TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 220
Overlord Tập 5 Chương 3 : Người cứu giúp và người được cứu giúp ( Part 10)

Sebas im lặng trong vài giây, và sau đó trả lời.

“Sẽ không có bất kỳ vấn đề. Sẽ thật bất lịch sự khi làm Ainz-sama phải tốn thời gian cho một con người. “

“… Entoma và những người khác vẫn giao tiếp với ngài thông qua [Message] hàng ngày tại thời điểm quy định. Chẳng nhẽ ngài định không nói lời nào về điều này ư?…Hay ngài đang cố tình che giấu nó?”

“Tất nhiên là không. Tôi sẽ không làm chuyện như vậy với Ainz-sama” “Vậy…không phải ngài đang hành động theo ý thích của rêng mình chứ?”

Không khí trở nên căng thẳng.

Sebas nhận ra rằng Solution đã chuẩn bị sẵn sàng. Ông hiểu vị trí của mình nguy hiểm như thế nào.

Mỗi thành viên của Nazarick cam kết tuyệt đối trung thành với ‘Ainz Ooal Gown’ và các đấng tối cao. Với những Thủ vệ dẫn đầu, nói rằng mỗi một thành viên đều đồng ý với niềm tin đó không phải là nói quá. Ngay cả trợ lý quản gia, Éclair, kẻ muốn chinh phục Nazarick cho riêng mình, cũng trung thành với 41 đấng tối cao và dành cho họ sự tôn trọng.

Không cần phải nói, Sebas là một trong số họ.

Tuy nhiên, ông vẫn tin rằng thật sai lầm khi bỏ qua một tồn tại đáng thương chỉ vì thế. Mặc dù nói vậy nhưng ông cũng biết rất rõ rằng phần lớn Nazarick sẽ không đồng ý với ông.

Không, ông nghĩ rằng ông đã hiểu rõ. Phản ứng của Solution đã cho thấy hiểu biết của ông nông cạn thế nào.

Solution rất nghiêm túc. Cô đã chuẩn bị sẵn sàng để gặp quản gia Sebas- nói cách khác, cấp trên của cô trong công việc hàng ngày của Nazarick, một trong những người mạnh nhất trong cận chiến, tùy vào câu trả lời của ông. Ông không nghĩ được rằng Solution đã chuẩn bị nhiều như vậy để giải quyết vấn đề.

-Sebas nở một nụ cười.

Đôi mắt Solution nhìn ông một cách kì lạ.

“…Tất nhiên là không. Lý do tôi không báo cáo này để Ainz-sama không phải là vì sỏ thích của riêng tôi. “

“Vậy ngài có thể tiết lộ cơ sở cho những hành động của ngài chứ?”

“Tôi đánh giá cao khả năng nấu ăn của cô ấy.”

“Ngài nói…Nấu ăn?”

Một dấu hỏi lơ lửng trên đầu của Solution.

“Thật. Và không phải hơi kỳ lạ với những người khác nếu chỉ có hai người sống trong ngôi biệt thự lớn này sao?”

“…Cũng có thể.”

Solution không có lựa chọn nào ngoài thừa nhận điểm đó. Không có người hầu trong khi sống một cuộc sống xa hoa ở một biệt thự lớn chắc chắn sẽ gây nghi ngờ.

“Tôi cảm thấy rằng ít nhất, chúng ta nên có ít nhất một người hầu. Nếu chúng ta mời khách đến nhà, không phải sẽ rất khả nghi nếu chúng ta thậm chí không thể phục vụ họ một bữa ăn?

“… Nói cách khác, ngài đang sử dụng con người đó để ngụy trang?”

“Đúng thế.”

“Nhưng cũng không cần thiết phải sử dụng nó.”

“Tsuare cảm thấy mắc nợ với tôi. Điều đó có nghĩa là cô ấy sẽ không bao giờ tiết lộ thông tin ngay cả khi tính mạng bị đe dọa. Đúng không?”

Rất ngắn gọn, Solution nghĩ lại, gật đầu ngay sau đó.

“Ngài nói đúng.”

“Vậy đấy. Không cần phải xin phép Ainz-sama nếu vấn đề chỉ liên quan đến vỏ bọc của chúng ta. Không chỉ vậy, ngài còn có thể trở nên tức giận và bảo chúng ta phải tự biết xử lý các vấn đề như vậy. “

Sebas lặng lẽ hỏi Solution, người vẫn đang im lặng.

“Cô đã hiểu chưa?”

“…Vâng.”

“Vậy thì đã đủ cho việc-.”

Sebas ngắt lời chính mình. Ông nghe thấy một âm thanh, giống như hai vật cứng va chạm với nhau.

Nó rất dễ bị bỏ lỡ nhưng Sebas thì không.

Sự lặp lại thất thường của tiếng ồn đó chứng tỏ là ai đó đã gây ra nó một cách có mục đích.

Sebas mở cửa phòng và tập trung cảm quan của mình về phía cuối hành lang.

Cả hai đơ người nhận ra rằng những âm thanh đó là tiếng gõ cửa. Kể từ khi họ lần đầu tiên đến Vương Quốc, chưa từng có ai gõ cửa. Tất cả các giao dịch luôn được thực hiện bên ngoài và không hề mời ai đến tòa nhà này. Đó là một biện pháp tuyệt vọng để tránh bị kẻ khác biết rằng chỉ có hai người đang sống trong ngôi biệt thự lớn này.

Nhưng hôm nay, họ đã có khách. Như vậy là quá đủ để tạo nên một sự rắc rối.

Sebas để Solution lại trong phòng và đi về phía cửa ra vào. Ông mở nắp cửa sổ nhỏ gắn vào cửa trước. (TL: trên cửa ra vào ở nước ngoài thường có 1 cái ô kính nhỏ để bên trong có thể nhìn ra xem ai đang đứng trước cửa.)

Những gì mà ông thấy là một người đàn ông với đôi vai rộng đứng giữa một toán lính của Vương Quốc.

Người đàn ông với đôi vai rộng mặc quần áo tử tế. Trên ngực ông ta có một chiếc huy chương ánh lên tia sáng màu đồng. Da mặt ông hồng hào mũm mĩm và trông ông rất mập, có lẽ là do thói quen ăn uống của ông.

Và cuối cùng- có một gã thoạt trông tách biệt hẳn so với số còn lại.

Da hắn nhợt nhạt như thể chưa từng được tiếp xúc với ánh sáng mặt trời. Với đôi mắt sắc nét và gò má hốc hác, hắn trông giống như một con chim săn mồi- loài chim chuyên ăn xác. Bộ quần áo màu đen được hắn mặc một cách lỏng lẻo, rõ ràng bên trong có cất giấu vũ khí.

Những thứ gây kích thích cho giác quan thứ sáu của Sebas chính là mùi máu tanh và oán niệm của gã.

Họ thực sự là một nhóm người ô hợp. Sebas không thể xác định danh tính hay mục đích của họ.

“…Ai đó?”

“Tôi là sĩ quan tuần tra Stafan Hevish.”

Người đàn ông đầy đặn ở rất phía trước nói bằng một giọng nói the thé và tiết lộ tên của mình.

Hắn là một sĩ quan tuần tra, một công chức được giao nhiệm vụ giữ gìn trật tự trị an. Một chức vụ tương tự như cấp trên của những binh sĩ tuần tra thông thường vẫn đi quanh thành phố, quyền hạn của hắn rất rộng. Bởi vậy Sebas không thể đoán ra được tại sao người đàn ông tên Stafan này lại đến đây và trở nên bối rối.

Stafan tiếp tục nói, lờ đi Sebas.

“Vương Quốc có một điều luật cấm việc mua bán nô lệ. Nó được khởi xướng bởi công chúa Renner, người đã lên kế hoạch cho phép nó được thông qua. Chúng tôi đã nhận được một báo cáo rằng những người trong tòa nhà này có thể đã xem thường điều luật này và đến để điều tra.”

Cuối cùng hắn hỏi liệu có thể để hắn vào trong không.

Mặc dù Sebas có thể từ chối, nhưng không cho họ vào có thể khiến vấn đề nghiêm trọng hơn. Cũng không có gì đảm bảo rằng Stafan là một công chức thực sự. Mặc dù thực tế những công chức của Vương Quốc thực sự có đeo một huy hiệu giống như cái trên ngực Stafan. Tuy nhiên, vẫn không có gì là đảm bảo tuyệt đối. Vẫn có thể – dù đó là một trọng tội- rằng đó là đồ giả.

Nói như vậy, cho phép một vài người vào nhà sẽ không gây ra vấn đề quá lớn. Nếu chúng đến để gây hấn thì Sebas có thể dễ dàng xử lý. Thực tế thì nếu chúng là giả mạo lại càng hợp ý ông hơn.

Một sự im lặng hình thành trong khi Sebas nghĩ ngợi, Stafan mở miệng lần thứ hai.

“Tôi có thể nói chuyện với chủ nhân của tòa nhà này không? Tất nhiên, nếu chủ nhân không có nhà thì cũng chẳng biết làm sao được. Nhưng tôi không nghĩ rằng điều tra viên mà lại trở về tay trắng thì cũng không tốt lành gì cho lắm. “

Stafan mỉm cười với một khuôn mặt chẳng hề có chút xin lỗi. Ẩn sau thái độ đó chính là sự lạm dụng quyền lực.

“Trước tiên, tôi muốn hỏi vài thứ. Người đứng sau ông là ai? “

“Hmm? Anh ta tên là Succulent. Là người đại diện cho cửa hàng đã báo cáo sự việc.”

“Tên tôi là Succulent. Hân hạnh được gặp. “

Nhìn thấy nụ cười mờ nhạt trên khuôn mặt của Succulent, Sebas hiểu rằng ông đã bị gài.

Nụ cười của hắn là nụ cười của một thợ săn độc ác chế giễu con mồi đã rơi vào bẫy của mình. Hoàn toàn có thể cho rằng hắn đã đến đây sau khi chuẩn bị kĩ lưỡng. Như vậy thì khả năng cao Stafan là một công chức thực sự. Có lẽ chúng cũng đã có một kế hoạch chuẩn bị nếu Sebas từ chối. Vậy thì ít nhất, Sebas phải cố gắng xác định ra ý định của đối phương.

“…Tôi hiểu rồi. Tôi sẽ báo lại với cô chủ của mình. Xin vui lòng chờ một chút.”

“Tất nhiên, chúng tôi sẽ chờ.”

“Nhưng xin hãy nhanh lên. Chúng tôi không có rảnh rỗi cả ngày đâu.”

Succulent mỉm cười và Stafan nhún vai.

“Đã hiểu. Vậy xin mạn phép.”

Sebas đóng nắp đậy lại và hướng về phòng của Solution. Nhưng trước đó, ông phải nói với Tsuare nấp vào sâu bên trong.

Những binh lính đứng lại bên ngoài, chỉ có hai người vào trong. Stafan và Succulent đều sửng sốt khi gặp Solution.

Họ không nghĩ rằng sẽ được gặp một mỹ nhân như vậy. Biểu cảm của Stafan từ từ giãn ra, đôi mắt lượn qua lại giữa mặt và ngực của cô. Hắn nuốt nước bọt, đôi mắt tràn ngập ham muốn. Ở bên cạnh, Succulent cũng ngạc nhiên không kém.

141

2

6 tháng trước

6 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.