0 chữ
Chương 81
Chương 61.1: Thực hiện kế hoạch
Nam Nhược Thu cảm thấy mình có thể tìm được chút manh mối, vẻ mặt đầy sốt ruột.
"Thím Vương, cô thấy gì, cô nói đi." Nhân viên dọn dẹp đẩy bà một cái.
"Cô Nam, là như này, vừa rồi tôi đang quét nhà, thấy một người phụ nữ mặc váy ngắn màu đỏ đến toilet vừa xịt nước hoa, vừa thoa son môi. Vốn dĩ tôi cũng không để ý đâu, dù sao những cô gái trẻ tuổi đều như vậy, nhưng sau mấy phút thì tôi thấy Thịnh tổng tiến vào. Tôi còn định nhắc nhở Thịnh tổng đó là WC nữ, ai biết cậu ấy vừa đi vào đã ôm lấy cô gái kia, cô gái kia cũng ôm cổ của cậu ấy rất thân mật. Đúng là con gái bây giờ không biết xấu hổ, còn chưa đóng cửa tôi đã thấy cô ấy bắt đầu hôn Thịnh tổng. Một tay của Thịnh tổng luồn vào váy của cô ấy, một tay đóng cửa, sau đó tôi nghe được trong cửa…"
Thím Vương nói rất sống động, giống như mình ở ngay tại chỗ đó vậy, hơn nữa còn thêm mắm thêm muối không ít, quả thật chính là nói bậy nói bạ nghiêm trọng.
Nếu mà Hạ Sơ biết thím Vương bịa ra câu chuyện bóng bẩy như vậy có lẽ cũng không nói nên lời, năm đó Hạ Sơ bị người khác cướp bạn trai, vốn dĩ thím Vương vẫn tức giận không thôi.
Cho rằng nhất định Hạ Sơ là sợ bị tổn thương mới rời đi, rõ ràng Thịnh tổng và Hạ Sơ xứng đôi như vậy, lại bị người phụ nữ này dùng thủ đoạn chia rẽ.
Từ xưa tới nay phụ nữ đều ghét cay ghét đắng tiểu tam, bây giờ bà còn không đả thích Nam Nhược Thu thì chờ đến khi nào, mình còn thêm mắm thêm muối nói không ít đoạn thô bỉ.
Nam Nhược Thu giận đến mức vẻ mặt đầy u ám: "Tôi chỉ hỏi dì người phụ nữ kia là ai?" Không thể không nói thím Vương nói lời mặc dù thô nhưng lại rất có cảm giác hình ảnh!
"Cô Nam, cái này thì làm khó cho tôi quá, tôi cũng không biết."
"Vậy trông cô ta như thế nào?"
"Tóc ngắn, màu vàng, khí chất lẳиɠ ɭơ, còn mặc váy màu đỏ và đi giày cao gót, nhưng mà cô tới không đúng lúc. Tôi vừa thấy người phụ nữ đó đi rồi, cô ta đi chưa tới ba phút thì Thịnh tổng cũng đi, hai người còn đi cùng một hướng…"
Thím Vương còn chưa nói hết câu, Nam Nhược Thu đã hốt hoảng đuổi theo, chẳng trách Thịnh Chính Tu đi gấp như vậy, hóa ra là đuổi theo người phụ nữ đó!
Giờ phút này tất cả tim gan phèo phổi của cô ta đều bị tức đến muốn nổ tung, nhìn dáng vẻ giận đùng đùng rời đi của cô ta, thím Vương cười đắc ý.
"Các người đang nói hươu nói vượn gì trong giờ làm việc vậy? Còn như vậy thì đừng làm nữa." Giám đốc khách hàng cũng nghe được cuộc đối thoại vừa rồi của hai người.
Nam Nhược Thu này chính là khách hàng lớn ở trong tay cô ta, đương nhiên cô ta vẫn muốn giữ mặt mũi cho Nam Nhược Thu.
Một dì dọn dẹp khác sợ hãi nói xin lỗi, thím Vương để cây lau nhà trong tay xuống: "Vừa lúc, tôi cũng không muốn làm từ lâu rồi."
Sau đó bà hùng dũng oai vệ, khí thế bừng bừng rời đi, dì dọn dẹp ở bên cạnh sợ hãi gọi bà lại muốn hỏi xem bà có uống lộn thuốc hay không.
Đến khi bà làm xong thủ tục nghỉ việc thì gọi điện thoại cho Hạ Sơ.
"Cô chủ, tôi đã làm xong rồi, nhìn mặt của cô ta tức đến chuyển thành màu gan heo, có lẽ trở về sẽ không để yên cho Thịnh Chính Tu đâu."
"Làm rất tốt, mấy ngày nữa cháu sẽ gọi điện thoại cho thím." Hạ Sơ hơi nhếch khóe miệng.
Nếu mà chút chuyện này thím Vương cũng không làm được thì đã không thể ở lại nhà họ Hạ nhiều năm như vậy.
Mà nhược điểm lớn nhất của Nam Nhược Thu chính là đa nghi và nhạy cảm, càng gió thổi cỏ lay sẽ càng khiến cô ta thần hồn nát thần tính.
E rằng một khoảng thời gian rất dài sau đó cô ta đều phải sống trong sự nghi ngờ, cô ta sẽ tìm Thịnh Chính Tu gây phiền toái không ngừng.
Thử hỏi người đàn ông nào chịu được cô ta như vậy? Mặc dù ba năm nay mình không ở thành phố, nhưng cô vẫn theo dõi tin tức liên quan tới hai người này.
…….
"Thím Vương, cô thấy gì, cô nói đi." Nhân viên dọn dẹp đẩy bà một cái.
"Cô Nam, là như này, vừa rồi tôi đang quét nhà, thấy một người phụ nữ mặc váy ngắn màu đỏ đến toilet vừa xịt nước hoa, vừa thoa son môi. Vốn dĩ tôi cũng không để ý đâu, dù sao những cô gái trẻ tuổi đều như vậy, nhưng sau mấy phút thì tôi thấy Thịnh tổng tiến vào. Tôi còn định nhắc nhở Thịnh tổng đó là WC nữ, ai biết cậu ấy vừa đi vào đã ôm lấy cô gái kia, cô gái kia cũng ôm cổ của cậu ấy rất thân mật. Đúng là con gái bây giờ không biết xấu hổ, còn chưa đóng cửa tôi đã thấy cô ấy bắt đầu hôn Thịnh tổng. Một tay của Thịnh tổng luồn vào váy của cô ấy, một tay đóng cửa, sau đó tôi nghe được trong cửa…"
Nếu mà Hạ Sơ biết thím Vương bịa ra câu chuyện bóng bẩy như vậy có lẽ cũng không nói nên lời, năm đó Hạ Sơ bị người khác cướp bạn trai, vốn dĩ thím Vương vẫn tức giận không thôi.
Cho rằng nhất định Hạ Sơ là sợ bị tổn thương mới rời đi, rõ ràng Thịnh tổng và Hạ Sơ xứng đôi như vậy, lại bị người phụ nữ này dùng thủ đoạn chia rẽ.
Từ xưa tới nay phụ nữ đều ghét cay ghét đắng tiểu tam, bây giờ bà còn không đả thích Nam Nhược Thu thì chờ đến khi nào, mình còn thêm mắm thêm muối nói không ít đoạn thô bỉ.
Nam Nhược Thu giận đến mức vẻ mặt đầy u ám: "Tôi chỉ hỏi dì người phụ nữ kia là ai?" Không thể không nói thím Vương nói lời mặc dù thô nhưng lại rất có cảm giác hình ảnh!
"Vậy trông cô ta như thế nào?"
"Tóc ngắn, màu vàng, khí chất lẳиɠ ɭơ, còn mặc váy màu đỏ và đi giày cao gót, nhưng mà cô tới không đúng lúc. Tôi vừa thấy người phụ nữ đó đi rồi, cô ta đi chưa tới ba phút thì Thịnh tổng cũng đi, hai người còn đi cùng một hướng…"
Thím Vương còn chưa nói hết câu, Nam Nhược Thu đã hốt hoảng đuổi theo, chẳng trách Thịnh Chính Tu đi gấp như vậy, hóa ra là đuổi theo người phụ nữ đó!
Giờ phút này tất cả tim gan phèo phổi của cô ta đều bị tức đến muốn nổ tung, nhìn dáng vẻ giận đùng đùng rời đi của cô ta, thím Vương cười đắc ý.
"Các người đang nói hươu nói vượn gì trong giờ làm việc vậy? Còn như vậy thì đừng làm nữa." Giám đốc khách hàng cũng nghe được cuộc đối thoại vừa rồi của hai người.
Một dì dọn dẹp khác sợ hãi nói xin lỗi, thím Vương để cây lau nhà trong tay xuống: "Vừa lúc, tôi cũng không muốn làm từ lâu rồi."
Sau đó bà hùng dũng oai vệ, khí thế bừng bừng rời đi, dì dọn dẹp ở bên cạnh sợ hãi gọi bà lại muốn hỏi xem bà có uống lộn thuốc hay không.
Đến khi bà làm xong thủ tục nghỉ việc thì gọi điện thoại cho Hạ Sơ.
"Cô chủ, tôi đã làm xong rồi, nhìn mặt của cô ta tức đến chuyển thành màu gan heo, có lẽ trở về sẽ không để yên cho Thịnh Chính Tu đâu."
"Làm rất tốt, mấy ngày nữa cháu sẽ gọi điện thoại cho thím." Hạ Sơ hơi nhếch khóe miệng.
Nếu mà chút chuyện này thím Vương cũng không làm được thì đã không thể ở lại nhà họ Hạ nhiều năm như vậy.
Mà nhược điểm lớn nhất của Nam Nhược Thu chính là đa nghi và nhạy cảm, càng gió thổi cỏ lay sẽ càng khiến cô ta thần hồn nát thần tính.
E rằng một khoảng thời gian rất dài sau đó cô ta đều phải sống trong sự nghi ngờ, cô ta sẽ tìm Thịnh Chính Tu gây phiền toái không ngừng.
Thử hỏi người đàn ông nào chịu được cô ta như vậy? Mặc dù ba năm nay mình không ở thành phố, nhưng cô vẫn theo dõi tin tức liên quan tới hai người này.
…….
0
0
1 tuần trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
