn Xuyên: "Tôi nói này lão...

à Hàn Xuyên, anh kiềm chế một chút đi, em gái tôi đâu phải lính dưới tay anh.

Cứ như vậy nữa, lỡ như Chi Chi nhà tôi bị cậu dọa chạy mất thì cậu có mà khóc đấy!"

Cứ thế này, nhỡ Chi Chi nhà tôi bị anh dọa chạy mất thì anh tha hồ mà khóc đấy!"

Tô Chi Ý nghe vậy lập tức hoàn hồn, mặt đỏ bừng lên.

Tô Chi Ý nghe vậy liền hoàn hồn, mặt cô ấy đỏ bừng.

Lục Hàn Xuyên lúc này cũng dần bình tĩnh lại, dời ánh mắt về phía cô bé nhỏ nhắn xinh xắn trước mặt.

Lục Hàn Xuyên lúc này cũng dần bình tĩnh lại, ánh mắt lần nữa nhìn về phía tiểu cô nương mềm mại đáng yêu trước mặt.

Ánh mắt tối sầm lại trong giây lát, giọng nói lạnh lùng chậm rãi thốt ra hai chữ: "Xin lỗi."

Sau khi ánh mắt tối đi một chút, anh ấy chậm rãi thốt ra hai từ với giọng nói lạnh băng: "Xin lỗi."

Hai chữ! Vậy mà chỉ có hai chữ! Sau đó thì hết!

Hai chữ! Lại chỉ có hai chữ! Rồi hết thật!

Tô Quân Nghị đứng bên cạnh lập tức ngây người! ôi trời ơi là trời!

Tô Quân Nghị đứng bên cạnh lập tức đơ người! Ôi trời đất ơi!

Tôi đã nói đến nước này rồi, cậu không thể nói gì dễ nghe hơn sao?

Đến cả hai chữ cũng lạnh băng như vậy!

Tôi đã nói đến thế rồi mà anh không thể nói vài lời dễ nghe hơn sao?

Ngay cả hai chữ cũng lạnh như băng!

Người nhà họ Lục lúc này cũng mang vẻ mặt thất vọng tràn trề.

Người nhà họ Lục lúc này cũng mang vẻ mặt "giận sắt không thành thép".

Như thể muốn nói, thằng nhóc thúi, nếu mày dám dọa người ta chạy mất thì mày liệu hồn đấy.

Thật muốn nói một câu: Thằng nhóc chết tiệt, nếu mày dám dọa người ta chạy mất thì mày coi chừng đấy.

5

0

2 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.