TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 5
Chương 2.2

Phó Thừa Cảnh cau mày, dường như anh hoàn toàn không tin cô muốn nhận lỗi. Anh lạnh lùng nói: "Nói xong chưa?"

"Dạ?"

Thẩm Tri Tâm hơi ngớ người, sao anh lại có vẻ như không tin cô chút nào vậy?

Mà nói đi cũng phải nói lại, trước đây cô vốn đã tai tiếng đầy mình, nói dối anh là chuyện thường ngày, chắc hẳn lần này anh sẽ không nghĩ cô cũng đang nói dối chứ?

"Nói xong rồi thì tránh ra."

Từ nãy đến giờ, giọng điệu của anh vô cùng lạnh nhạt, thậm chí, anh còn không thèm liếc nhìn cô lấy một cái. Điều này khiến cô không thể liên hệ Phó Thừa Cảnh đã chết vì cô với Phó Thừa Cảnh đang thờ ơ trước trước mặt cô lúc này.

Nhất định là anh giận rồi, vì từ lúc cô đến gần anh, cô đã cảm nhận được áp lực trong vòng năm mét quanh ấy. Thế nhưng, lần này cô sẽ không sợ hãi mà lùi bước như trước nữa.

Thẩm Tri Tâm kéo tay Phó Thừa Cảnh, cô bỏ qua sự kinh ngạc thoáng qua trong mắt anh và nói một cách nghiêm túc.

"Phó Thừa Cảnh, trước đây đều là em sai, giờ em đã suy nghĩ kỹ ở trước Phật đường rồi. Vì chúng ta đã kết hôn, chuyện sau này em sẽ..."

Đến lúc mấu chốt nhưng cô lại nghẹn lời, cô nghẹn là vì ánh mắt sâu thẳm của Phó Thừa Cảnh.

"Một đêm đã nghĩ rõ ràng? Em nghĩ tôi còn tin trò vớ vẩn của em sao?"

Khóe môi của người đàn ông lạnh lùng khẽ nhếch lên. Nghe vậy, Thẩm Tri Tâm nhất thời nghẹn ứ trong lòng.

"Vậy làm thế nào anh mới chịu tin lời em nói là thật?"

Cô ngẩng đầu lên nhìn, lúc ấy bốn mắt nhìn nhau. Đôi mắt ưng của Phó Thừa Cảnh nhìn chằm chằm cô, dường như anh đang muốn nhìn thấu mục đích hành động vừa rồi của cô.

“Trừ khi em tìm được chiếc nhẫn..."

Nghe anh nói vậy, lòng Thẩm Tri Tâm chợt nguội lạnh. Trong lễ cưới hôm qua, cô không chỉ tự làm mình xấu hổ trước mặt mọi người mà còn tự mình vứt cả nhẫn cưới đi.

Quan trọng là cô đã một lòng không muốn kết hôn, lúc ném chiếc nhẫn cô đã tốn rất nhiều công sức. Nhà họ Phó có bao nhiêu người hầu, họ tìm kiếm lâu như vậy mà vẫn không thấy, địa điểm cưới lớn như thế thì biết tìm ở đâu?

Thế nhưng, nếu đây là cách duy nhất để Phó Thừa Cảnh tin cô, vậy thì cô...

"Được, đây là anh nói đấy nhé, nếu em tìm thấy thì anh nhất định phải tin em một lần."

Cô trợn tròn mắt nói với anh một cách nghiêm túc. Phó Thừa Cảnh không đồng ý cũng không phản đối, anh chỉ quay người rời đi.

Thẩm Tri Tâm nhìn bóng lưng anh rồi gọi với theo: "Phó Thừa Cảnh, đừng quên lời hứa của anh! Em nhất định sẽ tìm lại chiếc nhẫn!"

8

0

1 tháng trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.