TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 3
Chương 3

“Đừng khóc, cứu người trước đã!” Hạ Hề Phong vừa nói vừa đỡ một chú trung niên dậy.

Trên bờ sông, mọi người bắt đầu tụ tập lại. Một vài người giữ được bình tĩnh đã buộc phao cứu sinh vào dây thừng, một đầu dây được cố định chắc chắn bên bờ, chuẩn bị cứu người:

“Có ai biết bơi không?”

“Tôi!”

Hạ Hề Phong lập tức đá bay đôi dép, nhảy xuống sông, bơi về phía đứa trẻ bị nước cuốn.

Tần Lăng cũng chạy đến bờ sông.

Hắn liếc mắt nhìn Hạ Hề Phong đang bơi trong làn nước, không vội xuống theo: “Còn dây thừng không?”

Một ông chủ bán đồ ăn vặt gần đó ôm ra một đống dây thừng tới: “Tôi có đây! Dùng để trang trí quán nhưng chắc chắn lắm!”

Tần Lăng kéo lấy một đoạn dây thừng dài, đợi khi có đứa trẻ được đưa lên bờ thì buộc phao bơi vào dây, rồi ném xuống sông.

Có thêm phao cứu sinh, một số người do dự ban đầu cũng lấy hết can đảm nhảy xuống nước.

Lúc nước sông bắt đầu dâng nhanh hơn, lũ trẻ đều đã được cứu lên, vài bạn trẻ quay clip cũng lội được vào gần bờ.

Hạ Hề Phong vừa lên bờ thở dốc được một lát, lại thấy có người đã bị cuốn trôi xa nhất, cậu không chút do dự lại nhảy xuống bơi đến cứu.

Nước sông ngày vàng chảy xiết hơn. Một vài người tốt bụng cũng đã lên bờ nghỉ ngơi, Tần Lăng đang định ngăn Hạ Hề Phong lại, để cậu nghỉ lấy sức thì thấy cậu lại nhảy xuống nước lần nữa.

Hắn lặng lẽ chửi thầm một tiếng, không tình nguyện cởϊ qυầи dài ra, ôm phao bơi đã buộc dây, nhảy xuống hỗ trợ Hạ Hề Phong.

So với cứu trẻ con, cứu người lớn càng khó khăn hơn nhiều. Hạ Hề Phong vừa tiếp cận đã bị người kia đạp mấy phát.

Cậu vất vả lắm mới tóm được cánh tay người đó, kéo dần về phía bờ. Lúc này, khoảng cách với Tần Lăng chỉ còn một tầm tay nữa.

Đúng lúc ấy, từ thượng nguồn đột nhiên trôi tới một khúc gỗ nhỏ. Người đang được Hạ Hề Phong ôm hoảng loạn hét toáng lên, bất ngờ cắn mạnh vào tay cậu, rồi còn dùng ngón tay móc vào mắt cậu.

Hạ Hề Phong buộc phải buông tay né tránh. Người kia nhân cơ hội đạp một cú vào cậu, nhờ phản lực mà vọt thẳng về phía phao bơi Tần Lăng đang cầm, đưa tay túm lấy.

Hạ Hề Phong bị đạp va vào khúc gỗ, khiến cậu mất thăng bằng chìm xuống nước. Khi nổi lên một lần nữa, cậu đã bị cuốn trôi đi mấy mét.

“Phao, phao!” Người kia chạm được vào phao, ánh mắt lộ rõ niềm vui.

Tần Lăng... buông tay.

Chiếc phao nhanh chóng bị dòng nước cuốn trôi lệch hướng. Sợi dây kéo căng rồi trượt khỏi tầm tay, trong ánh mắt ngày càng tuyệt vọng của người kia, chiếc phao dần trôi về phía bờ.

7

0

1 tháng trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.