Chương 247
Overlord Tập 6 Chương 1: Mở đầu sự náo loạn của Vương quốc ( Part 6)
Lower Fire Month (9th Month), 4th, 15:01
Mặt trời lên, một ngày bận rộn cho Sebas và Solution bắt đầu
Lý do cho sự bận rộn này rất đơn giản. Thật dễ dàng để rời khỏi vương quốc mà không nói một lời nào, tuy nhiên mọi mối quan hệ và đầu mối liên lạc mà họ dựng xây sẽ trở thành công cốc. Do đó họ phải diễn như thể họ đang trở về đế quốc. Với Solution trên thị trấn, Sebas phụ trách việc chia tay với tất cả thương buôn và những thành viên quan trọng trong guild mà ông quen biết.
Đương nhiên, cuộc đàm luận không kết thúc ở những lời từ biệt. Lẽ dĩ nhiên họ muốn để lại một ấn tượng tốt cho các cuộc gặp mặt trong tương lai, không kể đến cơ hội được nói chuyện với người đẹp như Solution. Kết quả là mỗi cuộc chia tay tốn đến hơn 30 phút và kéo qua ngày hôm sau.
“Tốn khá nhiều thời gian nhưng việc vận chuyển tất cả lúa mạch từ nhà kho đã hoàn thành. Có vẻ chúng ta có thể trở về Nazarick mà không có vấn đề gì.”
Cùng với lời nói của ông, Solution dường như mỉm cười hạnh phúc. Sebas cảm giác rằng với cô việc hoàn thành nhiệm vụ của chủ nhân còn vui hơn là viễn cảnh trở về Nazarick. Đối với Sebas người mang trách nhiệm chính thu thập tin tức trong vương quốc, không có mấy cơ hội để Solution cảm giác rằng cô cũng đang mang trọng trách công việc.
Ít nhất tiệc chia tay cũng là nơi cô có cơ hội được xuất hiện với tư cách người chịu trách nhiệm. Với sự thỏa mãn rõ ràng hiện lên, mọi ngươi đều nhìn như cô đang ngâm nga vui vẻ.
Và thực tế là, bởi vì cô đang ở trong tâm trạng thoải mái khi nói chuyện với đám thương buôn, Sebas có thể thương lương một vài giao kèo thuận lợi, như được miễn phí thuê kho bãi bởi họ đã mua một số lượng lớn lúa mạch.
Đẹp cũng là một cái lợi.
Sebas thật sự suy nghĩ như thế trong khi ông trói ngựa vào chuồng và tiến về phía cửa chính cùng Solution.
Đứng phía trước cửa, Sebas đặt chìa khóa vào lỗ. Ông xoay chìa khóa như bao lần làm, nhưng không vang lên tiếng mở khóa. Sebas cau mày ngạc nhiên, bắt gặp ánh mắt Solution.
Cửa không khóa?
Chỉ một cái đẩy nhẹ, Chiếc cửa cọt kẹt mở ra. Chỉ có 1 người duy nhất trong nông trang là Tsuare, nhưng không có lý gì cô lại bỏ đi.
“Có một vài vết xước mới quanh lỗ khóa. Có khả năng rất lớn có người nào đó đã phá khóa..”
Trước khi Solution có thể hoàn tất câu nói, Sebas đập cái rầm vào cánh cửa. Ông không thể nghĩ là có bất kỳ cái bẫy nào, mà ngay cả khi có, ông chỉ cần đập vỡ nó.
Nông trang có vẻ trống rỗng khi mọi thứ đã được đưa đi sạch sẽ. Nâng năng lực tìm kiếm lên mức tối đa, ông dò xét và tìm Tsuare nhưng không thấy bất cứ thứ gì.
“Tsuare! Tsuare! Cô đang ở đâu?”
Ông lớn tiếng gọi trong khi tìm kiếm quanh nông trang. Ông đã tìm hết mọi góc nhưng không một dấu tích nào. Dường như cô chưa từng hiện diện tại nơi này.
Chắc chắn phải có ai đó đã ở đây. Xem xét rằng không có mùi của máu, cô ấy chắc chắn bị bắt cóc. Vậy yêu cầu của bọn chúng là gì…
Sebas nắm chặt tay.
Ông giận bản thân vì đã sơ suất để Tsuare ở một mình trong nhà. Đúng ra thì ông không nên bỏ Tsuare một mình. Sau cuộc chạm trán với tổ chức ngầm, ông biết chắc sẽ có rắc rối xảy ra.
Dù sao, ông vẫn để cô tại nông trang bởi những chấn thương và sự sợ hãi của cô đối với người lạ và thế giới bên ngoài. Lý do duy nhất để cô không phản ứng khi đối mặt với những Thủ vệ chỉ bởi cô không coi họ là con người. Những phản ứng sau đó của cô là rất bình thường với con người khi họ đối mặt quái thú.
Ngay cả khi Tsuare cũng có thể được ở trong xe ngựa, Sebas mong muốn tránh bất kỳ rắc rối nào có thể xảy ra, và để cô ở tại nông trang.
Bởi vì kĩ viện nơi ông phá hủy cần thời gian để xây dựng lại, và như thế nó sẽ không có thời gian cho kế hoạch tấn công, Sebas cho rằng tên đứng đằng sau kĩ viện bị phá hủy sẽ cần nhiều thời gian hơn để tổ chức lại trước khi chúng tiến hành báo thù. Trong sự nhận thức muộn màng, đó là sự tính toán sai lầm tai hại, nhưng đã quá trễ rồi.
Khi ông bước mạnh mẽ xuống hành lang, ông nghe Solution gọi ông vào phòng tiếp khách.
“Sebas-sama, chỗ này”
“Cô tìm được điều gì không, Solution?”
Chẳng có cách nào cô ta có thể tìm được, vì Sebas đã kiểm tra trước rồi. Dù sao với hy vọng mong manh, ông bước vào trong thấy Solution đang cầm một mẩu giấy da.
“Có thứ gì được viết trên đó”
“Cho phép tôi”
Trước khi Solution có thể hoàn thành, ông đã giật lấy mẩu giấy da từ cô. Sử dụng vật phẩm ma pháp để đọc nội dung, ông vò nát mấu giấy trong tức giận.
“Bắt cóc. Tôi sẽ tìm ra chúng và giải cứu cô ấy”
“Có vẻ đó là hành động không khôn ngoan, thưa ngài.”
Đôi mắt Sebas mở rộng ra khi ông không mong đợi sự đồng ý đến từ Solution.
“Dù sao, Ainz-sama yêu cầu chúng ta quay về Nazarick. Điều đó phải chăng là ưu tiên hàng đầu?”
“Nhưng ngài không nói là không có Tsuare”
“Sebas-sama…Nếu ngài lại tiếp tục tự tiện hành động, điều này sẽ gây rắc rối lớn. Ngoài ra, làm thế nào ngài có thể tìm được họ?”
“Chúng để lại thời gian và địa điểm gặp mặt. Dường như chúng thuộc về nhóm tội phạm của kĩ viện mà tôi từng phá hủy”
“Tôi hiểu. Tuy nhiên tôi vẫn cần gửi báo cáo cho Ainz-sama trước khi ông rời đi. Nếu ông không ra tay với chúng trước, điều này có lẽ đã không xảy ra. Điều này đi ngược lại mệnh lệnh của Ainz-sama là che dấu bản thân. Nếu Sebas-sama tự tiện hành động lần nữa, có nghĩa là ngài đang chống lại chủ nhân một lần nữa…Và hơn nữa, ngài đã quên mệnh lệnh của Ainz-sama lúc trước rồi sao?”
Đó là lời nói cạnh khóe, đặc biệt đối với người đã đảm bảo sự an toàn cho Tsuare.
“Vậy ngươi hãy báo cáo đến Ainz-sama là cô ấy đã bị bắt cóc, và ta đang đợi chỉ thị của chủ nhân.”
Lower Fire Month (9th Month), 4th, 15:15
“Hmm hmmm hmmm~”
Tiếng ậm ừ vang lên cùng sự hài lòng, Albedo đang xỏ kim. Cô xâu cây kim đưa qua đưa lại. Sau khi đã lặp lại hàng trăm lần, cô đã khâu xong bộ quần áo màu đen trên nền có hình dáng màu trắng. Tiếp theo, cô nhồi cái bóng trắng ấy sao cho nó có hình tròn. Nhìn con búp bê gần hoàn thiện, Albedo mỉm cười nhẹ nhàng. Đó là nụ cười của nữ thần chứa chan đầy tình yêu và lòng nhân từ.
“Được rồi! Đầu của Ainz sama đã hoàn tất”
Cô nắm chặt nó trong sự hài lòng và vỗ nhẹ lên đầu con búp bê có hình dạng một cái đầu lâu. Mẩu nhỏ của chiếc quần được may lên đó để trở thành mũi và miệng, khi nhìn tổng thể rất dễ thương. Nếu Ainz sama mà nhìn thấy chắc hẳn ngài cũng phải xấu hổ.
“Tiếp theo là phần thân…”
Cô nhẹ nhàng đặt đặt phần đầu vào một góc bàn làm việc và đứng lên cầm cuộn chỉ trắng.
Đây là phòng riêng của Albedo. Thật ra phòng của cô là ở Throne room, vì thế cô không có buồng ngủ cá nhân nào. Tuy nhiên Ainz đã phân cho cô vào căn phòng thường mà 41 đấng tối cao đã sử dụng để công việc quản lý Thủ vệ không bị ảnh hưởng. Giống như phòng của Ainz, phòng của Alberdo rất lớn. Albedo không có quá nhiều thứ thuộc về cô, nên dường như căn phòng trông có cảm giác trống trải và hoang phế. Sau 2 tháng cô ở, nó đã trở nên khác hẳn.
Một trong những lý do đó là cô đã mở thêm phòng trang điểm
Đây là căn phòng đầy hình ảnh của Ainz. Cô thêu tất cả bằng tay. Những búp bê có hình dạng Ainz có nhiều tư thế khác nhau: một vài cái thì gối toàn thân, một vài cái như những bức họa lộng lẫy. Đây là nơi bí mật nhất của Albedo và ngay cả những hầu gái lau dọn cũng không được phép nhìn trộm bên trong. Nó được gán cái tên là phòng Harem.
“Ku-hu-hu-hu…”
Albedo nhảy xung quanh trong khi phát ra những tiếng kỳ lạ. Sau đó cô vỗ đôi cánh ở bên hông và bay tới đệm Ainz với một tốc độ phi thường. Nó như tiếng va chạm của môn rugby. Vẫn tiếp tục ôm cái nệm, cô lăn tròn quanh sàn. Bởi vì có hàng tá tấm đệm Ainz trên sàn nên cô không cảm thấy đau.Giữ bản thân nằm giữa 3 tấm đệm Ainz, cô nở nụ cười kinh dị.
“ku ku ku, tấm đệm mới nhất mình làm từ khăn trải giường của Ainz sama…. Hay nói cách khác, mình đang ngủ gián tiếp với người. Ku ku ku…
Albedo vùi mặt mình trong tấm đệm và hít thật sâu.
“Không có… mùi”
Một giọng nói buồn rầu vang lên. Nếu có ai đó nghe thấy, họ có khi còn thương cảm cho cô nữa. Vì Ainz là undead, anh không cần phải ngủ và xương của anh cũng không có mùi đặc thù trên đó. Anh tẩy rửa bản thân để phủi bụi hay rửa những vệt máu đi, nhưng thân thể không bài tiết bất cứ thứ gì có thể tạo ra mùi.
“Hm..mmm? cái này… có thể…Ainz-sma..!”
Dù sao, đối với một trinh nữ đang yêu như Albedo, có lẽ cô ngửi được những mùi dù là nhạt nhất của Ainz. Dù đó có thuộc trí tưởng tượng của cô hay không thì điều đó vẫn đang trong vòng tranh luận.
“khịt khịt”
Cách cô chon khuôn mặt mình trong tấm đệm và ngửi liên tục như thế giống một tên cuồng tín hơn là tổng quản các thủ vệ.
“ah, thật hạnh phúc”.
Là người quản lý thủ vệ, Albedo có rất nhiều nhiệm vụ cần làm. Bao gồm việc điều động quân lính, xây dựng hệ thống phòng thủ, kiểm tra việc bảo quản bên trong Nazarick, hay bất cứ việc gì liện quan đến Throne room. Công việc nhiều đến mức có thể bẻ gẫy lưng con lạc đà. Vì thế, điều này là tối quan trọng cho cô để vào đây hồi sức và cảm thấy hạnh phúc.
“Ah, ta muốn gặp lại Ainz-sama! Muốn gặp ngài! Muốn gặp ngài!!!”
Albedo trút cơn ganh tị với Naberal, người đồng hành cùng Ainz, trong khi nắm thật chặt cái đệm. Ngay lúc đó—
-“Albedo”
Cô cảm thấy ngạc nhiên, kiểm tra xung quanh cô khi những giọt mồ hôi lạnh rơi ra trước khi cô kịp nhận ra giọng đang nói trong ma pháp truyền tin.
“Ainz-sama! Thật vinh dự cho thần”
“Ta mới nghe từ Sebas, không, Solution với [Message] là cô gái Sebas nhặt được, Tsuare, đã bị bắt cóc. Hãy thành lập một đội thích hợp hỗ trợ Sebas ngay.
Albedo nhớ ra Tsuare khi Ainz nhắc đến cô. Ainz trở thành Momon và rời E-Rantel ngay lập tức, nhưng Demiurge, người ở lại đã nói nhiều chi tiết mơ hồ về cô ta.
“Xin phép cho sự hỗn xược của thần khi hỏi về mệnh lệnh đấng tối cao, nhưng nó có đáng để thành lập đội quân chỉ để giải cứu một sinh vật vô dụng như con người? Nếu có dính líu đến những tên có liên quan với Shallter thì thần có thể hiểu được, nhưng…”
“Không, chắc chắn chúng không có liên quan gì đến Shalltear cả. Lần này có vẻ là tổ chức tội phạm ẩn náu bên trong Vương Quốc.”
“Ngay cả như thế thì cũng…”
“Albedo, Ta đẽ thề sẽ bảo vệ Tsuare trong cái tên Ainz Ooal Gown. Ngươi có hiểu điều đó nghĩa là gì không?”
Không khí đột nhiên thay đổi. Cơn thịnh nộ bùng cháy của Ainz khiến cho áp lực trong căn phòng lập tức tăng lên và Albedo cảm thấy nghẹt thở.
“Ngươi hiểu!! Đúng không!! Ta thề bảo vệ cô ta với cái tên của ta! Thế mà chúng dám bắt cóc cô ấy. Đây là sự sỉ nhục tên ta và mọi người trong Nazarick! Không có sự bào chữa kể cả chúng có biết hay không!”
Cơn thịnh nộ bất chợt giảm xuống vào cuối câu nói. Vì ngưỡng cảm xúc của Ainz đã bị vượt quá, hiệu ứng tĩnh lặng kích hoạt.
“Ta xin lỗi. Dường như ta trở nên quá nóng giận bởi những tên ti tiện. Thứ lỗi cho ta, Albedo..”
Nghe được giọng nói dịu lại của chủ nhân, Albedo cuối cùng đã bình tĩnh lại cảm xúc. Cơ thịnh nộ của đấng tối cao cũng ảnh hưởng đến cô. Ngay cả khi nó không hướng trực tiếp đến cô.
“Không có gì, Ainz-sama không cần thiết phải xin lỗi”.
Albedo cúi thấp mình mặc dù không có ai ở đứng phía trước cô.
“Vậy ta đặt lòng tin vào ngươi, Albedo. Giải cứu Tsuare mà không bị thương tích gì”.
“Thần sẽ làm theo mệnh lệnh ngài! Trong khi giải cứu, thần chắc chắn sẽ diệt trừ những tên sâu mọt đã quấy rầy ngài.”
“Vậy ta sẽ tin tưởng ngươi. Nói về việc này, Demiurge có lẽ vẫn còn ở Nazarick để nhận chuyến hàng lúa mạch. Hắn sẽ trở thành người chỉ huy…”
“Thần sẽ tự mình hành động”
“Không, Albedo. Ngươi cần bảo vệ Nazarick. Để Demiurge đi. Hãy chắc rằng nhân dạng của chúng không bị lộ. Ta sẽ để vấn đề trong vương quốc cho ngươi và Demiurge. Hãy cẩn trọng”
“Thần hiểu”
[Message] kết thúc và sự tĩnh lặng quay trở lại. Albedo từ từ đứng dậy và làm hành động đẩy tấm đệm ra.
“…Nhưng thật sự thần không hiểu.”
Trong mắt Albedo, có một cái nhìn cứng ngắc không chút tự nhiên. Cô tiến tới góc phòng.
Lý do cô không để bất cứ hầu gái nào trong phòng là để giữ độc quyền búp bê Ainz và không ai có thể chạm vào. Ngoài ra còn một lý do khác nữa.
Đó là lá cờ với biểu tượng của “Ainz Ooal Gown” được thêu trên đó. Lá cờ mà đáng ra ai cũng có thể thấy như khi họ tiến vào phòng nằm lăn lóc tại góc căn phòng. Không có một tí dấu hiệu của sự ngưỡng mộ hay kính trọng với nó, chỉ có thái độ căm ghét và thù địch.
“Ainz Ooal Gown… chán chết đi được”
Tại nơi lá cờ “Ainz Ooal Gown”, Albedo giương cao một lá cờ khác . Lá cờ rộng lớn, nó giống như màn cửa Opera.
“Đây, Nazarick này là của riêng ngài. Em, Albedo nguyện chỉ phục vụ riêng ngài thôi. Ah… Một ngày nào đó, em muốn được nghe lại tên ngài một lần nữa..”
236
3
6 tháng trước
6 tháng trước