Chương 188
Overlord Tập 4 Chương 5 : Vị Thần Băng Giá ( Part 5)
Trái tim của Zaryusu đập mãnh liệt trước câu hỏi này, hơi thở của anh dồn dập hơn.
Im lặng bao trùm đội quân Lizardman. Dù họ có chiến ý cao đến đâu, dù rằng họ đã giác ngộ tinh thần quyết tử như Zaryusu, đều bị sức mạnh kinh người ấy làm choáng ngợp.
Cho dù họ biết Chúa tể chỉ coi đây là trò chơi, nhưng ý nghĩ phải chiến đấu với sinh vật như thế khiến họ cảm thấy run rẩy.
Kể cả Zaryusu – người đã được buff ma pháp chống sợ hãi – cũng cảm thấy ước muốn chạy trốn kích động trong anh.
Nhưng ngạc nhiên thay, chẳng Lizardman nào rời khỏi vị trí đứng ban đầu của họ.
Cocytus từ từ bước đến.
Ông đi qua vùng đầm lầy, bằng qua đội Skelecton, uy phong lẫm liệt – Chỉ khi đứng trên đỉnh gò nhỏ cách đội Lizardman khoảng 30m, Cocytus mới dừng lại. Ông rướn cái cổ côn trùng của mình như thể đang tìm ai đó.
Zaryusu cảm nhận được ánh nhìn của Coctyus lướt qua trong cái chớp mắt rồi dừng lại trên người anh. “-Được rồi. Ainz-sama đang theo dõi, thể hiện đi. Mà trước tiên thì,…[ Ice Pillar].” Theo sự phát động của ma pháp, chính giữa Cocytus và đội Lizardman trồi lên hai cột băng từ mặt nước tầm 20m. “Tuy những gì ta sẽ nói là lời xúc phạm với các chiến binh quyết tử, nhưng hãy biết, bất kì kẻ nào tiến vào khoảng cách này sẽ chết.” Cocytus khoanh hai tay. Thái độ giống như giao toàn quyền sinh tử cho đối thủ. “Nee~ nee~, hắn quả là người tốt…bất ngờ nhỉ…” Zaryusu gật gù trước bình luận của Zenberu.
Anh bước đến trước, đi theo sau là Zenberu, Shasuryu, và hai vị tộc trưởng khác.
Shasuryu quay đầu nói với theo các chiến binh còn lại: “Mọi người nên dừng…không, quay về làng đi. Nếu không…mọi người sẽ bị cuốn vào mất.” “Cái gì?! Cậu đừng đùa. Chúng tôi muốn chiến đấu! Hắn thực sự rât khủng bố…nhưng dù là vậy, chúng tôi sẽ không quay đầu.” “Đầu hàng không phải hèn nhát. Lựa chọn sống tiếp còn can đảm hơn nhiều.” “Nhưng-“ “Không phải tất cả Lizardman đều lui, ý tôi là thế. Là những tộc trưởng, chúng tôi không thể để chúng xâm lược đất mẹ của mình mà không chiến đấu, đúng không?” “Nhưng…tộc trưởng. Chúng tôi cũng muốn chiến đấu.” “Im lặng đi cậu nhóc! Scram, ra khỏi đây ngay. Nhiệm vụ này là của các bô lão chúng ta.” Đội Lizardman trẻ dạt ra thành một đường cho 57 bô lão, dù họ thực sự chưa già đến mức được xưng là lão. Tiếng quát cùng biểu hiện trên gương mặt họ khiến các Lizardman do dự không nói nên lời.
Nếu đó là vẻ mặt quyết tử hay bỏ cuộc, mọi người vẫn kiên quyết đi theo. Thế nhưng trước sự khẩn khoản và thỉnh cầu mong những thiếu niên có thể sống sót trong đôi mắt ấy buộc họ phải lùi lại với sự không cam lòng.
Shasuryu quay đầu đối mặt Cocytus. “..Đợi lâu, Cocytus.” Cocytus đưa ra một tay. Ngón dài nhất ngoắc về các chiến binh tỏ ý khiêu khích. Đồng dạng như thế, Shasuryu và những ai còn lại rít lên. “Xông lê nnnn.” “Warrghhhh!” Tiếng hét phát ra từ sâu thẳm trong nội tâm họ – những người đã giác ngộ cái chết – và lao đến Cocytus.
Hướng tới các chiến binh với cái nhìn lạnh lẽo, Cocytus lẩm bẩm: “…Xin lỗi vì phải làm điều này, các chiến binh, nhưng ta phải giảm quân số của các người.” Cocytus sẽ không thua dù rằng tất cả họ đều tấn công, nhưng Cocytus vẫn phải chọn mục tiêu cho mình.
Cá nhân Coctyus muốn thể hiện sự tôn kính của mình dành cho các chiến binh bằng cách chiến đấu công bằng. Nhưng là một thủ vệ trong Lăng Mộ ngầm vĩ đại và chịu quá nhiều ân huệ với Ainz, tùy tiện vẫy kiếm và kéo dài thời gian trước một đội quân nhỏ yếu thật quá vô lễ.
Cocytus gỡ bỏ phong ấn của mình và khởi động năng lực Class [Kị sĩ của Nifheim]- Hào quang băng giá. Kĩ năng đặc biệt này sử dụng nhiệt độ cực thấp để gây sát thương cùng làm chậm tốc độ của mục tiêu dính phải. Khi hoàn toàn triển khai, nó có thể ảnh hưởng lên cả đội Lizardman đã lùi lại, đó là điều mà Cocytus không mong muốn.
Kìm nén sức mạnh.
Giới hạn phạm vi, hạ thấp sát thương. “Khoảng thế này…” Lấy Coctyus là trung tâm, luồng khí cực lạnh bao phủ bán kính 25m. “Hmm, vậy là được rồi.” Ông tắt hào quang trên người đi.
Mọi thứ xảy ra chỉ trong nháy mắt, tựa như luồng khí lạnh ấy chỉ là một sự ảo giác. Thế nhưng nó không phải mộng ảo, bởi cơ thể ngã xuống đầm lầy của 57 bô lão là bằng chứng tốt nhất.
Chỉ còn 5 người có thể tiếp tục di chuyển, họ là năm người mạnh nhất đội Lizardman. Không hề chùn bước trước cái chết của đồng bạn hay năng lực của Cocytus, mà chỉ xông lên như một.
Tựa như sao băng cắt ngang bầu trời.
Lizardman mang giáp toàn thân dẫn đầu đội hình với hai người còn lại. Hai tinh linh đầm lầy di chuyển cuối cùng chậm hơn với thân thể nứt vỡ bởi luồng khí lạnh. Chỉ có hai Lizardman đi sau cùng là bước đi thong thả nhất với chú ngữ trên môi.
Người lao đến đầu tiên chính là kẻ dẫn đầu, nhắm thẳng một kích vào cổ họng Cocytus. Thế nhưng vô ích, bởi – “…-Đạo cụ của mọi Thủ vệ chúng ta đều có thể ngăn cản được công kích vật lý thông thường. – Dường như bị một tấm chắn vô hình ngăn cản.
Mặc dù vậy, kẻ dẫn đầu cũng không lùi bước. Đó là bởi lòng tin vào bộ giáp đang mang, được Lizardman tụng xưng là một trong 4 bảo vật [White Dragon Bone] (Xương Bạch Long). Nó cứng đến nỗi ngay cả Frost Pain của Zarysu cũng không thể xuyên qua. Bộ giáp cứng nhất mà Lizardman biết đến.
Cocytus rút lấy một thanh kiếm từ không khí – như thể nó đã có sẵn ở đó.
Thanh kiếm mà Cocytus rút ra là một thanh taichi dài khoảng 180cm. Nó sắc bén đến nỗi có cái tên [Royal Blade God Slayer] (Diệt Thần). Thứ vũ khí sắc bén nhất trong số 21 vũ khí mà Cocytus sở hữu.
Ông chém xuống Lizardman đang xông đến.
Ngay cả khi rút ra, không khí cũng rên lên như bị cứa đứt bởi thanh kiếm. Khi cắt xuống, âm thanh vang lên nhẹ nhàng đến khó tin. Nếu không phải trong trường hợp chiến đấu này, thanh âm trong trẻo tựa như tiếng chuông ngân ấy sẽ làm cho người ta yêu thích Thanh âm qua đi, thần binh của kẻ dẫn đầu bị đứt làm đôi, ngay cả áo giáp bên trong, ngã xuống nền chiến trường.
Dù mạnh mẽ chặt đứt cả cơ thể cùng giáp cứng, lưỡi dao cũng chẳng có lấy một chút sứt mẻ.
Mặc cho cái chết tàn nhẫn của đồng bạn, hai Lizardman đi phía sau vẫn lao đến Cocytus. “Shyaaa!” Phía bên phải là cú đấm của Zenberu, được tiếp thêm sức mạnh bởi “Iron Natural Weapon” và “Iron Skin”, thẳng vào mặt Cocytus. “Warrghhh!” Bên trái là Frost Pain nhằm thẳng vào phần bụng của ông.
Đối với cận chiến mà nói, binh khí dài vô cùng bất tiện.
Họ sử dụng đạo lý này để công kích.
Thế nhưng, bất lợi ấy chỉ áp dụng được với kẻ bình thường.
Chỉ với một cú nghiêng, Cocytus xoay lưỡi gươm đỡ lấy đòn đánh của Zenberu. Động tác hoàn toàn trơn tru, cứ như thanh Taichi sắc bén là một phần cơ thể ông.
Da của Zenberu được cường hóa bởi [Iron Skin] cho phép đỡ được đao kiếm bình thường. Tuy vậy, cũng như kết cục của bộ [White Dragon Bone], tay của Zenberu bị thanh gươm cắt đứt, ngọt như xẻ nước. “Ugghhh!” Trong lúc máu phun tóe ra từ tay phải của Zenberu. Cocytus giữ lấy thanh Frost Pain đang nhắm vào bụng ông chỉ với một tay. “…Ồ, đây là một thanh kiếm tốt đấy.” “Chậc!” Buông ra thanh Frost Pain không thể nhúc nhích, Zaryusu nhắm đến đầu gối của Cocytus bằng một cú đá. Song Cocytus không hề tránh né mà dùng thân thể mình tiếp lấy đòn ấy.
Kết quả là Zarysu lại bị phản chấn.
Anh cảm thấy sự đau nhúc từ chân truyền đến.
Cảm giác đó hệt như khi bạn dùng hết sức đá vào một bức tường thép vậy. “[Over Magic: Mass Cure Light Wounds]” Từ Shasuryu, những âm thanh ngâm xướng vang lên với luồng ma lực khổng lồ chấn động khi thực thi ma pháp toàn thể trị liệu. Cái giá là Shasuryu sẽ không thể dùng phép trong thời gian ngắn. “Fumu…” Ma pháp không biết tên của Shasuryu làm Cocytus thích thú, nhưng hai tinh linh đầm lầy đã chặn lấy tầm mắt ông. Một trong hai đang trị liệu cho Zenberu, còn lại thì sử dụng xúc tu để công kích Cocytus.
Trước khi đòn đánh ấy chạm đến, Cocytus đã cắt nát hai tinh linh đầm lầy.
Khi hai tinh linh vỡ xuống thành cát bụi, Zaryusu liên tục đấm vào sườn bụng, bụng và mắt kép của Cocytus và cũng như cú đá khi nãy, da trên nắm tay anh vỡ tan thành thịt nát. “Phiền quá.” Cocytus vung cái đuôi đầy gai, đập xuống ngực Zarysu. “Guahh!” Nương theo tiếng đập, Zaryusu bay đi hệt như một quả bóng xì hơi. Những chiếc xương gẫy vụn kêu lên răng rắc khi va mạnh xuống nền đầm lầy ẩm ướt. Dù đã dừng lại sau khi lăn lộn mấy vòng, bộ ngực đau nhức cùng cổ họng trào máu khiến Zaryusu cảm thấy khó thở.
Phần khớp gẫy đâm vào phổi khiến anh càng khó thở hơn. Hệt như cái cảm giác khi bị dìm xuống nước. Thứ chất lỏng chảy ra từ cổ họng làm Zaryusu muốn nôn nửa. Anh cúi xuống nhìn bộ ngực và thấy những bọt máu trào ra từ những vết đâm. – chỉ với một kích mà Zaryusu đã rời khỏi trận chiến.
Zarysu cố gắng thở trong lúc trừng mắt vào Cocytus chờ đợi một đòn dứt điểm. “Còn có chiến ý sao. Tốt, vậy trả lại cho ngươi đấy.” Ông ném thanh Frost Pain về phía Zarysu và ngó lơ anh, chuyển sự chú ý của mình sang những Lizardman còn lại.
Shasuryu vẫn đang tiêu hao thể lực của mình để chữa trị cánh tay của Zenberu.
Ngay trước khi chạm đến họ, một tảng đá bay đến ông như thể lôi kéo sự chú ý, nhưng nó cũng không thể xuyên qua màn chắn ban đầu. “…Phiền quá!” Cocytus lẩm bẩm khi vươn một tay tới tộc trưởng Small Fang. [Piercing Icicle] (Ngọn thương băng giá).
Mười chiếc băng trụ to bằng cánh tay người rơi xuống.
Nó đâm thủng Lizardman xấu số.
Một xuyên qua ngực, hai vào bụng, một cái khác ngay bắp đùi. Cây nào cũng xuyên thấu thân thể hệt như gim đinh.
Tộc trưởng Small Fang – Lizardman mang năng lực du kích tốt nhất – chết giữa những băng trụ như một con rối bị đứt dây. “Warrrghhh!” [Over Magic: Mass Cure Light Wounds].
Zenberu xông tới trong khi Shasuryu thi triển phép hồi sức với hy vọng câu giờ cho Zaryusu.
Dù biết là chẳng có ích gì, chẳng thể nào so với sức mạnh của Cocytus, nhưng Zenberu vẫn không ngần ngại lao tới.
Zenberu tiến đến, lãnh trọn một đường kiếm từ thanh Diệt Thần của Cocytus.
Đường kiếm ấy còn nhanh hơn phản ứng của Zenberu – Tộc độ vượt quá sự nhanh nhẹn – Cắt xuyên cơ thể Zenberu dễ dàng – Máu phun ra từ xác của Zenberu và gục ngã xuống đầm lầy. Một lúc sau, cái đầu mới rớt xuống gần đó. “…Giờ thì, còn hai người…Ta đã nghe về sức mạnh của các ngươi từ Ainz-sama, quả thật là hai kẻ trụ đến phút chót.” Cocytus – hầu như không di chuyển kể từ đầu trận chiến – nhìn hai người còn lại và vung kiếm. Một làn khói trắng tỏa ra từ nó, rửa sạch toàn bộ vết máu. Động tác vung dứt khoát ấy nhanh đến nỗi như thể lưỡi kiếm đã hoàn toàn biến mất khỏi thế giới.
Zarysu cuối cùng cũng có thể miễn cưỡng đứng dậy. Shasuryu cũng rút ra cự kiếm của mình. Hai người đối diện với Cocytus tạo thành thế gọng kìm.
Lấy máu từ vết thương trên ngực, Zarysu vẽ lên mặt mình.
Nó giống những hình vẽ được dùng để triệu hồi tổ linh của họ. “-Em trai, vết thương thế nào rồi?” “Không ổn lắm, bây giờ vẫn còn hơi đau. Nhưng vẩy vào đường kiếm thì vẫn được.” “Thế thì tốt…Vậy là được rồi phải không? Đáng tiếc MP của anh cạn sạch rồi. Nếu em không cẩn thận thì sẽ gục hẳn đấy.” Shasuryu nghiến răng, có lẽ là vì cố nặn ra một nụ cười. Zarysu cũng thay đổi khi nghe những lời ấy. “…Vậy à. Đừng cố quá nhé, anh trai.” Zaryusu mỉm cười rồi thả long vai. Thanh kiếm trên tay anh chạm xuống mặt đất.
Cơn đau nhói lên khi xương cốt xuyên vào da thịt, nhưng Zarysu vẫn cố gắng không để tâm đến nó.
Không bỏ cuộc đến phút chót – Zarysu vẫn còn muốn vung kiếm.
Biết rằng không thể chiến thắng.
Biết rằng cái chết đang chờ đón.
Nhưng anh vẫn không bỏ cuộc.
Buông bỏ nghĩa là phụ lòng những người đã giao phó mạng sống của mình cho họ.
141
1
6 tháng trước
6 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
