TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 85
Chương 63.1: Sớm hay muộn cũng sẽ là nhà của chúng ta

Đối với Hạ Sơ mà nói đây căn bản cũng không phải là chuyện bất ngờ vui vẻ gì, mà là kinh sợ, người chưa bao giờ tin có bánh từ trên trời rơi xuống như cô hôm nay thật sự thấy được miếng bánh rơi xuống rồi.

Lấy trình độ chuyên môn của cô để xem, hợp đồng này không có chút vấn đề nào, nhưng càng không có vấn đề càng là vấn đề lớn nhất.

Vốn dĩ Triệu Tiểu Quỳ tưởng rằng Hạ Sơ sẽ rất vui vẻ ký hợp đồng, không nghĩ tới căn bản cô lại không kích động, thậm chí còn mang theo ánh mắt nghi ngờ.

Vốn dĩ trong lòng cô cũng không cảm thấy đây là một chuyện tốt, ngược lại giống như một tai họa hơn.

"Cô Hạ, cô chỉ cần ký tên là được." Triệu Tiểu Quỳ cảm thấy buồn bực vì tiền hoa hồng của mình bị ít đi.

Hạ Sơ suy nghĩ một chút, nếu hợp đồng không có vấn đề, quả thật cô khá thích căn hộ này, rất gần biển.

"Vậy được rồi." Dù sao mình cũng không bị thua thiệt, coi như bọn họ có tiền muôn bạc biển, Hạ Sơ kiểm tra lại một lần sau đó ký tên của mình vào.

"Cô chờ một chút, tôi đi làm thủ tục cho cô." Triệu Tiểu Quỳ xoay người rời đi, Tiêu Lãnh Đình chỉ chờ Hạ Sơ ký xong.

"Là cô." Anh lạnh lùng nhìn lướt qua Triệu Tiểu Quỳ vừa đi ra ngoài, nữ sinh ngày hôm qua làm nhục Hạ Sơ lại làm ở đây.

Nhìn anh mặc âu phục phẳng phiu, tổng giám đốc cung kính đứng ở phía sau anh, trong nháy mắt cô ta đã biết thân phận của người này.

Hóa ra anh chính là chủ tịch, nghĩ đến hình ảnh ngày hôm qua anh dắt Hạ Sơ rời đi, hóa ra hai người quen nhau từ lâu.

"Chủ tịch." Sắc mặt Triệu Tiểu Quỳ tái nhợt.

"Bắt đầu từ hôm nay cô ta không cần tới làm nữa, sau này cậu theo hợp đồng này." Tiêu Lãnh Đình nói trực tiếp với tổng giám đốc, anh không thể quên những gì người phụ nữ này nói với Hạ Sơ vào ngày hôm qua.

Đương nhiên một cốc cà phê là không đủ, xem như hôm nay cô ta xui xẻo, nên mới gặp phải mình.

"Vâng, chủ tịch." Tổng giám đốc nào dám hỏi nguyên nhân là gì, anh ta lấy hợp đồng từ trong tay của Triệu Tiểu Quỳ, nói thẳng: "Cô tới phòng kế toán thanh toán tiền lương tháng này đi."

Lúc này Triệu Tiểu Quỳ mới biết không phải hôm nay mình gặp được quý nhân, mà là sát tinh! Nửa năm vất vả đều trôi theo dòng nước.

Tất cả đều vì Hạ Sơ, giờ phút này căn bản cô vẫn không hay biết gì.

Tiêu Lãnh Đình không để ý đến hai người, trực tiếp đi tới phòng vip, ánh mặt trời lẳng lặng chiếu lên trên người Hạ Sơ.

Cả người cô cũng toát ra sự dịu dàng, Hạ Sơ không biết anh tới, cũng không ngẩng đầu lên.

Cô vẫn còn cúi đầu nghiên cứu căn hộ mới vừa đổi, dường như lớn hơn gần gấp đôi so với căn hộ trước mà mình chọn.

Thật ra căn biệt thự này cũng chẳng là gì, đặc biệt là so sánh với nhà của Tiêu Lãnh Đình hay lâu đài cổ của nhà họ Hạ, hoàn toàn không thể so sánh được.

Mà cô thì lại thích yên tĩnh, không cần nhiều người giúp việc, chỉ cần ngày thường có người ở nhà quét dọn phòng là đã đủ.

Hơn ba trăm mét vuông, đây là căn nhà hoàn thiện, có một phòng sách, còn có một phòng đàn.

Khi nhìn đến chiếc piano màu trắng kia, ánh mắt cô dừng lại trong chốc lát, trong đầu nghĩ tới rất nhiều hình ảnh.

Thịnh Chính Tu rất thích đàn piano, cô học đánh piano vì anh ta, còn nhớ cô phải chịu không ít khổ cực vì học piano.

Bây giờ cô đã đàn giỏi, nhưng cảnh hãy còn mà người đã mất.

"Thích không?" Bên tai lại truyền tới một giọng nói quen thuộc, bởi vì rất nhập tâm, đột nhiên nghe thấy giọng nói của người đàn ông khiến cơ thể của cô run lên theo bản năng.

…….



0

0

1 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.