TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 334
Overlord Tập 7 Chương 4 : Một tia hi vọng ( Part 7)

“Tôi đã biết điều đó ! Tôi không xứng đáng với một thủ lĩnh tuyệt vời như thế !”

Cô ấy hít một hơi

“Tuy vậy! Anh vẫn là một kẻ ngốc! Chạy theo cảm xúc như vậy !”

“..Cái gì?”

Đừng để bị bối rối….

Imina nghĩ với bản thân. Cô ấy đang cố gắng kiềm chế xúc cảm của một người phụ nữ muốn cứu người đàn ông của mình

Cô ấy sẽ phải từ bỏ Hekkeran và đem thông tin này về. Cô phải báo với thế giới bên ngoài về lăng tẩm này, về những con quái vật đáng sợ sống ở đây, và tuỳ theo diễn biến sự việc, họ có thể cần tập hợp một lực lượng đàn áp để xử lí

Ma vương…

Hai trăm năm trước, những quỷ vương trị vì những châu lục cằn cỗi chắc hẳn là những sinh vật như thế này

Có cảm giác như thế giới cô đang sống đã bị chạm đến bởi những truyền thuyết và sự tích. Nó rõ ràng không phải như vậy, nhưng một phần trong cô, sâu trong trái tim, vẫn cho rằng đó chỉ là mộti giấc mơ

Truyền thuyết hử ? Nó nghe thật kì lạ nếu nói theo cách đó. Đáng lẽ anh hùng phải là những người chiến đấu với những con quái vật như vậy__

Một ý tưởng bỗng loé lên trong đầu

Đúng vậy. Những ngừoi đã từng chiến đấu với các ma vương là Mười Ba Anh Hùng- họ là những anh hùng. Nếu vậy, kẻ duy nhất có thể đấu với Ainz cũng là một anh hùng

“Trả Hekkeran lại đây ! Nếu chúng tôi không về đúng giờ hẹn, những kẻ mạnh nhất thế giới sẽ tiến vào tăng tẩm này ! Nếu chúng tôi bình yên trở về, các người có thể dùng chúng tôi để thương lượng!”

“Cái gì đây, lại một lời nói dối?”

Ainz thở dài ra một tiếng haah nhỏ. Mồ hôi đọng trên mày của Imina

“Không, tôi không nói dối”

“Albedo. Liệu có bất kì ai có thể cho là mạnh trên mặt đất?”

“Không một ai. Thần tin rằng cô ta đang thốt ra nhữnng lời nói dối vô nghĩa”

“Đó không phải là một lời nói dối !”

Cô gái đằng sau Imina hét lên

“Mạo hiểm giả cấp adamantite Momon của ‘Darkness’ đang ở đây! Anh ta là chiến binh vĩ đại nhất!!! Anh ta mạnh hơn ngươi!’

Lần đầu tiên, Albedo tỏ ra bối rối. Cô nhìn về phía Ainz với nỗi lo sợ lộ rõ trên mặt, và cúi đầu về phía hắn

“ Th-thần xin lỗi! Có một người như vậy ! X-xin hãy thứ lỗi cho thần !”

“Mmmm… à đúng rồi, ta thậm chí không để ý, Albedo. Momon của “Darkness”, hmmm. Về anh ta….. quên đi, việc đó không quan trọng. Anh ta không thể đánh bại ta”

Hắn đã cư xử như một ma vương cho tới giờ, nhưng cái cách hắn rũ vai cho thấy rằng hắn đang giấu thứ gì đó. Chính xác hắn đang giấu cái gì, không ai biết

“Momon rất mạnh! Mạnh hơn ngươi!”

“…À thì, việc này sẽ không nói nữa. Từ bỏ đi”

Ainz vẫy tay một cách lười biếng để kết thúc chủ đề

“ Nào bây giờ thì chúng ta có nên bắt đầu lại lần nữa ?”

Thời giản để tán gẫu đã kết thúc

“Arche! Chạy đi!”

Roberdyck hét lên và Imina dồng tình

“Đúng vậy, chạy đi!”

“Nhìn lên trên ! Có lẽ đây là phía bên ngoài ! Nếu cô bay thì sẽ có khả năng cô có thể trốn thoát ! Chạy đi, kể cả khi chỉ mình cô! Chúng tôi sẽ cố kéo thêm thời giản, 1 phút, không, 10 giây !”

“ Nào đấy là một ý tưởng khá thú vị. Aura, mở đường thoát. Ta sẽ mua vui cho chúng “

“Đã hiểu!’’

Ainz chỉ về phía Roberdyck và những người khác đã đi ra. Aura nhảy lên, đế giày của cậu ta sáng lên, và cơ thể cậu biến mất

“Bây giờ, Aura đã ra mở cổng. Chạy đi. Bỏ mặc đồng đội của mình. Liệu ai là người muốn chạy ?”

Ainz giương tay ra. Khuôn mặt xương xẩu của hắn khổng biểu lộ bất kì biểu cảm nào, nhưng từ cử chỉ của hắn thì nó đã đủ rõ. Nếu hắn có da thịt, đó sẽ là một nụ cười hiểm độc. Đó sẽ là một nụ cười háo hức mong chờ những người đồng đội này đánh lẫn nhau

Worker khác với mạo hiểm giả, họ lập nhóm dựa trên sức mạnh đồng tiền và những mối quan hệ hữu dụng, và trong một trường hợp như thế này, khả năng họ chạy để cứu lấy bản thân là rất cao. Tuy nhiên, Foresight không như vậy

“Arche, chạy ngay!’

“Đúng thế, chạy đi,” Imina cười “Cô vẫn còn 2 đứa em mà phải không? Nếu vậy thì hãy bỏ chúng tôi lại và đi đi. Đó là việc cô nên làm!”

“Làm sao tôi có thể ? Rõ ràng tất cả đều là lỗi của tôi !”

Nhận thấy rằng Ainz không có ý định vội tấn công, Roberdyck bước về phía Arche, lấy một chiếc túi da nhỏ đưa cho cô.

“Sẽ ổn thôi. Chúng tôi sẽ đánh bại con quái vật Ainz và đuổi theo cô sau”

“Khi việc đó xảy ra, cô sẽ phải mua đồ uống đấy”

Imina cũng rút ra một túi da nhỏ đưa cho cô

“Đi mau đi. Dùng số tiền tôi để lại ở quán trọ theo cách cô muốn”

“Của tôi cũng vậy”

“….Tôi sẽ nhớ lấy điều đó. Vậy tôi đi trước”

Tât nhiên, không ai trong số ba người thực sự tin điều đó

Đánh bại sinh vật tên Ainz, một kẻ có sức mạnh vượt quá sự tưởng tượng của họ, là một việc họ có mơ cũng không làm được. Arche biết rằng đây là lời vĩnh biệt cuối cùng giữa họ. Nín lại những giọt nước mắt của mình, cô niệm phép

“Trên trời có những con quái vật có thể bắt ngươi kể cả khi ngươi chạy…”

“—Flight!”

Lờ đi lời cảnh báo của Ainz, ma pháp của Arche kích hoạt. Cô nhìn về phía những người đồng đội của mình lần cuối cùng, và bay lên trên không trung không một tiếng động.

“..Ah, ra vậy. Dù sao thì nó cũng đỡ tốn sức hơn chạy” Ainz nói một cách tự nhiên

“Tuy vậy, ta thấy ấn tượng khi các ngươi quyết định mà không phải đánh lẫn nhau. Ta ngỡ rằng mình sẽ được thấy bộ mặt thật kinh tởm của các người lộ ra”

“Ngươi sẽ không bao giờ hiểu được. Hy sinh để bảo vệ đồng đội cũng không quá tệ”

Một ý nghĩ chợt loé lên trong đầu Imina

“ Có phải đồng đội ngươi là những người bạn ngươi nói đến?”

“Muuu!”

“Đồng đội ngươi chắc hẳn là những người xuất chúng, phải không? Nếu vậy thì mối quan hệ của chúng ta cũng sâu đậm như của ngươi với họ”

“Đúng vậy”

Bầu không khí độc ác biến mất như thể nó chưa từng tồn tại, và Ainz tiếp tục với một giọng nói nhỏ nhẹ

“Không tình yêu nào lớn hơn việc từ bỏ mạng sống của bản thân cho những ngừơi bạn của mình- đấy là câu được viết trong Gospel of Mark”

“…Sẽ không sao nếu như chúng tôi chết. Tuy nhiên, cho sự gắn kết mà chúng tôi, và bản thân ngài, cùng với những đồng đội xuất chúng của ngài chia sẻ, xin hãy để cô ấy đi”

“Mm…”

Ainz lưỡng lự trong vài giây, và rồi lắc đầu

“Se không có ân huệ cho những kẻ cướp như các ngươi. Tất cả những gì chờ đợi các ngươi là sự đau khổ nối tiếp sự đau khổ nối tiếp sự đau khổ, để rồi cuối cùng là cái chết. Nhưng cho những mạng sống các ngươi sẵn sàng vứt bỏ cho đồng đội mình, các người có thể vĩnh biệt cô ta. Shalltear”

Ainz bất cẩn quay lưng về phía họ, và gọi về phía khu vực VIP. Không có khả năng hắn sẽ bị thương, và nó thể hiện rõ trong thái độ của hắn

Không, đó là thực tế. Không một đòn tấn công nào họ dùng có thể có tác dụng. Đó chỉ đơn giản là ảo tưởng sua khi hiểu được sự thực của mọi chuyện. Hai người họ không có cách gì có thể đả thương con quái vật tên Ainz. Do vậy, họ bình thản quay đầu lại. Ít nhất, họ phải kéo thêm thời giản cho Arche chạy trốn

Cho dù họ không có bất cứ một con bài nào trong tay, họ vẫn phải làm. Imina và Roberdyck nhìn nhau, và gật đầu

Mặt khác, giọng của một người con gái vọng ra từ khu vực VIP đáp lại lời nói của Ainz

Đó là một cô bé con người với mái tóc ánh lên màu bạc kim. Cho dù hai người họ đang chìm tron sự giận giữ, họ không thể làm gì hơn ngoài việc say đắm nhìn vẻ đẹp cô bé đó sở hữu

Đột nhiên, cô bé đó chuyển ánh mắt sang phía hai người họ. Đôi mắt cô là một màu đỏ thẫm đầy quyến rũ. Imina cảm thấy như thể chúng đang bóp chặt trái tim cô. Tương tự với Roberdyck, anh cảm thấy khó khở do áp lực khủng khiếp đè nặng lên ngực mình

Kể cả sau khi đôi mặt của cô bé đó rời khỏi họ, Imina vẫn không cảm thấy như cô đã có thể di chuyển trở lại

“Shalltear, hãy dạy đứa bé đó ý nghĩa của nỗi sợ hãi. Hãy cho cô ta thấy vực sâu nằm giữa sợi tơ của mong ước trốn thoát mà cô ta đang cố bám lấy và hiện thực không thể tránh khỏi chờ đợi những kẻ dám xâm chiếm Lăng mộ ngầm vĩ đại Nazarick. Sau đó, đừng khiến cô ta đau đớn, nhưng hãy giết cô ta với sự nhân từ sâu đậm và thực lòng nhất”

“Như ý người, Ainz-sama”

Cô bé – Shalltear- cười với Ainz. Tuy nhiên, khi Imina nhìn nụ cười đấy từ phía bên, cô cảm thấy lạnh sống lưng. Bản năng của cô bảo cô rằng đây là một con quái vật đội lốt người

“Đừng quên tận hưởng cuộc săn nhé”

“Đó là mục đích của thần”

Shalltear cúi đầu trước Ainz trước khi đi. Mỗi bước cô ta đi là mỗi bước Arche tới gần hơn đến cái chết, nhưng kể cả khi Imina biết điều này trong tâm trí, họ không thể làm gì. Imina và Roberdyck đều không thể di chuyển

Shalltear đi qua chẳng chút mảy may tới họ. Có lẽ Foresight có thể thu gọn khoảng giữa họ và Shalltear ngay lập tức nếu như họ đuổi theo, nhưng cô ta dường như quá xa

“Cái gì đây ? Vẫn chưa xông lên? Nếu các ngươi có thời giản nói chuyện, các ngươi có thời giản chiến đấu….. các ngươi hào hiệp một cách khá bất ngờ”

Hắn không hề khinh cô. Ý nghĩ đó của hắn là thật. Để đáp lại, tinh thần chiến đấu của Imina hồi phục được phần nào

“Đợi chút! Xin hãy cho một câu hỏi! Sự nhân từ ở đâu trong những gì xảy ra ở chỗ đó ?”

“Một celric…….được, vậy ta sẽ nói cho ngươi. Ở Nazarick, một cái chết không đau đớn là quá nhân từ”

Họ trở nên im lặng. Họ sẽ không còn nói chuyện bằng từ ngữ, mà bằng vũ khí

“Đi nào, Rob!”

“Ừ! Ohhhhh!”

Với một tiếng hô chiến đấu không chút ý chí, Roberdyck xông lên vung cây chuỳ gai của mình thẳng vào mặt Ainz. Đó là một đòn tất công với tất cả sức mạnh của anh. Chính vì anh nghĩ rằng Ainz sẽ không tránh nó mà anh truyền tất cả sức lực của mình vào đòn đánh

Cho dù Ainz dính một đòn với tất cả sức lực đến từ Roberdyck, hắn không tỏ vẻ đau đớn như mong đợi. Roberdyck tiếp tục đợt tấn công, giương bàn tay mình ra

“Cure Moderate Wounds!”

209

4

6 tháng trước

6 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.