0 chữ
Chương 65
Chương 53.1: Kết thúc vào lúc bình minh
Trong lúc mọi người đều chú ý tới Triệu Tiểu Quỳ, đột nhiên một người xuất hiện ở bên cạnh của Hạ Sơ.
Tiêu Lãnh Đình đã thay một bộ quần áo khác, trên người mặc âu phục phẳng phiu, anh vừa đi ký hợp đồng về.
Khi anh xuất hiện dường như thu hút ánh mắt của tất cả mọi người, Triệu Tiểu Quỳ cảm thấy giọng nói của anh hơi quen.
Suy nghĩ một chút mới phát hiện anh chính là người đàn ông đi xe thể thao vào ngày hôm qua! "Là anh!" Cô ta nói hơi kinh ngạc.
Hôm qua Hạ Sơ bịa ra một câu chuyện mười tệ, bây giờ ánh sáng rất tốt, cô ta vừa nhìn đã có thể thấy được bộ quần áo anh mặc trên người là hàng hiệu.
Giá trị mười mấy vạn! Hơn nữa vẻ ngoài của anh rất đẹp, vừa nghĩ tới dáng vẻ thảm hại của mình cô ta càng thêm bất mãn.
"Hạ Sơ, cô là tiện nhân, cô lừa gạt tôi nói anh ta…" Cô ta vẫn chưa nói hết một câu, Tiêu Lãnh Đình đã bê cốc cà phê khác ở trên bàn lên, trực tiếp hất tới.
"Cô ta là người phụ nữ của cậu sao? Nói chuyện khó nghe thế, nếu chuyện như này còn có lần sau, tôi sẽ dạy cô ta làm người một lần nữa!"
Giọng nói của Tiêu Lãnh Đình lạnh lùng đến mức không có chút nhiệt độ nào, vừa đi vào anh đã thấy cô ta lôi kéo Hạ Sơ, còn muốn hất cà phê.
Lâm Tầm chưa kịp phản ứng, Tiêu Lãnh Đình đã kéo Hạ Sơ rời đi: "Tiểu Sơ Nhi à, chúng ta đi thôi."
Tiêu Lãnh Đình hất cốc cà phê này vào mặt của cô ta, cà phê vẫn còn chảy từ trên đầu và trên mặt xuống.
Không cần nhìn cũng có thể cảm nhận được ánh mắt của những người khác hướng về phía cô ta, Lâm Tầm cảm thấy vô cùng mất mặt.
Dưới tình huống liên tiếp gặp tai nạn này, người tốt tính như cậu ta cũng không có cách nào, chỉ đành phải dùng khăn giấy lau mặt cho cô ta.
Vừa lau sạch hơn một chút, Triệu Tiểu Quỳ đã chạy đuổi theo giống như kẻ điên, Hạ Sơ lừa cô ta!
Lâm Tầm sợ cô ta lại đi gây sự, vội vàng đuổi theo, đúng lúc hai người ra đến ngoài cửa thì thấy Hạ Sơ lên một chiếc xe Bentley.
Tối hôm qua anh mới lái một chiếc siêu xe, hôm nay đã đổi một chiếc Bentley! Còn chăm đổi xe hơn so với thay quần áo.
Lâm Tầm thấy chiếc xe mà cả đời mình cũng không mua nổi, tự nhiên trong lòng cảm thấy mất mát.
Với diện mạo của Hạ Sơ, kết bạn người ưu tú như vậy cũng chẳng có gì lạ, chỉ là Triệu Tiểu Quỳ vẫn chưa biết.
"Cậu mau về thay quần áo đi, đúng rồi, tôi nghĩ cậu hiểu lầm một chuyện. Tôi đã từng theo đuổi cậu vào năm nhất đại học, nhưng đã hết hy vọng từ lâu rồi. Bây giờ tôi không thích cậu, không thích cậu một chút nào, xin cậu thu lại lời nói muốn làm bạn gái của tôi. Đương nhiên tôi cũng rất rõ cậu chỉ vì lấy tôi để đả thích bạn học Hạ, bất kể cậu có đạt được mục đích hay không, mong sau này cậu đừng làm như vậy nữa. Tôi cũng bận nhiều việc, không rảnh diễn xuất với cậu, nếu mà tôi làm gì khiến cậu hiểu lầm, sau này tôi sẽ chú ý."
Lâm Tầm nói xong cũng rời đi không quay đầu lại, hôm nay cậu ta càng thấy rõ bản tính của người phụ nữ này.
Chắc hẳn cậu ta thấy vui mừng vì mình đã sớm từ bỏ được cô ta, nếu không còn bị lừa gạt bao lâu nữa.
"Lâm Tầm, cậu quay lại đây, cậu quay lại cho tôi!" Triệu Tiểu Quỳ bị đả kích liên tiếp khiến trở tay không kịp.
Ngoại trừ Hạ Sơ và người đàn ông thần bí kia đả kích, điều khiến cô ta không thể ngờ chính là Lâm Tầm luôn ngoan ngoãn phục tùng cô ta thế mà nói ra những lời như vậy với mình.
Trong lúc nhất thời căn bản cô ta cũng không tin đây là sự thật, làm sao cậu ta có thể không thích mình chứ? Rõ ràng trước kia cậu ta đã nói thích mình.
Lâm Tầm nghe thấy giọng nói tức giận ở sau lưng, bước chân đi nhanh hơn, cũng không thèm quay đầu lại.
….
Tiêu Lãnh Đình đã thay một bộ quần áo khác, trên người mặc âu phục phẳng phiu, anh vừa đi ký hợp đồng về.
Khi anh xuất hiện dường như thu hút ánh mắt của tất cả mọi người, Triệu Tiểu Quỳ cảm thấy giọng nói của anh hơi quen.
Suy nghĩ một chút mới phát hiện anh chính là người đàn ông đi xe thể thao vào ngày hôm qua! "Là anh!" Cô ta nói hơi kinh ngạc.
Hôm qua Hạ Sơ bịa ra một câu chuyện mười tệ, bây giờ ánh sáng rất tốt, cô ta vừa nhìn đã có thể thấy được bộ quần áo anh mặc trên người là hàng hiệu.
Giá trị mười mấy vạn! Hơn nữa vẻ ngoài của anh rất đẹp, vừa nghĩ tới dáng vẻ thảm hại của mình cô ta càng thêm bất mãn.
"Hạ Sơ, cô là tiện nhân, cô lừa gạt tôi nói anh ta…" Cô ta vẫn chưa nói hết một câu, Tiêu Lãnh Đình đã bê cốc cà phê khác ở trên bàn lên, trực tiếp hất tới.
Giọng nói của Tiêu Lãnh Đình lạnh lùng đến mức không có chút nhiệt độ nào, vừa đi vào anh đã thấy cô ta lôi kéo Hạ Sơ, còn muốn hất cà phê.
Lâm Tầm chưa kịp phản ứng, Tiêu Lãnh Đình đã kéo Hạ Sơ rời đi: "Tiểu Sơ Nhi à, chúng ta đi thôi."
Tiêu Lãnh Đình hất cốc cà phê này vào mặt của cô ta, cà phê vẫn còn chảy từ trên đầu và trên mặt xuống.
Không cần nhìn cũng có thể cảm nhận được ánh mắt của những người khác hướng về phía cô ta, Lâm Tầm cảm thấy vô cùng mất mặt.
Dưới tình huống liên tiếp gặp tai nạn này, người tốt tính như cậu ta cũng không có cách nào, chỉ đành phải dùng khăn giấy lau mặt cho cô ta.
Vừa lau sạch hơn một chút, Triệu Tiểu Quỳ đã chạy đuổi theo giống như kẻ điên, Hạ Sơ lừa cô ta!
Tối hôm qua anh mới lái một chiếc siêu xe, hôm nay đã đổi một chiếc Bentley! Còn chăm đổi xe hơn so với thay quần áo.
Lâm Tầm thấy chiếc xe mà cả đời mình cũng không mua nổi, tự nhiên trong lòng cảm thấy mất mát.
Với diện mạo của Hạ Sơ, kết bạn người ưu tú như vậy cũng chẳng có gì lạ, chỉ là Triệu Tiểu Quỳ vẫn chưa biết.
"Cậu mau về thay quần áo đi, đúng rồi, tôi nghĩ cậu hiểu lầm một chuyện. Tôi đã từng theo đuổi cậu vào năm nhất đại học, nhưng đã hết hy vọng từ lâu rồi. Bây giờ tôi không thích cậu, không thích cậu một chút nào, xin cậu thu lại lời nói muốn làm bạn gái của tôi. Đương nhiên tôi cũng rất rõ cậu chỉ vì lấy tôi để đả thích bạn học Hạ, bất kể cậu có đạt được mục đích hay không, mong sau này cậu đừng làm như vậy nữa. Tôi cũng bận nhiều việc, không rảnh diễn xuất với cậu, nếu mà tôi làm gì khiến cậu hiểu lầm, sau này tôi sẽ chú ý."
Chắc hẳn cậu ta thấy vui mừng vì mình đã sớm từ bỏ được cô ta, nếu không còn bị lừa gạt bao lâu nữa.
"Lâm Tầm, cậu quay lại đây, cậu quay lại cho tôi!" Triệu Tiểu Quỳ bị đả kích liên tiếp khiến trở tay không kịp.
Ngoại trừ Hạ Sơ và người đàn ông thần bí kia đả kích, điều khiến cô ta không thể ngờ chính là Lâm Tầm luôn ngoan ngoãn phục tùng cô ta thế mà nói ra những lời như vậy với mình.
Trong lúc nhất thời căn bản cô ta cũng không tin đây là sự thật, làm sao cậu ta có thể không thích mình chứ? Rõ ràng trước kia cậu ta đã nói thích mình.
Lâm Tầm nghe thấy giọng nói tức giận ở sau lưng, bước chân đi nhanh hơn, cũng không thèm quay đầu lại.
….
0
0
1 tuần trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
