TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 316
Overlord Tập 7 Chương 2 : Bươm bướm sa lưới nhện ( Part 12)

Eruya hất cằm ra hiệu với một trong số các yêu tinh, và cô ta lấy ra một mảnh vải lớn đặt xuống đất, cả thân người lảo đảo vì sức nặng của nó. “Hiểu rồi. Ngoài ra, còn có thứ gì muốn ta bảo quản hay mang về nữa không?” Không có câu trả lời. “Tốt lắm! Vậy như đã đề nghị, nhóm của tôi sẽ tìm kiếm phía trên. Hãy cẩn thận. Có thì để lại cho ta vài món có giá trị càng tốt.” “Haha, bọn tôi sẽ chẳng để lại một xu nào ngoài vài con quái vật cho ông.” Sau một tràng cười, Hekkeran hỏi những người khác: “Chúng ta đi chứ?” Mọi người đồng tình ngay lập tức. Tất cả bước tới trước với đôi mắt rực sáng bởi dục vọng và chờ đợi, đặt bước chân đầu tiên vào khu di tích không xác định –một lăng mộ ngầm vĩ đại.

Cánh cửa mở ra, chỉ có duy nhất một lối đi xuống dưới. Đúng như dự đoán, lối đi đã được giữ gìn sạch sẽ.

Không hề tìm tháy chút gỉ sắt và rong rêu trên lối đi bằng đá, trên tường có vài lỗ hõm vào, bên trong có một sinh vật hình người được quấn trong đồ chôn cất. Phảng phất không phải mùi đặc trưng của xác chết, mà là không khí lạnh lẽo và mùi của undead.

Có ánh sáng trắng xanh trên trần nhà cách nhau một khoảng nhất định. Tuy nhiên, vì khoảng cách giữa chúng khá lớn, nên con đường khá tối tăm. Ánh sáng cho phép cho đi lại thoải mái, nhưng lại mờ mờ ảo ảo đủ để họ bỏ qua cái gì đó. Sẽ thật nguy hiểm nếu họ không có nguồn ánh sáng dự phòng. “-Rob. Có bất kỳ phản ứng undead nào từ cái xác không?” “Không, chẳng có gì cả.” Arche cám ơn Rob và bước về phía cái xác trong túi đựng xác, dùng dao mở nó ra. Sau khi thấy hành động của cô, những nhóm khác cũng cử ra một hai thành viên để điều tra về thi thể trong túi đựng xác. “…Dựa vào chiều cao và cấu tạo, có khả năng cao đây là con người. Một người trưởng thành.” “Nó không mặc quần áo nên thật khó để nói di tích này từ thời kì nào.” “Nhưng di tích này chưa đầy bí ẩn. Kiến trúc, phương pháp mai tang và thời kì đều không rõ. Có khi nó có từ sáu trăm năm trước chăng.” “-Nếu là vậy, đây sẽ là một phát hiện lịch sử.” Với những người làm công việc khảo cổ, đấy sẽ là chủ đề đáng để bàn tán, nhưng họ ở đây là để làm việc.

Sau khi nhận được ánh mắt lạnh lùng từ Hekkeran và Greenham, họ nhanh chóng tuyên bố kết luận điều tra “Thời kì và bối cảnh của khu di tích vẫn còn là bí ẩn.” “Hiểu rồi. Chúng ta đi tiếp chứ? Cá nhân tôi muốn chém vài con quái quá.” Đồng ý với Eruya đang bất bình, cả nhóm tiếp tục đi tới nhưng lại dừng lại ngay.

Tư thế sẵn sàng rút vũ khí.

Tiếng khớp xương kêu lên phía trước.

Nhờ ánh sáng trên trần nhà, họ có thể thấy hình dáng con undead ở trước.

Sau khi lại gần và xác định kẻ địch, các worker nhao nhao lên như thể vừa thấy thứ gì đó thật khó tin và nhỏ giọng bàn tán. “Không phải hơi…” “Này, thật đấy à…” “Eh? Chỉ là những con skeleton sao?” Vừa lúc ai đó kêu tên con quái vật lên, cả nhóm không thể nhịn nổi nữa và phá lên cười. “Này này này!! Đừng nói là chỉ có mấy con skeleton thôi nha? Chúng ta có nhiều người mà?” Bề ngoài của quái vật xương khô trông đều giống nhau, nên khó mà biết được mấy con này là loại gì.

Tuy nhiên, có thể dễ dàng đánh giá lũ này chỉ là bọn bình thường qua luồng khí chúng tỏa ra. “Dù là để do thám thì cũng nên gửi mấy con mạnh hơn chứ -Tôi hiểu rồi! Chẳng có quái vật nào đang điều khiển lăng mộ này cả, hoặc là chúng không đủ giỏi để đoán chúng ta mạnh thế nào. Hay chúng chỉ là lũ đần thậm chỉ chẳng biết là chúng đã bị xâm nhập!” Họ cười không ngừng nghỉ. “Eh, không thể nào chỉ có skeleton không. Hay là tất cả kho báu trong di tích đã được đặt trong những hầm mộ ở trên bề mặt rồi?” “Thế thì tệ thật.” Với những worker ngang hàng với các mạo hiểm giả mithril, skeleton là quá yếu. Mà thậm chí số lượng worker lại còn đông hơn nữa.

Đứng trước sáu con skeleton, họ nhìn nhau xem thử ai sẽ ra tay. “Tôi không muốn đi.” Eruya tuyên bố. Cũng dễ hiểu hắn cảm thấy thế nào. “Vậy ta sẽ đi.” Greenham nói và bước tới trước.

Tâm trí yếu ớt của lũ skeleton dường như đang nghĩ về việc gì đó. Có lẽ chúng đang nghĩ rằng chúng áp đảo chiến binh cô độc kia. Hay có lẽ chúng đang suy xét chuyện gì khác.

Lũ skeleton đồng loạt tấn công và- Chúng dễ dàng bị đập tan bởi cú vung rìu và khiên.

Chỉ mấy có mấy giây. Có khi ít hơn.

Đập vỡ sáu con skeleton và dẫm lên đống tàn dư, Greenham thở dài như thể mệt mỏi lắm. Không phải là vì mệt mỏi sau trận chiến, mà vì sự thật là đối thủ đầu tiên trong di tích vĩ đại này lại quá yếu, chủng loài undead thấp nhất –skeleton. “Mỏng manh làm sao, chỉ có mấy con skeleton. Có thể là vậy, nhưng sẽ là ngu ngốc nếu bất cẩn đấy. Cứ nghĩ là có thể một con undead thật mạnh sẽ nhảy ra và tiến tới một cách thận trọng!” Mọi người tập trung lại sau khi nghe Greenham nói và đi tiếp –vào sâu trong di tích. Trong lòng họ tràn đầy dự đoán về một kho báu nằm phía trước. ♦♦♦ “Í da í da, vậy là họ đi rồi hử.” “Ừ. Họ có thể là worker, nhưng hiện tại chúng ta đang làm việc chung, nên họ sẽ là bạn đồng hành với chúng ta trong vụ này. Sẽ thật tuyệt nếu họ trở về an toàn…Momon-san, anh nghĩ thế nào?” “-Tất cả bọn chúng sẽ chết.” Ainz trả lời với giọng trầm, khiến cho trưởng nhóm mạo hiểm giả đứng hình.

Ồ không, mình đã nói ra suy nghĩ của mình- “Eh, oh, ý tôi là phải chuẩn bị tâm lý cho mọi trường hợp. Chúng ta đang nói về một khu di tích chưa từng được biết tới. Chẳng biết được rồi họ sẽ gặp phải những nguy hiểm thế nào. Hy vọng quá nhiều sẽ dẫn đến thất vọng càng nhiều.” “Tôi hiểu rồi, ra là vậy…Xin lỗi vì đã khiến anh lo lắng.” …Mình chỉ nói đại ra vậy, và cậu ta đồng ý với mình? Chà, mà vậy cũng tốt.

Trưởng nhóm cúi đầu như vậy bởi vì anh ta mù quáng nghĩ rằng những lời mà người đàn ông cấp Adamantite nói là chính xác.

Nỗ lực của Ainz –những lời đáp đầy thiện chí và thái độ thân thiện trong suốt chuyến đi tới Nazarick đã có kết quả. “Vậy theo như đã dự định, tôi sẽ đi nghỉ trước.” Ainz hướng về phía căn lều của mình –tất nhiên là dùng chung với Narbel. Vì nó cách khá xa, có vài người cho rằng đó là để người khác không nghe thấy tiếng rên. Hay đúng hơn, đó là những gì họ nghe từ người trưởng nhóm vừa nãy.

So với những worker, anh ta cảm thấy so với một mạo hiểm giả như Momon thì có thân tình đồng chí hơn, và anh ta chia sẻ những thông tin có được từ các worker một cách thoải mái.

Ainz và Narbel đóng lối vào lều sau khi vào trong. Họ ngó ra ngoài đề phòng và không có ai có vẻ đang nhìn theo họ. Thật ra là có người đang cố tình làm bộ không quan tâm. “…Mặc dù họ nói đây là ổ tình, nhưng không thẳng thừng bác bỏ nó quả là nước cờ chuẩn. Họ chẳng nghi ngờ gì ngay cả khi lều của chúng ta nằm ở khá xa, họ không hề để ý tới nơi này và cũng không hề đến gần.” Cũng có mặt xấu nữa, nhưng nói chung là lợi ích vẫn nhiều hơn.

Ainz cởi giáp mũ và để lộ khuôn mặt xương xẩu của mình. “Vậy thì, Nabe…À không, Narberal. Ta sẽ trở về Nazarick và gửi Pandora’s Actor đến thay thế như kế hoạch. Nếu có chuyện gì xảy ra trong lúc đó, hãy tự mình giải quyết.” “Tuân lệnh, Ainz-sama.” “Erm. Liên lạc với ta nếu có bất cứ chuyện gì.” Ainz hủy bỏ ma pháp tạo nên bộ giáp và vũ khí, khối lượng từ chiếc giáp mũ cũng biến mất khỏi tay. Cảm giác tự do khi gỡ bỏ áo giáp khiến Ainz thốt lên ‘ah’ trong nhẹ nhõm, mặc dù nó cũng chả khó khăn gì với anh. Nó cũng giống như lý do mà anh vẫn xoay vai gì nó chẳng hề căng cứng tí nào. Tất cả chỉ là những tàn dư từ thời anh vẫn còn là con người. “…Chà chà.” Những tàn dư của cảm xúc loài người đôi lúc thật phiền phức.

Nếu cậu có thể giữ bình tĩnh trong mọi tình huống, mọi việc đã khác bây giờ. Tuy nhiên, nếu mất đi tất cả những tàn dư của cảm xúc con người, anh sẽ không còn yêu Nazarick nhiều như bây giờ nữa. Ước muốn mà con người Suzuki Satoru đã dành cho bạn bè của anh ta cũng sẽ biến mất ngay.

Vừa cười khổ sở, Ainz vừa niệm ma pháp. Suy nghĩ về tàn dư của nhân tính đã rời khỏi tâm trí cậu. Ainz không phải là kẻ có tài có thể tập trung vào hai ba việc một lúc. Cậu cần bỏ tất cả những gì nằm ngoài lo lắng của mình sang một bên.

Thần chú là [Greater Teleportation].

Vì đang đeo chiếc nhẫn, Ainz có thể đi qua lớp phòng hộ của Nazarick, đi thẳng tới Throne room. “Chào mừng ngài trở về, Ainz-sama.” Chỉ ngay sau đó, giọng một người phụ nữ xinh đẹp đã chào đón sự trở lại của anh. “Ta đã về, Albedo.” Người phụ nữ đang cúi đầu thật sâu ngẩng đầu lên, một nụ cười nở trên khuôn mặt xinh đẹp của cô. Cô nhìn thẳng vào Ainz- như thể chẳng thể nhìn thấy thứ gì khác.

Ughh… Nhìn thấy con ngươi vàng chứa đầy tia tình ái, cậu không thể không nổi hết cả da gà. Nhưng cậu không thể có một thái độ không xứng với Ainz Ooal Gown, kẻ thống trị Lăng mộ ngầm vĩ đại Nazarick.

Ainz kiềm nén cảm giác đang yếu đi trong suốt khoảng thời gian im lặng và giả vờ ho. “Đúng như kế hoạch, những kẻ xâm nhập đã ở đây. Không, có lẽ chúng đã ở bên trong rồi. Chuẩn bị tiếp đón chúng thế nào rồi?” “Chuẩn bị đã xong xuôi ạ. Những vị khách chắc chắn sẽ rất vui mừng.” “Ta hiểu…Albedo. Ta đang chờ xem sự phấn khởi của họ đây.” Cậu bước về phía trái tim của Nazarick, Throne Room. Albedo theo ngay phía sau.

Albedo chỉ có đúng một mệnh lệnh liên quan đến những kẻ xâm nhập lần này. Đó là tiến hành kiểm tra hệ thống phòng thủ.

Nơi đặt POPs (TL: ko nhớ cái này là gì…hình như trong mấy vol đầu khi nói về cấu trúc Nazarick có nói…kiểu mấy con quái và bọn trong guild tha ở ngoài về ngồi thả vào trong mê cung thì phải) trong Nazarick và tổ hợp quái vật đều được hoàn thành bởi những đồng đội cũ của anh, và phải nói là đã làm khá tốt. Nhưng theo tình hình hiện tại, khó có thể nói rằng sự sắp đặt tốt hơn không tồn tại.

Vì vậy việc kiểm tra hệ thống phòng thủ là cần thiết. Và họ có thể làm điều đó lúc này. “…Bọn xâm nhập quá mỏng manh nên dĩ nhiên chúng ta sẽ chẳng kiểm tra được tất cả. Nhưng hi vọng chúng ta có thể học được điều gì đó từ vụ này.” “Đã hiểu. Em hứa sẽ không làm ngài thất vọng, Ainz-sama.” “Tốt. Cô đã biết đấy, tránh dùng những cạm bẫy tiêu tốn tiền bạc như phun khí độc hay cơn lũ undead, cố gắng dùng POPs và cạm bẫy từ bọn nô lệ. Có vấn đề gì không?” Ainz gật đầu đáp lại nụ cười của Albedo. “Tốt lắm, trong lúc này, hãy thư giãn một chút. Các Thủ vệ hiện đang làm gì?” “Vâng. Ngay lúc Ainz-sama trở về, em đã chỉ thị cho họ tập trung lại. Có ổn không khi cho phép họ vào theo như mệnh lệnh họ đã nhận ạ?” “Cho phép. Càng đông càng vui.” Trước ngai vàng mà Ainz đang ngồi là vô số thứ giống như màn hình TV trôi nổi giữa không trung. Mỗi cái hiển thị một phần khác nhau của Nazarick. Albedo là người điều khiển để chúng chiếu những gì mà Ainz muốn xem.

Tiếp theo sẽ là Albedo biểu diễn việc điều khiển mạng lưới phòng thủ. Ainz không chắc chắn cho lắm về những thay đổi giữa lúc này và trước đây. …Để vận dụng hết đợt huấn luyện này, mình cũng phải học vài điều từ những hình ảnh được chiếu. Nếu có buổi họp chia sẻ sau chuyện này thì sẽ hơi bị tệ đấy.

Ainz là chúa tể của Nazarick. Một người như vậy làm sao có thể không hiểu biết gì về hệ trống phòng thủ so với thuộc cấp của mình? “Chỉ để phòng ngừa, ta muốn hỏi. Sẽ không có cơ hội để khởi động ‘Ariadne’, đúng không?” Ainz mở bảng điều khiển và điều khiển con trỏ, kiểm tra vấn đề anh vừa hỏi. “Ta không nghĩ là sẽ có khả năng chuyện đó xảy ra. Tuy nhiên, ta muốn xác nhận liệu Ariadne có được kích hoạt không nếu lũ xâm phạm bị nhốt lại?” Ainz nhớ về bài Q&A trong Yggdrasil mà anh đã đọc trong quá khứ, không, là giải thích bản cập nhật bởi nhà phát triển. “Chắc là không…hẳn là vậy rồi…Ta nghĩ là như vậy.” Dù rằng đó là trong Yggdrasil, nhưng chẳng có gì đảm bảo là luật đó vẫn áp dụng cho thế giới này. Ngay cả sự tồn tại của Ariadne cũng không được xác thực. “Chuyện gì xả ra nếu chúng ta khiến chúng tự làm việc đó?” “Có thể nó sẽ không kích hoạt, nhưng xét về tổn thất nếu nó xảy ra, ta đã quá sợ và chưa bao giờ thử nó.” Hệ thống Ariadne.

Một hệ thống kiểm tra tình trạng của cứ điểm.

Có một cách đơn giản để tạo nên một pháo đài bất khả xâm phạm: Bịt kín lối vào, và sẽ chẳng ai có thể vào trong. Chỉ cần vùi toàn bộ Nazarick xuống lòng đất là đủ. Nhưng ở trong game, chuyện này không được phép.

Để tránh người ta xây dựng căn cứ như vậy, hệ thống giám sát Ariadne tồn tại.

Phải có một đường từ cửa vào dẫn đến trung tâm của căn cứ. Những thứ khác mà Ariadne kiểm tra là khoảng cách mà một người có thể di chuyển bên trong, có bao nhiêu cánh cửa và hàng tá luật về kiến trúc khác.

Những mê cung vi phạm quy tắc sẽ bị cắm cờ bởi hệ thống Yggdrasil và bị phạt. Ngân quỹ của Guild sẽ bị giảm đi một cách thấy được.

Với Nazarick, vấn đề tương tự đã được giải quyết bằng tầng 5 và 6 –Họ phải chi cả đống tiền để mở rộng mê cung nhằm duy trì nó.

Ainz điều khiển màn hình đang hiển thị những worker. “Chậc! Tốt lắm, cuối cùng cũng tới lúc bọn chúng lên hình. Làm ta chờ lâu quá.” Cảm giác không vui tới với Ainz khi anh nhìn thấy thành trì mà mình cùng với các chiến hữu làm ra bị vấy bẩn bởi bàn chân nhơ nhuốc của lũ xâm phạm. Mặc dù cảm xúc của anh đã bị đè nén lại nếu nó vượt quá mức, nhưng nó vẫn không thể hoàn toàn khiến sự nóng ruột của anh nguội hẳn. “Albedo. Không để cho bất cứ tên nào trốn thoát.” “Dĩ nhiên. Xin hãy vui vẻ xem số phận của lũ trộm đột nhập và vùng đất của các Đấng Tối Cao. À…Chúng ta nên chọn vật thí nghiệm nào để thí nghiệm ạ?” “Ah, đúng nhỉ. Ta đã cãi nhau với lão già này. Gã đang đi này cũng thế. Nhóm này không thích hợp để tập luyện. Hãy loại bỏ chúng trước.” Ainz chỉ tay vào một màn hình mà Albedo thấy được.

209

5

6 tháng trước

6 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.