0 chữ
Chương 33
Chương 33: Ăn tươi nuốt sống cô
"Vâng, cậu chủ, tôi biết rồi." Quản gia cung kính cúp điện thoại.
"Bây giờ tôi có thể đi rồi chứ?" Hạ Sơ nhìn lướt qua quản gia một cái.
Quản gia vẫn mỉm cười: "Cô Hạ, cô có thể đi, nhưng mà cậu chủ cũng dặn dò để cô ăn bữa sáng rồi đi. Thật sự cậu chủ rất để ý đến cô Hạ, cô Hạ cũng không nên phụ lòng của cậu chủ chứ."
"Ăn thì ăn." Vừa lúc Hạ Sơ đang đói, chỉ cần có thể rời khỏi nơi này là được.
Cô ăn sáng xong quản gia đã sắp xếp xe cho cô, đưa cô đi theo giao ước.
"Cô Hạ, cô xong việc thì gọi điện thoại cho tôi, tôi sẽ đến đón cô." Tài xế cung kính nói.
"Tôi biết rồi." Hạ Sơ nhanh nhẹn xuống xe, đóng sầm cửa xe rời đi mà không quay đầu lại.
Thật sự cô phải ở bên Tiêu Lãnh Đình sao? Hừ, làm sao có thể, quản gia nhắc nhở cô một câu thật ra người đàn ông đó cũng rất dễ gạt.
Chỉ cần cố ý giả vờ uất ức ở trước mặt của Tiêu Lãnh Đình thôi, thu hoạch lớn nhất của cô trong ba năm nay chính là trưởng thành.
Cô thật sự bị uất ức cũng tuyệt đối không thể hiện ra, nghiến nát răng nuốt vào bụng.
Nếu hiện tại cô không yếu thế thì làm sao có thể khiến Tiêu Lãnh Đình thiếu cảnh giác chứ?
Chờ tới buổi chiều cô liền tắt điện thoại di động, xem Tiêu Lãnh Đình làm thế nào.
Hạ Sơ bận rộn cả ngày, lên lớp hai tiết, thời gian khác cô đều làm thủ tục ở công ty mới.
"Hạ tổng, đưa cô tới khách sạn sao?" Tiểu Mạc hỏi, điều kiện ở trường học cũng không tốt, Hạ Sơ ở khách sạn năm sao từ rất lâu.
Hạ Sơ lắc đầu: "Không, hôm nay đến trường học đi, thả tôi xuống cổng trường học rồi cậu đi đi."
"Vâng, Hạ tổng." Tiểu Mạc vẫn theo quy củ cũ, chưa tới cổng trường đã thả Hạ Sơ xuống.
Giờ phút này Hạ Sơ đã thay một bộ quần áo quê mùa ở trong xe, tuyệt đối Tiêu Lãnh Đình sẽ không nhận ra cô.
Hạ Sơ đã tắt điện thoại di động từ lâu, ngược lại giờ phút này tâm trạng rất tốt tưởng tượng dáng vẻ tức giận của Tiêu Lãnh Đình.
Nửa giờ trước, Tiêu Lãnh Đình xử lý chuyện trong ngày xong, cười dịu dàng bấm số điện thoại của Hạ Sơ.
Anh định tự đi đón Hạ Sơ tận hưởng một đêm tốt đẹp cùng nhau, cả ngày hôm nay anh cũng ảo tưởng vô số lần.
Nên đến một căn phòng phòng chủ đề bầu trời sao của khách sạn bảy sao, hay là về nhà ôn lại ba năm trước?
Càng nghĩ anh lại càng hận trời không thể tối ngay lập tức, anh nghĩ đến cô cả ngày, trời càng tối anh lại càng hưng phấn.
Biết cô bận bịu nên anh cũng không quấy rầy cô trước, nhưng khi anh mỉm cười bấm số điện thoại.
Một giọng nữ không hề có cảm tình truyền tới: "Thật xin lỗi, số điện thoại quý khách vừa gọi đã tắt máy."
Tắt máy! Anh lại bị cô đùa giỡn, Tiêu Lãnh Đình giận đến mức quăng điện thoại ngay tại chỗ.
Nói không chừng lúc này người phụ nữ đó đang trốn ở chỗ nào đó cười trộm!
"Đi điều tra tất cả khách sạn năm sao cho tôi, tôi phải biết cô ấy đang ở đâu!" Vẻ mặt của Tiêu Lãnh Đình đầy lạnh lùng.
Có thể lừa gạt mình hai lần cũng chỉ có người phụ nữ Hạ Sơ này.
Anh thề nếu mà bắt được cô, không thể không ăn tươi nuốt sống cô!
Trợ lý Giang thấy bộ dạng lạnh lùng như vậy của Tiêu Lãnh Đình, xem ra lần này cô Hạ chọc không nhẹ!
"Vâng."
Tiêu Lãnh Đình động não rất nhanh, mình đi điều tra nhưng Hạ Sơ cũng sẽ nghĩ tới điểm này, cho nên tối nay rất có thể cô sẽ không ở khách sạn.
Nhà họ Hạ sao? Từ khi trở về cô đã giấu tin tức của mình, tuyệt đối cô không thể nào trở về.
Nhà bạn sao? Năm đó Nam Nhược Thu tàn nhẫn làm cô tổn thương như vậy thì chắc chắn cũng không khả năng.
Cho nên chỉ còn lại có một chỗ là trường học!
Vẻ mặt Tiêu Lãnh Đình đầy lạnh lùng, anh trực tiếp lái xe vào trường học của Hạ Sơ.
……...
"Bây giờ tôi có thể đi rồi chứ?" Hạ Sơ nhìn lướt qua quản gia một cái.
Quản gia vẫn mỉm cười: "Cô Hạ, cô có thể đi, nhưng mà cậu chủ cũng dặn dò để cô ăn bữa sáng rồi đi. Thật sự cậu chủ rất để ý đến cô Hạ, cô Hạ cũng không nên phụ lòng của cậu chủ chứ."
"Ăn thì ăn." Vừa lúc Hạ Sơ đang đói, chỉ cần có thể rời khỏi nơi này là được.
Cô ăn sáng xong quản gia đã sắp xếp xe cho cô, đưa cô đi theo giao ước.
"Cô Hạ, cô xong việc thì gọi điện thoại cho tôi, tôi sẽ đến đón cô." Tài xế cung kính nói.
"Tôi biết rồi." Hạ Sơ nhanh nhẹn xuống xe, đóng sầm cửa xe rời đi mà không quay đầu lại.
Thật sự cô phải ở bên Tiêu Lãnh Đình sao? Hừ, làm sao có thể, quản gia nhắc nhở cô một câu thật ra người đàn ông đó cũng rất dễ gạt.
Cô thật sự bị uất ức cũng tuyệt đối không thể hiện ra, nghiến nát răng nuốt vào bụng.
Nếu hiện tại cô không yếu thế thì làm sao có thể khiến Tiêu Lãnh Đình thiếu cảnh giác chứ?
Chờ tới buổi chiều cô liền tắt điện thoại di động, xem Tiêu Lãnh Đình làm thế nào.
Hạ Sơ bận rộn cả ngày, lên lớp hai tiết, thời gian khác cô đều làm thủ tục ở công ty mới.
"Hạ tổng, đưa cô tới khách sạn sao?" Tiểu Mạc hỏi, điều kiện ở trường học cũng không tốt, Hạ Sơ ở khách sạn năm sao từ rất lâu.
Hạ Sơ lắc đầu: "Không, hôm nay đến trường học đi, thả tôi xuống cổng trường học rồi cậu đi đi."
"Vâng, Hạ tổng." Tiểu Mạc vẫn theo quy củ cũ, chưa tới cổng trường đã thả Hạ Sơ xuống.
Hạ Sơ đã tắt điện thoại di động từ lâu, ngược lại giờ phút này tâm trạng rất tốt tưởng tượng dáng vẻ tức giận của Tiêu Lãnh Đình.
Nửa giờ trước, Tiêu Lãnh Đình xử lý chuyện trong ngày xong, cười dịu dàng bấm số điện thoại của Hạ Sơ.
Anh định tự đi đón Hạ Sơ tận hưởng một đêm tốt đẹp cùng nhau, cả ngày hôm nay anh cũng ảo tưởng vô số lần.
Nên đến một căn phòng phòng chủ đề bầu trời sao của khách sạn bảy sao, hay là về nhà ôn lại ba năm trước?
Càng nghĩ anh lại càng hận trời không thể tối ngay lập tức, anh nghĩ đến cô cả ngày, trời càng tối anh lại càng hưng phấn.
Biết cô bận bịu nên anh cũng không quấy rầy cô trước, nhưng khi anh mỉm cười bấm số điện thoại.
Tắt máy! Anh lại bị cô đùa giỡn, Tiêu Lãnh Đình giận đến mức quăng điện thoại ngay tại chỗ.
Nói không chừng lúc này người phụ nữ đó đang trốn ở chỗ nào đó cười trộm!
"Đi điều tra tất cả khách sạn năm sao cho tôi, tôi phải biết cô ấy đang ở đâu!" Vẻ mặt của Tiêu Lãnh Đình đầy lạnh lùng.
Có thể lừa gạt mình hai lần cũng chỉ có người phụ nữ Hạ Sơ này.
Anh thề nếu mà bắt được cô, không thể không ăn tươi nuốt sống cô!
Trợ lý Giang thấy bộ dạng lạnh lùng như vậy của Tiêu Lãnh Đình, xem ra lần này cô Hạ chọc không nhẹ!
"Vâng."
Tiêu Lãnh Đình động não rất nhanh, mình đi điều tra nhưng Hạ Sơ cũng sẽ nghĩ tới điểm này, cho nên tối nay rất có thể cô sẽ không ở khách sạn.
Nhà họ Hạ sao? Từ khi trở về cô đã giấu tin tức của mình, tuyệt đối cô không thể nào trở về.
Nhà bạn sao? Năm đó Nam Nhược Thu tàn nhẫn làm cô tổn thương như vậy thì chắc chắn cũng không khả năng.
Cho nên chỉ còn lại có một chỗ là trường học!
Vẻ mặt Tiêu Lãnh Đình đầy lạnh lùng, anh trực tiếp lái xe vào trường học của Hạ Sơ.
……...
0
0
1 tuần trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
