TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 43
Chương 42.1: Hôm nay em trốn không thoát đâu

Tiêu Lãnh Đình căn bản không để ý đến bọn họ, ánh mắt anh chỉ tập trung nhìn chằm chằm vào một người.

Môi mỏng ưu nhã khẽ mở: “Ba…”

Khi anh đếm số đầu tiên, Hạ Sơ liền biết mình đã hết cách tự cứu, cô cắn chặt răng, hôm nay đành phải nhận thua.

Cho dù chạy thoát lần này, đợi lát nữa anh đuổi tới ký túc xá thì còn xấu hổ hơn, cô xoay người chạy về phía Tiêu Lãnh Đình.

Vốn dĩ tầm mắt của quần chúng vây xem chỉ tập trung trên người Tiêu Lãnh Đình, nhưng khi Hạ Sơ chạy ra, mọi người đều kinh ngạc đến mức suýt rớt tròng mắt.

Soái ca này chỗ nào cũng tốt, đẹp trai, nhiều tiền, nhưng mà ánh mắt lại không có gì đặc biệt cả, tại sao lại coi trọng một cô thôn nữ?

Hạ Sơ cũng không quan tâm người vây xem nhìn mình bằng ánh mắt gì, cô chỉ biết mình chọc giận người đàn ông này.

Hiện tại anh cười càng vui vẻ, lát nữa sẽ hành hạ cô càng ghê.

“Hai…” Giong nói của anh giống như tiếng còi mạnh mẽ dội vào lòng người.

Cũng may cô đi giày đế bằng, cho nên có thể chạy nhanh về phía trước mà không cần để ý, khoảng cách hai người còn khoảng mười mét.

Người cô đều đã đổ mồ hôi, nếu cô không thể đến kịp trong vòng ba giây này, như vậy điều gì sẽ xảy ra tiếp theo?

Ngay khi lòng Hạ Sơ và người đứng xem đều nhấc lên, bên tai truyền đến tiếng nói của người đàn ông: “Một phẩy năm.”

……

Cũng may có 0,5 này giảm xóc, cuối cùng Hạ Sơ cũng thở hổn hển chạy tới trước mặt anh trước khi anh đếm đến một, bởi vì tốc độ quá nhanh nên cô lao về phía trước.

Mắt thấy cô không dừng lại được, Tiêu Lãnh Đình dang tay ra, để cô đâm vào lòng mình.

Ngực anh cứng ngắc, sống mũi cao thẳng của Hạ Sơ đúng lúc va vào ngực anh, “Hừ…” Cô bất tri bất giác rêи ɾỉ thành tiếng.

Tiêu Lãnh Đình nghe thấy cô kêu đau, cảm thấy mắt kính của cô có chút vướng bận, trực tiếp tháo kính của cô xuống, nhìn thấy cô gái nhỏ đã đau đến nỗi nước mắt trào ra.

Cho dù là bách luyện cương cũng phải hóa thành nhiễu chỉ nhu*, lòng đều bị nước mắt của cô hòa tan, “Chạy nhanh như thế làm cái gì, tôi cũng sẽ không thật sự ăn em.”

*Bách luyện cương hóa vi nhiễu chỉ nhu: chỉ người có tính tình quật cường, được cảm hóa thành người mềm lòng.

Sau khi kính của Hạ Sơ được tháo ra, tất cả quần chúng ăn dưa đều há hốc mồm thành hình chữ O, lúc trước còn cảm thấy ‘thị lực’ của soái ca không tốt.

Hiện tại nhìn thấy khuôn mặt thật của cô, mọi người đều bị thuyết phục, ngay cả bộ quần áo mặc trên người cô, mọi người cũng không cảm thấy quê mùa nữa.

Giá trị nhan sắc thăng hạng có thể khống chế tất cả các loại quần áo trên đời này đó! Mọi người giống như đang được xem phim thần tượng.

Nhìn người đàn ông dịu dàng nâng cằm cô lên, giọng điệu cưng chiều, còn nhẹ nhàng thổi thổi mũi cho cô.

Trái tim thiếu nữ của bọn họ đều sắp nhảy ra ngoài, ai cũng không đành lòng quấy rầy, phá hỏng khung cảnh yên tĩnh như vậy.

Hạ Sơ lại giống như bắt được lợi thế cho mình, mắt sáng ngời, “Đây là anh nói đấy nhé.”

Tiêu Lãnh Đình nhìn cô gái nhỏ với đôi mắt sáng ngời kia, nụ cười nơi khóe miệng càng mở rộng, “Đi thôi, hôm nay em trốn không thoát đâu.”

Nói xong, anh đích thân ‘áp giải’ cô, mở cửa ghế phụ hộ cô, trong mắt mọi người hành động này đều rất lịch lãm.

Chỉ có Hạ Sơ biết, anh đang phòng ngừa cô trốn chạy, có chút bất đắc dĩ ngồi lên ghế phụ.

Dây an toàn giống như xiềng xích trói chặt cô, cô cảm thấy xấu hổ về hành vi tự đưa tới cửa lần thứ hai của mình.

Rõ ràng ván này là cô thắng, cuối cùng lại vô tình lật thuyền trong mương*.

*Lật thuyền trong mương: ý chỉ chuyện không thể xảy ra lại xảy ra, ám chỉ xui xẻo, xúi quẩy.

Mãi đến khi chiếc xe thể thao sang trọng kia biến mất khỏi tầm mắt, mọi người mới hối hận vừa rồi không chụp ảnh, luôn cảm thấy anh có chút quen mắt.

….



0

0

1 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.