TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 16
Chương 16

Mục Vọng và đám tùy tùng đều chết sững, đứng như hóa đá một lúc mới sực tỉnh, vội vàng đuổi theo.

————

Trưởng công chúa Thuận Dương đã hồi kinh.

Tin này chẳng mấy chốc đã lan truyền khắp thành Lạc Dương, dấy lên một trận bàn tán không nhỏ.

Chuyện cũng không có gì lạ, chỉ là Trưởng công chúa vừa mới vào thành, liền tại trước cửa thành Thừa Minh, cùng Mục phò mã gươm giáo tương kiến, đại chiến một trận, đến nỗi xe ngựa cũng bị phá tan tành. Trưởng công chúa bèn đoạt lấy chiến mã của phò mã, chỉ mang theo một thị nữ, thúc ngựa bỏ đi.

Có lời đồn, ngựa ấy vốn là thần câu hiếm có, Trưởng công chúa cưỡi ngựa băng tuyết mà đi, phò mã đoạt ngựa của tùy tùng đuổi theo, vậy mà vẫn chẳng thể đuổi kịp. Có người tận mắt chứng kiến, phò mã không đuổi được, ngược lại bị tuyết bắn tung tóe từ vó ngựa Trưởng công chúa, đến nỗi thảm hại không tả xiết.

Theo lời quan quân thủ thành, công chúa cùng phò mã tựa hồ vì một tiểu nữ mà tranh cãi, người người nghe đến đó, liền nhớ ngay đến lời đồn khi trước về phò mã và nữ tử nhà buôn nọ.

E rằng Trưởng công chúa nghe được tin đồn, liền hồi kinh ngay tức khắc, chưa vào thành đã ra tay.

Triều đình Đại Chu từ trước đến nay, công chúa phần nhiều ghen tuông, đánh chết thị nữ, mổ bụng lấy thai, chuyện chẳng thiếu. Mà Trưởng công chúa Thuận Dương lại lớn lên như nam tử, tính tình phần nhiều cương liệt, thô bạo. Chẳng thu phục nổi phò mã, liền cùng phu quân động tay động chân giữa thanh thiên bạch nhật, không kiêng không dè, đủ thấy tính tình khó lường.

Mà đương sự cưỡi ngựa băng tuyết nọ, lúc này đã vào cung.

Từ ngõ Vĩnh vào đến điện Tuyên Quang, dọc đường gió tuyết ào ào, cung thất hùng vĩ, cột son chạm trổ, ngói ngọc rồng bay.

Thôi Tùng La theo sau lưng Nguyên Huyên, trong lòng vẫn còn rạo rực chưa tan, nghĩ đến việc phò mã đuổi chẳng kịp vó ngựa công chúa, tim đập thình thịch, trên mặt không giấu được nỗi phấn khởi. Quay đầu nhìn thấy cung môn, mới dần cảm thấy dè dặt:

“Điện hạ… tiện nữ chưa từng học quy củ lễ nghi, theo vào cung như thế, sợ là không ổn?”

Nàng vừa xuống ngựa, dọc đường bị gió Bắc thổi cho tỉnh táo, lúc này mới hiểu được Trưởng công chúa lợi hại thế nào — giữa ngày đông giá rét, áo dài thướt tha, nghênh gió thúc ngựa, tuyết rơi dày đặc cũng chẳng chút e dè, quả thực phong thái phi thường.

Nguyên Huyên bước nhanh, đáp dứt khoát:

“Chớ lo, người không phải kẻ trọng yếu. Vào đến cung, cứ làm người câm điếc là được.”

6

0

2 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.