TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 78
Chương 59.2: Tiêu diệt hồ ly tinh

"Cô chủ, bà chủ chắc chắn sẽ không cho tôi về lại nhà họ Hạ, hoa của bà ta chết, bà ta cho rằng tôi không chăm sóc tốt mới tức giận đuổi tôi."

Loài hoa kia vốn yếu ớt, bình thường cần tưới nước rất chính xác, nhưng mỗi lần mình tưới xong, bà chủ nhớ tới lại tưới một lần.

Cuối cùng chết lại đổ hết tất cả trách nhiệm lên đầu bà, đuổi bà khỏi nhà họ Hạ.

"Cháu nói không phải nhà họ Hạ đó, mà là nhà cháu."

Hạ Sơ không cần nghĩ cũng biết là chuyện như thế nào, người phụ nữ làm sao có thể chịu đựng người của nhà họ Hạ trước kia.

Bà ta ước gì có thể thay đổi tất cả của nhà họ Hạ, bao gồm người làm!

"Nhà của cô chủ?" Thím Vương biết cô đã sớm đi Mỹ, chẳng lẽ bây giờ cô đã có nhà của mình.

"Chuyện này để sau này nói, thím lưu đi, đến lúc đó cháu gọi điện thoại cho thím là được, cháu còn có việc phải đi trước."

Hạ Sơ không thể nào giải thích rõ cho bà, nói mấy câu đã vội vã rời đi, dù sao bây giờ cô còn chưa định gặp mặt Nam Nhược Thu.

Thím Vương cảm kích nhìn bóng lưng của Hạ Sơ, cô chủ yên tâm, tôi nhất định sẽ giúp cô diệt trừ hồ ly tinh đó!

Sự thật chứng minh chọc ai cũng được, ngàn vạn lần không nên đi chọc phụ nữ trung niên, cái lưỡi bảy tấc của bọn họ cũng không phải lời đồn.

Đến khi Thịnh Chính Tu trở lại phòng tiếp khách, trên mặt Nam Nhược Thu mang theo nụ cười dịu dàng: "Chính Tu, anh tới rồi, em chọn hai bộ, anh nhìn bộ kia xem."

Cô ta còn chưa nói hết đã thấy dấu môi son đỏ mọng thật to trên cổ áo của Thịnh Chính Tu, chỉ cần không mù thì sẽ thấy!

Trước lúc rời đi thì không có, trở lại một cái đã có dấu vết của phụ nữ, gương mặt vui vẻ của Nam Nhược Thu lập tức cứng ngắc.

Quản lý khách sạn bên cạnh cũng lúng túng theo, cô ta mới vừa nói trông hai người rất hạnh phúc ngọt ngào xong.

Ai biết Thịnh tổng này mói vừa đi một thời gian đã có chuyện, xem ra tin tức quả nhiên đều là giả!

Nam Nhược Thu dùng thủ đoạn bất chính đoạt được Thịnh Chính Tu, bây giờ cô ta kiêng kỵ nhất chính là Thịnh Chính Tu lại bị người khác đoạt đi.

Ba năm nay có bất kỳ gió thổi cỏ lay nào cô ta cũng sẽ bắt bóng bắt gió, thời gian trước xảy ra chuyện kia còn chưa nói rõ.

Bây giờ trên cô áo của anh ta lại có một dấu son môi của phụ nữ! Cái này bảo cô ta làm sao tiếp tục giả bộ, cô ta bùng nổ tại chỗ!

"Anh đi đâu vậy?" Cô ta đứng dậy.

"Phòng vệ sinh." Thấy biểu cảm trên mặt cô ta không đúng, cho rằng cô ta lại nổi điên gì đó, Thịnh Chính Tu cũng lười để ý đặt mông ngồi vào ghế sa lon.

"Hai bộ nào? Tôi nhìn một chút." Giờ phút này anh ta còn chưa phát hiện dấu son môi trên người mình.

"Anh mới đi gặp ai?" Nam Nhược Thu hận nhất chính là dáng vẻ lạnh lùng hờ hững như vậy của anh ta.

"Cô lại định làm gì?" Thịnh Chính Tu lạnh lùng liếc cô ta một cái, người phụ nữ này mỗi ngày đều vu vơ vặn hỏi anh ta, Thịnh Chính Tu đã sớm cảm thấy khó chịu.

Nam Nhược Thu thấy thái độ của anh ta thờ ơ thì trong lòng càng khó chịu.

"Thịnh Nhược Thu, lần này chẳng lẽ còn là tôi bắt bóng bắt gió sao? Anh nhìn cho thật kỹ, có chút thời gian như vậy, anh đi nơi nào lêu lổng hả?"

Cô ta níu cổ áo của Thịnh Chính Tu, để cho chính anh ta xem thật kỹ dấu son môi tươi sáng đó.

Dấu son môi mập mờ này khiến trái tim của Thịnh Chính Tu bỗng nhiên mềm nhũn, đây là Sơ Nhi lưu lại, nhất thời khóe miệng anh ta nở nụ cười.

Nam Nhược Thu sửng sốt, quản lý khách hàng bên cạnh cũng sửng sốt, cô ta là lần đầu gặp mèo đến trộm thịt sống mà cây ngay không sợ chết đứng như vậy!

"Đừng làm loạn, hôm nay tới để mua phòng." Thịnh Chính Tu mặt đầy hờ hững khiến Nam Nhược Thu không kìm được cơn giận.

…..



0

0

2 tuần trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.