Chương 75
Jack vs Loiga (2)
Tôi có thể cảm thấy đôi mắt của Rosenwald nhìn tôi ở trên phố. Hắn có cái nhìn tự mãn đặc biệt dán trên khuôn mặt. Cái nhìn mà chỉ có lũ quý tộc mới có thể làm được. Như thể hắn tin chắc con côn trùng trước mặt hắn tiêu đời rồi.
' Tốt thôi.' Tôi lôi khẩu bbazooka to bằng con khỉ đột ra khỏi [inventory]. Loại chỉ có thể tồn tại trong vũ trụ hoạt hình như thế này.
Bây giờ tôi có thể mong đợi cái này làm được gì ngoài việc gãi ngứa cho hắn?
Chả được gì.
Nhưng nó làm tôi cảm thấy tốt hơn.
Ánh sáng cam và khói đen che khuất tên Loiga khi quả bom rơi trúng chính giữa bàn chân hắn cùng tiếng nổ đặc trưng của One Piece vang lên. Rosenwald bị nuốt chửng bởi đám bụi và mặc dù biết nó vô ích một phần tôi hy vọng đòn vừa rồi cũng ảnh hưởng nhẹ đến hắn.
Nhưng tất nhiên hắn bước ra khỏi đám khói như chưa có gì xảy ra.
Bởi vì đó là cách ngày hôm nay diễn ra
"Và chính xác ngươi làm cái trò đó để làm gì?" Rosenwald cười. " Một đòn tấn công cuối cùng trước khi ngươi cụp đuôi bỏ chảy? Hay có lẽ ngươi muốn ở lại nhằm van xin thuốc giải? Ta luôn yêu thích những màn quỳ lạy cầu xin trong mấy năm vừa qua."
" Mày biết đấy Edmund," Tôi nhổ nước bọt xuống dưới đất, đồng thời vứt bỏ thứ vũ khí vô giá trị khỏi vai. " Tao nghe nói hồi trước mày ko tới mức tệ như lũ rác rưởi ở Mariejois. Trưởng thành từ nơi tệ nạn như vậy, xuống đây mang tới cải cách cho nơi này, mày đã làm đất nước này trở nên tốt hơn. Chuyện gì đã xảy ra, một buổi sáng thức dậy và mày quyết định biến mình giống như lũ quý tộc rác rưởi. Tại sao mất bao công gây dựng xong lại đập đi?"
Cho rõ ràng. Tôi ko quan tâm tới câu trả lời của hắn. Một chút cũng không. Tôi đang cố giữ cho hắn xao nhãng trong vài giây để suy nghĩ các lựa chọn khác. Những thông báo -6hp vẫn liên tục tới, nhưng tôi chắc chắn sẽ không bỏ chạy, kể cả tạm thời trước một tên lv.7, kẻ đã giết con chim của tôi. Dù biết trái ác quỷ của hắn có thể làm loạn tâm trí tôi. tôi biết rằng ý tưởng về không gian hạn chế coi như bỏ. Chúng ta cần 'Kế hoạch D'
May mắn thay, ít nhất là lần đầu trong hôm nay, câu hỏi này chạm đúng chỗ nhột của hắn.
" Đừng bắt ta nhắc tới lũ thần dân 'quý giá'" Rosenwald nói cùng giọng ghê tởm. " Một đám dơ bẩn, hay than phiền, vô ơn." Hắn tiếp tục. " Ta đã cho xây nhiều trường học và chúng phàn nàn rằng không có việc làm. Ta đã mang bệnh viện về cho chúng và chúng dám kêu cả không đủ nơi chữa bệnh."
Phần thân dưới của Rosenwald biến thành màn sương mù dày đặc, làm hắn bay lơ lửng trên không khi bắt đầu nổi cơn thịnh nộ.
" Một trong những cố vấn của ta từng đến gặp ta và yêu cầu ta, hắn dám yêu cầu ta phải làm gì đó để giải quyết tình trạng thiếu lương thực! Sao hắn dám! Sao tên sâu bọ nhỏ bé đó dám đòi hỏi bất cứ điều gì ở ta! Ta mang trong mình dòng máu của các vị thần! Vương quốc này là một hố rác bẩn thỉu trước khi ta lên ngôi! Ta đã dành 10 năm để đào chúng ra khỏi cái hố sâu và lũ sâu bọ vô dụng này muốn nhiều hơn! Chúng nên nhớ rằng ai mới là người cầm quyền! Chúng cần được nhắc nhở rằng trước kia chúng có cuộc sống tồi tệ ra sao! Chúng cần biết là TA mới là người cai trị vương quốc này! Nhờ dòng máu của ông nội ta, không kẻ nào dám thách thức quyền trị vì của ta, ta sẽ ngồi trên ngai vàng này cho tới khi ta-"
[Soru] đưa tôi lên phía trước. Chỉ có vài mét, có lẽ không quá 5 mét, giữa tôi và hắn đang lơ lửng trên không trung.
Thời gian dường như chậm lại. Thậm chí còn chậm hơn nhờ [Bullet Time]
5 mét
Tay tôi lấy ' Kế hoạch D' ra khỏi [inventory]
4 mét
Miệng hắn mở to khi hắn khạc nhổ và nói say sưa
3 mét
Tôi đưa trái ác quỷ chim toucan lên trước. Đôi mắt hắn nhanh chóng nhận ra đó là gì.
2 mét
Hắn biết chỉ cần liếm phải nó thôi cũng tương đương với án tử.
1 mét
Những miếng thịt đầu tiên của quả ổi nhiều màu lướt qua mép môi hắn.
Quai hàm của hắn bốc hơi thành làn khói xanh.
Thất bại
Kế hoạch thất bại và cơn giận dữ của tôi lại bùng lên. Tôi ngã nhào trên con đường đất khi sự thất vọng tràn ngập tâm can.
-6 HP!
-6 HP!
'Khốn nạn!' Nắm đấm của tôi nện xuống đất.
-6 HP!
-6 HP!
' Chút nữa thôi'
-6 HP!
-6 HP!
' FUCK!'
-6 HP!
-6 HP!
' Câm mồm hệ thống!'
Làn sương lại bao quanh tôi và tôi nhanh chóng đứng dậy ném trái ác quỷ về [inventory]. Cơn mê sảng nhận thức về sức mạnh của Logia đang cố xâm nhập khiến tôi nhảy đi để trốn thoát.
Một cơn co thắt do chất độc tích tụ làm cơ bắp của tôi run rẩy thành thử làm cú nhảy bị lỗi. [Geppo] quá thấp, hầu như không nhích được chút nào, và Rosenwald dễ dàng điều khiển làn sương tiếp tục giữ tôi bên trong.
-6 HP!
-6 HP!
Tôi thử [Geppo] lại lần nữa, lần này thành công nhưng phương hướng thì...hỗn loạn. Tôi ko biết mình đi tới đâu trong sương mù... tôi biết là không thể cứ ở trong đây. Thêm 2 lần [Geppo] nữa và tôi lao thẳng vào tường.
-6 HP!
-6 HP!
" Ngươi đang chết dần chết mòn, hỡi tên thợ săn tiền thưởng thấp kém." Giọng nói có vẻ buồn chán.
-6 HP!
-6 HP!
' Chết... chết tiệt... hắn nói đúng.' Đây ko thể chỉ là tác dụng của đống sương mù ngu xuẩn này nữa. Bây giờ tôi đã nhận thức được điều đó, tôi có thể phần nào chống lại nó. Nhưng chất độc có tác dụng phụ của riêng nó. Những tác dụng khác ngoài việc rút máu của tôi xuống. Co giật. Mất phối hợp động tác. Mắt mờ.Khác…những thứ khác…những thứ như…như…Chết tiệt! Tập trung! Kháng cự! Tránh xa hắn ra!
" Đó là một thủ đoạn hay mà suýt nữa ngươi đã giết được ta. Ta công nhận điều đó." Tên này bắt đầu cười khúc khích. " "Hãy ngẩng cao đầu mà chết tên thợ săn thấp kém. Có thể trong kiếp sau việc này sẽ dạy ngươi bài học rằng đừng có mà nhắm vào mục tiêu quá xa vời."
-6 HP!
-6 HP!
" Kiếp sau..." Lời nói của hắn làm cho tôi điều gì đó để tập trung vào. Một chiếc phao cứu sinh để bám vào khi đầu tôi bắt đầu quay cuồng và những vòng đen đen khó chịu len lỏi vào mắt tôi.
Đúng thế. Tôi vẫn còn 3 mạng
-6 HP!
-6 HP!
Chúng ta có thể giết hắn ở mạng tiếp theo
Hoặc mạng sau nữa.
-6 HP!
-6 HP!
Tôi đã biết hắn có thể làm những gì.
Chúng ta sẽ giết được hắn ở lần tới.
-6 HP!
-6 HP!
Vấn đề là...
-6 HP!
-6 HP!
Đó là thứ mà kẻ thất bại sẽ nói!
-6 HP!
-6 HP!
Và hôm nay tôi sẽ không t thêm lần nào nữa!
Cơn đau tàn phá cơ thể tôi khi tôi nắm lấy thứ thần bí trong cơ thể và bắt nó khuất phục. Những mũi kim về tâm hồn đâm vào người tôi khi những quy luật của thực tại chống trả! Ý chí của Thế giới vs Ý chí của một Người
Báo động! Lỗi!
Hệ thống ngoại lai được phát hiện trong cơ thể người sử dụng.
Haki vũ-
Tôi bỏ qua thông báo!
Tôi mặc kệ hậu quả
Tất cả những gì tôi cần...
Tất cả những gì tôi cần trước khi chất độc ngấm sâu vào tôi hơn nữa...
TẤT CẢ NHỮNG GÌ TÔI CẦN!
LÀ MỘT
ĐÒN
CHÍ MẠNG
Chân tôi co thắt khi tôi ép nó bay tới nơi phát giọng nói ở trong sương. Tay tôi chạm vào một thứ gì rắn và bỗng nhiên tôi thấy mình lơ lửng ngay trước mặt ngu ngốc của Edmund
Hai nắm đấm đen bóng chỉ vào mũi và mắt hắn khiến tên vua hoảng hốt. " "Chờ đã đợi đã đợi đã đợi đã đợi-"
Từ nơi sâu thẳm nhất trong tâm hồn tôi. Cơn giận bùng nổ
"ROK-U-O-GAN!"
Hiệu quả là ngay lập tức. Máu phun ra từ mọi lỗ trên mặt của Edmund.Nó vượt ra ngoài khuôn mẫu của đôi mắt trắng dã và chảy máu mũi đơn thuần. Tên vua rác rưởi này không có khả năng phòng thủ, không có sức chống đỡ. Hắn chắc hẳn chưa từng bị thương kể từ ngày hắn ăn trái ác quỷ.
Những màn sương xoáy quanh chúng tôi kéo dài thêm vài giây trước khi tan biến nhưng người tạo ra chúng không trụ được lâu như vậy.
Hắn chết trước khi trọng lực kéo hắn xuống đất.
Ding
Hơi thở của tôi đứt quãng và run rẩy ngay khi cửa sổ thông báo hiện lên.
Với chút sức còn lại tôi nghiêng đầu để đọc nó.
Với đôi mắt từ từ nhắm lại, tôi chậm chạp trong việc đọc.
Đây không phải là những gì tôi mong đợi.
Do liên tục tiếp xúc với độc, 'Khả năng chống lại Chất độc và Độc tố' của bạn đã tăng lên.
Sát thương mỗi giây giảm xuống (-6 HP) => (-5 HP)
"Heh.. heh heh.." Một tiếng cười thoát ra khỏi tôi
Ai ngờ được chứ? Kĩ năng này có thể lên cấp. thật buồn cười...tôi đã...đùa về việc này vừa nãy.
Tôi từ từ quay đi, quyết tâm chấm dứt cái ngày tồi tệ chết tiệt này thì bị sự mệt mỏi đập vào tương tự như mang chiếc mỏ neo hàng chục tấn trên vai
Tôi khuỵu xuống. 3 phát Rokuogan. Độc. Ép bản thân sử dụng Haki.
Làm toàn bộ cơ thể hoàn toàn kiệt quệ.
"Đừng..." Tôi cố gắng lẩm bẩm một cách yếu ớt, đôi mắt ngày càng nặng trĩu. " Không thể ngất bây giờ... giờ là lúc tồi tệ nhất." Tôi cố gắng ép bản thân bước đi.
' Jack mày đừng hòng, mày đừng-'
33
4
5 tháng trước
5 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
