0 chữ
Chương 6
Chương 6
Nữ chính kinh hoảng và phẫn nộ, kháng chỉ trốn đi. Mục Vọng vì việc che giấu trước kia mà bắt đầu hành trình “đuổi vợ về từ địa ngục”, trên đường đuổi theo đã thú thật mình bị ép cưới Trưởng công chúa, hôn nhân chỉ là hình thức, không có thực tình, còn hứa hẹn nàng sớm muộn cũng làm chính thê.
Trong một vụ ám sát, Mục Vọng cứu nữ chính, bản thân trọng thương, cuối cùng khiến nàng mềm lòng trở về làm thϊếp “ngoan ngoãn”, liên tục bị Trưởng công chúa và các nữ nhân khác chèn ép, chịu đủ ấm ức, chỉ đợi Mục Vọng ra mặt giải vây.
Cuối cùng hoàng đế bệnh nặng, Trưởng công chúa mưu phản, Mục Vọng “vì nghĩa diệt thân”, giúp bình loạn, sau khi hoàng đế qua đời liền phò lập hai đời ấu đế, cuối cùng tự xưng vương, nữ chính trở thành hoàng hậu, còn ác nữ Nguyên Huyên thì chết cháy trong biển lửa, làm người hả dạ.
Mà Thôi Tùng La, chính là tác giả của cuốn truyện đó.
Một năm sau khi hoàn thành, truyện bắt đầu bị phê phán khắp nơi. Ban đầu nàng cho rằng chỉ là do tên truyện quá tục, rõ ràng là HE song khiết, nữ chính cuối cùng làm hoàng hậu, mẫu nghi thiên hạ, nam chính không có hậu cung, là truyện ngọt ngào đúng nghĩa. Nàng không sai.
Mãi đến nhiều năm sau nhìn lại, Thôi Tùng La mới hiểu: Thì ra sau khi nữ chính làm thϊếp, tuyến truyện buôn bán đã hoàn toàn biến mất, nữ chính cũng mất đi sức hấp dẫn độc lập, hào quang đều xoay quanh nam chính. Khó khăn, chiến thắng của nàng, đều do nam chính ban cho.
Nữ chính nàng tạo ra, nhìn kỹ lại chẳng khác nào chim l*иg, bị tình yêu trói buộc, khoác lên áo phượng rực rỡ, người đời lại khen nàng là phượng hoàng mỹ lệ.
Khi viết truyện, vì muốn song khiết nên nguyên phối buộc phải có khuyết tật; để nhân vật “sướиɠ”, nam chính phải quyền cao chức trọng, nữ chính thân phận thấp kém, thậm chí bị kết tội; để thỏa mãn cảm giác chiến thắng, nữ chính phải đoạt được trái tim nam chính, vượt mặt những nữ nhân cao quý khác; để kết truyện tốt đẹp, nguyên phối phải chết vì tội, bị nam chính nghiêm khắc phán xét.
Thôi Tùng La hơi ngẩn ngơ. Truyện như vậy hình như không sai, người thích đọc, lại càng không sai.
Nhưng chính nàng đã tạo ra một “không tưởng” cho nữ giới, đồng thời cũng là một liều thuốc mê tinh thần. Dẫu chỉ là sản phẩm giải trí, nhưng cũng phản ánh lối tư duy ăn sâu khó bỏ.
Giờ đây, nàng không muốn chìm đắm trong đó nữa.
Nếu cho nàng viết lại, nàng sẽ để nữ chính đi một con đường khác.
Trong một vụ ám sát, Mục Vọng cứu nữ chính, bản thân trọng thương, cuối cùng khiến nàng mềm lòng trở về làm thϊếp “ngoan ngoãn”, liên tục bị Trưởng công chúa và các nữ nhân khác chèn ép, chịu đủ ấm ức, chỉ đợi Mục Vọng ra mặt giải vây.
Cuối cùng hoàng đế bệnh nặng, Trưởng công chúa mưu phản, Mục Vọng “vì nghĩa diệt thân”, giúp bình loạn, sau khi hoàng đế qua đời liền phò lập hai đời ấu đế, cuối cùng tự xưng vương, nữ chính trở thành hoàng hậu, còn ác nữ Nguyên Huyên thì chết cháy trong biển lửa, làm người hả dạ.
Một năm sau khi hoàn thành, truyện bắt đầu bị phê phán khắp nơi. Ban đầu nàng cho rằng chỉ là do tên truyện quá tục, rõ ràng là HE song khiết, nữ chính cuối cùng làm hoàng hậu, mẫu nghi thiên hạ, nam chính không có hậu cung, là truyện ngọt ngào đúng nghĩa. Nàng không sai.
Mãi đến nhiều năm sau nhìn lại, Thôi Tùng La mới hiểu: Thì ra sau khi nữ chính làm thϊếp, tuyến truyện buôn bán đã hoàn toàn biến mất, nữ chính cũng mất đi sức hấp dẫn độc lập, hào quang đều xoay quanh nam chính. Khó khăn, chiến thắng của nàng, đều do nam chính ban cho.
Nữ chính nàng tạo ra, nhìn kỹ lại chẳng khác nào chim l*иg, bị tình yêu trói buộc, khoác lên áo phượng rực rỡ, người đời lại khen nàng là phượng hoàng mỹ lệ.
Khi viết truyện, vì muốn song khiết nên nguyên phối buộc phải có khuyết tật; để nhân vật “sướиɠ”, nam chính phải quyền cao chức trọng, nữ chính thân phận thấp kém, thậm chí bị kết tội; để thỏa mãn cảm giác chiến thắng, nữ chính phải đoạt được trái tim nam chính, vượt mặt những nữ nhân cao quý khác; để kết truyện tốt đẹp, nguyên phối phải chết vì tội, bị nam chính nghiêm khắc phán xét.
Nhưng chính nàng đã tạo ra một “không tưởng” cho nữ giới, đồng thời cũng là một liều thuốc mê tinh thần. Dẫu chỉ là sản phẩm giải trí, nhưng cũng phản ánh lối tư duy ăn sâu khó bỏ.
Giờ đây, nàng không muốn chìm đắm trong đó nữa.
Nếu cho nàng viết lại, nàng sẽ để nữ chính đi một con đường khác.
6
0
2 tháng trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
