Chương 286
Overlord Tập 6 Chương 6: Trận chiến cuối cùng của cuộc náo loạn ( Part 8)
“Có vẻ như mọi thứ đều theo đúng kế hoạch.”
Từ phía sau, âm thanh của tiếng trống và tiếng hô chiến đấu vang lên. Để đảm bảo cho Momon có thể chiến đấu với Jaldabaoth, vệ binh cũng bắt đầu tấn công. Đây là cơ hội duy nhất mà họ có. Như vậy, biện pháp duy nhất cứu vãn cho tình hình hiện tại là đánh bại Jaldabaoth.
“Ahh, đây dường như là số phận. Đây là lúc cho trận chiến cuối cùng. Momon-sama… những kẻ khác hãy để cho tôi và Nabe. Momon-sama nên tập trung toàn lực chiến đấu với Jaldabaoth.”
“Hiểu rồi. Trong tình cảnh này, khi đã cùng tôi tiến xa đến nước này, vậy thì lúc tôi đánh bại Jaldabaoth và trở lại trong chiến thắng, cô sẽ đi cùng tôi chứ? Hãy hợp tác với Nabe trong trận chiến này, tôi mong là cả ba chúng ta sẽ trở về cùng nhau.”
“Vâng, Momon-sama.”
Ba người họ đáp xuống trước mặt Jaldabaoth. Evileye nhìn xung quanh, và từ một căn nhà liền kề với quảng trường, một cô hầu xuất hiện.
Cô ta mang một chiếc mặt nạ giống với lần cuối cùng cô nhìn thấy cô ta, với một biểu cảm cố định.
Hẳn không chỉ có một mình cô ta.
Jaldabaoth đã biết ai là người mạnh mẽ hơn giữa cô và hầu nữ côn trùng. Lúc này bên cạnh họ còn có thêm Nabe, một magic caster, người có thể mạnh ngang với hắn, không có cách nào để hắn ta tham chiến một mình. Có lẽ hắn dự định sử dụng lực lượng áp đảo của lũ quỷ, hoặc là một thủ hạ có sức mạnh tương đương để phục kích? Cả hai khả năng này làm Evileye tràn đầysợ hãi.
Tại nơi cô hầu gái đứng, nhiều người mang mặt nạ tương tự như cô ta cũng xuất hiện.
Tất cả họ đều trang mặc trang phục hầu gái.
Và số lượng là…
“… Có bốn người sao?!”
Có tổng cộng năm người sở hữu sức mạnh tương đương với cô. Hai chọi năm sẽ là một sự khác biệt quá lớn về sức chiến đấu. Cuộc chiến dường như không thể thắng ngay từ khi bắt đầu.
“Chết tiệt! Tôi đã đánh giá thấp lực lượng của Jaldabaoth!”
Nếu cứ tiếp tục thế này, họ này bị áp đảo bởi số lượng tuyệt đối, và tiếp sau đó là những cô hầu sẽ can thiệp vào trận chiến của Momon và Jaldabaoth.
Trong một trận chiến, chỉ một chút trợ giúp cũng có thể tạo ra khác biệt giữa chiến thắng và thất bại, giống như trận chiến với hầu nữ côn trùng.
“Vậy năm người bọn họ sẽ giao lại cho cô.”
Nói xong, Momon nắm lấy thanh kiếm trong tay, sải bước tự nhiên về phía Jaldabaoth. Khi vẻ uy nghi của anh khuất dần, trái tim của Evileye trĩu nặng nỗi buồn. Giá như cô có thể để bản thân mình cuốn theo chiếc áo choàng đỏ thẩm của anh ấy, có lẽ nó sẽ xóa đi tất cả sự bất an và tuyệt vọng trong lòng cô.
Evileye thầm trách chính mình cũng một phần muốn nắm lấy tay anh ấy.
Ngay từ đầu cô đã đến đây với một quyết tâm quyết tử. Cho dù kẻ thù của cô có mạnh hơn nhiều so bản thân, cô cũng không muốn làm bất cứ điều gì đáng xấu hổ như cầu xin giúp đỡ. Và lời nói trước đó của Momon rõ ràng cho thấy anh ấy tin tưởng cô đến nhường nào. Một người đàn ông như anh ấy sẽ không bao giờ trở nên độc ác hay nhẫn tâm.
Hướng đến suy nghĩ đó, anh dứt khoát nói với hai người sau lưng. Nếu đó là Evileye và Nabe, hai người chắc chắn sẽ giữ chân kẻ thù cho đến khi tôi quay trở lại trong chiến thắng, hay một điêu gì đó tương tự như thế.
Một ngọn lửa rực cháy từ sâu thẳm trái tim Evileye.
“Ta đến đây, ác… quỷ!”
Momon thét lên, và chém thẳng vào Jaldabaoth. Một trận chiến khốc liệt bắt đầu. Để tránh cho hai người kia bị cuốn vào, Momon gây áp lực lên Jaldabaoth, từ từ ép hắn đến nơi khác.
“Giờ thì, tôi sẽ lo 3 người và hai người còn lại giao cho cô, thế nào?”
“Cô chắc chứ? Tôi nghĩ mình vẫn ổn với 3 người.
“Hừ.” Nabe bật cười.
“Cô lo hai người, còn tôi sẽ lo liệu 3 người.”
Evileye cảm thấy mình đã nằm được phần nào tính cách của Nabe, và mỉm cười.
Nói thẳng ra, ấn tượng của Evileye về Nabe như một đối thủ dần thay đổi, cô xem Nabe như một Magic caster đồng cấp có thể đứng cạnh Momon.
Thật ra, nếu chỉ có Momon và Nabe, mình có thể tháo chiếc nhẫn và tiết lộ hình dạng thật sự của mình… Mà, trước hết cần phải sống sót cái đã.
“Cô thật sự là kiểu người cứng đầu. Được rồi, tôi chấp nhận. Tôi sẽ giải quyết hai người kia thật nhanh chóng và sau đó quay lại hỗ trợ cho cô. Chiến đấu như thể cô muốn sống— sao vậy?”
Evileye có cảm giác tất cả những người có mặt— cả cô hầu gái và Nabe— tất cả họ đều nhìn cô. Như thể họ đã lên kế hoạch cho mọi thứ trước đó, hoặc thứ gì đại loại vậy.
“Không, không gì cả.”
Sau câu trả lời lạnh lùng, Nabe bước sang một bên.
“Mặc dù tôi xử lý ba người trong số bọn chúng, đối thủ của chúng ta sẽ quyết định ai là người đánh với chúng ta.”
Những cô hầu bị dụ ra là hầu nữ côn trùng, hầu nữ tóc hai bím, và hầunữcó mái tóc xoăn. Những cô hầu ở lại với Evileye là hầu gái tóc búi cao và hầu gái tóc dài.
“Tên tôi là Alpha. còn đây là Delta. Chúng tôi sẽ là đối thủ của bạn.”
“Gì thế? Thật là trịnh trọng. Tên tôi là Evileye. Tôi sẽ đánh bại hai người.”
Evileye không có ý định kéo dài cuộc chiến bằng việc tán gẫu. Nếu cô có ý nghĩ như vậy, đối thủ của cô có thể lợi dụng điều này và giết chết cô ngay lập tức. Cô phải nhẫn nại.
“Thật vậy sao? Đáng sợ quá.”
Động thái đầu tiên của Evileye là kích hoạt con át chủ bài ẩn trong người. Đó là một khả năng đặc biệt đẩy dòng năng lượng hắc ám chảy trong cơ thể đến mức quá tải, và truyền chúng vào đòn tấn công cô thực hiện với hiệu ứng trạng thái tiêu cực.
“Tôi đến đây!”
Với một tiếng thét, Evileye bắt đầu niệm chú.
Lower Fire Month (9th Month), 5th Day, 03:59
“Đừng xem thường ta.”
Những tinh thể được truyền năng lượng hắc ám phóng thẳng đến cô hầu gái Alpha đang di chuyển. Đây là đòn công kích vật lý với những vật hình mũi nhọn, và năng lượng hắc ám sẽ rút cạn sinh mệnh của cô ta.
Ít nhât, nó cũng phải có hiệu quả. Tuy nhiên, Alpha vẫn di chuyển, không có dấu hiệu nào cho thấy cô bị ảnh hưởng.
“Kuh!”
Evileye bay lên bầu trời. Đánh cận chiến là ý tưởng tệ hại đối với một magic caster ma thuật. Kéo giãn khoảng cách giữa cả hai sẽ làm tăng cơ hội chiến thắng của cô.
Khi cô đang lơ lửng trong khoảng không, một cái gì đó bay đến trước mặt cô. Đòn tấn công đã bị chệch huớng bởi [Crystal Wall], gần như cùng lúc, ánh sáng lấp lánh quấn quanh cơ thể cô bắt đầu mờ đi nhanh chóng.
Tuy là nó có thể vô hiệu hóa các đòn công kích tương đối mạnh mẽ, nếu thứ bị [Crystal Wall] vô hiệu là đòn tấn công duy nhất thì thật là may mắn. [Crystal Wall] chỉ có hiệu quả chống lại các đòn công kích nhất định, và nó hoàn toàn vô dụng đối với đòn tấn công hay thứ gì khác cao hơn.
“Một lần nữa?!”
Cô hầu đứng ở phía sau là người sử dụng vũ khí tấn công tầm xa, Delta. Cô bắn vào Evileye khi cô ấy bay lên trước đó.
“Hah!”
Alpha bắt đầu thủ thế, và lao vào tấn công Evileye. Evileye chặc lưỡi.
Bình thường, Evileye không thèm chiến đấu nghiêm túc với bất kỳ ai sử dụng nấm đấm trần, nhưng đó chỉ là sự ngạo mạn của cô đối với nhân loại bình thường— những kẻ luôn đứng dưới cô. Ngay sau khi chiến đấu với Alpha, cô nhận thức điều này một cách sâu sắc. Alpha thật sự là đối thủ đáng sợ. Cứ mỗi lần cô cố gắng kéo giãn khoảng cách giữa cả hai, đối thủ của cô ngay lập tức lao đến thu hẹp khoảng cách với tốc độ nhanh hơn nhiều so với cô. Nếu cô dính phải một đòn trực tiếp mà không có sự bảo vệ của rào chắn, cô sẽ bị tiêu diệt.
Nếu cô ấy vẫn còn Gagaran và Tia kề bên, cô hẳn đã không sơ suất thế này. Lúc này, Evileye cảm giác như mình đang đi trên một sợi dây.
Điều khó chịu nhất là sự phối hợp hoàn hảo của họ. Làm việc theo nhóm sẽ làm tăng sức mạnh cho các mạo hiểm giả. Ngay lúc này, hai người họ đã cho cô một bài học bổ ích về sự phối hợp.
“Thế quái nào mà mấy con quỷ này phối hợp ăn ý thế…Cái quái gì thế này!”
Mình không có quyền nói thế, Evileye nghĩ. Những người khác trong nhóm của cô là con người, còn cô là một Undead.
Một tiếng “gang” vang lên, và phòng ngự [Crystal Wall] trở nên mỏng hơn. Thêm một đòn nữa và nó sẽ bị phá vỡ.
Evileye chửi thầm, cố gắng tránh xa Alpha đang đuổi đánh cô từ trên xuống dưới. Tuy cơ thể Evileye vượt trội hơn so với một người bình thường bởi ưu điểm của một Vampire, cơ thể của Alpha thậm chí con hơn cả thế. Lý do duy nhất mà Alpha không bắt kịp hoàn toàn là do ma thuật [Flight].
Sử dụng ma thuật cần phải tập trung, trong khi cơ thể không thể cử động. Kết quả là việc liên tục di chuyển là rất khó khăn. Chuyển động sẽ làm phá vỡ cảm giác cân bằng của một người và rất khó có thể tập trung trong trạng thái như vậy. Đó là lý do tại sao magic caster phải đứng yên khi thi triển ma thuật. Bởi vì điều này, Evileye lựa chọn sử dụng [Flight] để duy trì khoảng cách giữa họ và không làm gián đoạn sự tập trung của mình, và vì thế mà đây là một cuộc chiến của sự cơ động. Điểm này cũng không có gi đặc biệt; bất kỳ Magic caster nào sử dụng được [Flight] cũng đều nắm vững chiến thuật này. Tuy nhiên vận dụng nó đến mức độ nào là vấn đề thuộc về tài năng, là một Vampire, khả năng cơ bản của Evileye là bay lượn và cô đã có 250 năm kinh nghiệm để làm chủ việc này.
Mặc dù vậy, kinh nghiệm đó trở thành nỗ lực thoát khỏi Alpha. Một tiếng “gang” khác lại vang lên, và rào chắn phòng vệ của cô đã hoàn toàn bị phá hủy.
Thật khó để tin là có thứ gì đó lại có thể phá vỡ [Crystal Wall] trong 3 đòn công kích, nhưng cũng không có cách nào để ngăn chặn điều đó.
“[Sand Field— All] !”
Hạt cát phân tán khắp xung quanh. Mặc dù Delta ở quá xa để tấn công, Alpha hoàn toàn nằm trong phạm vi tác dụng. Bởi vì nó ảnh hưởng đến đồng đội, nên ma thuật này là vô dụng trong một cuộc chiến nhiều người. Một khi đối thủ nằm trong phạm vi ảnh hưởng sẽ bị bất động, cũng như bị mù, câm lặng và hôn mê. Trên hết, với con át chủ bài của Evileye, cát đã được truyền năng lượng hắc ám để tiêu hao sinh mệnh đối thủ.
184
3
6 tháng trước
6 tháng trước