TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 2
Chương 2: Em cầu xin tôi, tôi sẽ cứu em

Người đàn ông nhìn cô gái ngã vào lòng mình, lông mày khẽ nhíu lại.

Trên khóe mắt cô còn vương nước mắt, chiếc váy trắng điểm bùn đất và lá rụng.

Đôi giày đã mất từ lâu, cô thật sự vừa mệt mỏi vừa đáng thương.

Bàn tay lạnh lẽo của anh khẽ lướt trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Hạ Sơ, giọng nói mang vẻ tà mị: "Tôi cứu em được, nhưng em phải biết đền đáp."

Cơ thể cô run rẩy, toàn thân anh toát ra một vầng khí nguy hiểm.

Cô nuốt nước bọt, nghĩ đến hai người phía sau, đôi mắt bỗng hiện vẻ kiên định.

"Được, tôi sẽ bồi thường cho anh." Là cô chủ nhà họ Hạ, còn có gì cô không dám đối mặt?

"Được thôi." Người đàn ông đột ngột bế cô lên, nói với bạn bên cạnh: "Giải quyết hậu quả thật tốt."

Trên chiếc giường lớn 2,2 mét phong cách châu Âu lộng lẫy, toàn thân Hạ Sơ nóng rát. Cô nhìn người đàn ông mặc tây trang đen đứng bên giường.

Anh có thân hình cao lớn, khuôn mặt điêu khắc tinh xảo.

Vầng trán toát ra vẻ lạnh lùng, không muốn ai đến gần, môi mỏng thoáng nụ cười mơ hồ.

Anh chỉ đứng đó nhìn xuống Hạ Sơ, thấy cô ửng hồng, rõ ràng cô đã bị bỏ thuốc.

"Tôi đến lấy thù lao rồi." Anh kéo cà vạt, cởϊ áσ.

Hạ Sơ không hiểu thù lao là gì, và nhận ra mình đang bị đối xử như một món hàng!

Chưa từng trải qua chuyện này, cô hoảng sợ lui dần: "Tôi, tôi có thể cho anh tiền."

"Em nghĩ tôi thiếu tiền sao?" Anh cúi sát, nhìn cô như chú thỏ trắng đẹp đẽ.

"Tôi..." Cô nói lắp bắp vì sợ hãi.

"Hôm nay là lễ thành niên của em, tôi sẽ giúp em trưởng thành thật sự..." Đôi môi anh áp sát vào tai cô.

Cảm nhận được sự nhạy cảm từ cô, anh bật cười khẩy: "Thật là dễ tổn thương."

"Dừng tay!!" Hạ Sơ như con thú nhỏ thét lên cầu cứu.

"Cô bé ạ, còn giữ trinh tiết để làm gì? Cái gã đàn ông của em giờ đang vui vẻ với người khác rồi.

Cô bạn thân của em, Nam Nhược Thu, cùng Hạ Nhụy Nhụy hợp sức dàn cảnh, muốn chụp ảnh em lăn giường với người đàn ông khác.

Mẹ kế đã liên hệ hàng trăm nhà truyền thông, không những tước cổ phần của em mà sau này ra đường cũng khó sống."

Lời anh nói khiến lòng Hạ Sơ lạnh toát. Nhớ đến tấm ảnh trước đó, dù quần áo chưa bị cởi, nhưng bị tung ra sẽ tai tiếng không thể tránh.

"Anh là ai? Sao biết nhiều vậy?" Cô lạnh lùng hỏi, khuôn mặt anh xa lạ, cô không quen.

"Tôi chỉ là người qua đường thôi, thỏ con, em nghĩ bây giờ phải làm sao?" Anh nhẹ nhàng xoa má hồng cô.

"Tôi phải làm sao đây?" Hạ Sơ chỉ thấy người nóng bừng, ý thức dần rời khỏi.

"Không bằng em cầu xin tôi đi, tôi sẽ giúp em." Giọng anh vang bên tai.

"Tôi cầu xin anh, cứu tôi..." Cô dần mất lý trí.

Vừa nói dứt câu, anh giam cầm thân thể cô bằng những nụ hôn nóng bỏng.

Đêm đó là đêm đáng nhớ nhất đời cô, cô trải qua suốt đêm với người đàn ông xa lạ.

Anh như con thú không biết mỏi, chinh phục từng tấc da thịt khiến cô thức trắng.

Nước mắt lạnh lẽo thấm ướt gối, lòng cô khắc ghi hình bóng người đàn ông ấy.

1

0

1 tuần trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.